Vô tình thấy trên Facebook mà Au lỡ cày nguyên một series High & Low của Nhật luôn haha

------------------------------

Hàng ghế chờ của trường Zodiac...

Trước khi môn thi đấu tiếp theo diễn ra, Ma Kết đã trở về với kết quả đúng như lời Song Tử nói, phía sau anh là một số nhân viên y tế. Năm người đã uống nước điện giải là thầy Hiệu phó, hai thầy thể dục, Bạch Phi Vũ và Park Sunhae được nhân viên y tế đưa đi điều trị, tuy vẫn chưa có dấu hiệu dị ứng nào, bởi lẽ do ở trong nước điện giải nên công dụng của nó đã bị chậm phát tác. Thầy thể dục còn lại sẽ đại diện cho trường để đi theo những người kia, vì Ma Kết cần phải ở lại để thi môn cuối cùng. Đồng thời, cũng báo lên cho Ban tổ chức và Hiệu trưởng Mạc biết chuyện này.

Tuy nhiên, để sự kiện có thể tiếp tục diễn ra một cách suôn sẻ, ban tổ chức sẽ âm thầm điều tra mà giữ bí mật với khán giả.

"Vâng, lúc này, ban tổ chức đang xem lại sơ xuất trong vòng thi đấu vừa xong, có vẻ như trong thử thách trườn cát đã có chút vấn đề! Để việc này không thể xảy ra thêm lần nào nữa, giờ đây, ban tổ chức sẽ thay đổi vị trí ở hàng ghế chờ của các tuyển thủ!"

Chợt, giọng của bình luận viên vang lên khi thử thách nhà hơi đã chuẩn bị xong. Cùng lúc ấy, người của ban tổ chức đến thông báo cho cả hai bên trường đối thủ về việc dời hàng ghế chờ từ ngoài bìa sân vận động vào trong sân trong, để tiện bề quan sát các tuyển thủ thi đấu. Để có việc gì bất thường xảy ra, mọi người đều quang bạch nhìn thấy và cùng nhau giải quyết.

Thông báo này đối với trường Zodiac như một tin tốt sau hàng loạt tin xấu vừa xảy ra. Nhưng đối với trường Royal thì hoàn toàn ngược lại.

- Được rồi, mấy đứa nghe đây...

Cuối cùng, cũng chỉ còn Ma Kết là giáo viên ở lại, nhà trường sẽ sớm đưa giáo viên khác đến để làm vai trò người đại diện cho trường, nhưng trước khi giáo viên ấy đến, Ma Kết sẽ thay thế thầy thể dục 02 tạm thời. Anh nhìn vào bảng danh sách, gật đầu rồi mỉm cười:

- Bây giờ là bộ môn Vượt thử thách nhà hơi, tuyển thủ là Lãnh Kim Ngưu 12S và Lâm Tử Hàn 11S1! Hai đứa đã sẵn sàng hết chưa?

- Rồi ạ!

Đồng loạt, Kim Ngưu và Tử Hàn đều đứng bật dậy, hai người tâm ý tương thông mà cùng đồng thanh vô cùng hứng khởi. Cả hai đều bất ngờ với sự ăn ý này, Kim Ngưu liền giơ nắm tay lên, nhìn Tử Hàn, cười nhe răng:

- Nào chú em, high five một cái nào!

- Yeah! Ngưu đại tỷ! Chúng ta cùng chiến nào!

Clap!

Ma Kết vẫn giữ nguyên điệu cười thương hiệu ấy, tiếp:

- Kế tiếp là bộ môn Hít xà nâng cao, Thiên Yết và Lăng Tần chuẩn bị nhé!

- Vâng.

- Cha, em trai cũng thi ngay sau chị đấy hả?

Nghe thấy tên Thiên Yết, Kim Ngưu liền có chút thích thú lên tiếng, sau đó ra dáng một người chị mà nói:

- Hê hê, chị đi trước mở đường cho cưng, cưng không cần căng thẳng hê hê hê!

- Mắt nào nhìn thấy tôi căng thẳng vậy? _Thiên Yết mặt mo đáp lại, sau đó cũng nhàn nhạt cất tiếng lưu tâm:

- Chị tự lo bản thân mình được là đủ rồi.

- Ây da, em trai Tsundere muốn cổ vũ cho chị mình một tiếng thì cứ nói đi, cậu cần gì phải giữ mặt mũi như vậy chớ Thiên Yết~

- Dạo này cậu gan nhỉ Nhân Mã?

Nhân Mã vừa dứt lời, liền bị người bên cạnh tóm lấy, nhắm đến má cậu mà nhéo, mặt hờ hững có chút thỏa mãn. Cảnh tượng này rất buồn cười a.

- Kim Ngưu, Tử Hàn, hai người cứ bung hết sức đi là được, đã có bọn tớ ngồi ở đây, nếu phát hiện ra điểm gì bất thường sẽ bắn tín hiệu cho chú bình luận viên để chú ấy công khai luôn!

- Phải, bây giờ chúng ta có thêm chú bình luận viên, thì chẳng sợ bọn kia chơi khăm gì cả rồi! Nếu bọn nó dám, chúng ta lật mặt bọn nó tại chỗ luôn!

Cự Giải và Xử Nữ lần lượt lên tiếng, Bảo Bình cũng không thể im lặng mà nói đôi ba câu:

- Mày cũng thấy rồi đó, điểm số của tao, bé Tuệ Dương là người duy nhất cưỡi ngựa về đích, chiến thắng nhanh như chớp của Cự Giải, Thiên Bình hy sinh luôn cái lưng của mình để thi đấu, Xà Phu làm bà chúa giả tạo trường Royal thua thảm, cuối cùng là đến mày... _Sau một hồi liệt kê, rốt cuộc Bảo Bình cũng vào trọng tâm chính mà tiếp:

- Đừng để phái nữ phải thất vọng nghe chưa?

- Nghe áp lực thật đấy, nhưng tất nhiên tao sẽ không chịu thua các chị em đâu hehe!

- Bà chủ Lãnh nói là phải làm được đấy nhé?!

- Tất nhiên rồi ông chủ Dương~

- Cả Tử Hàn nữa, cậu là em út trong câu lạc bộ bóng rổ, đừng để các anh thất vọng đấy nhá!

- Tuân lệnh đội trưởng!

- Đừng để chị gái cậu hút hết ngầu khí, mà hãy chiến thắng thật oách một lần đi!

- Anh hơi bị xem nhẹ em rồi đấy anh Sư Tử!

- Tử Hàn, chị Kim Ngưu, cố lên! Fighting!

- Đến cả thánh phá hoại Nhân Mã còn chiến thắng được, hai người đừng để thua cậu ta, nhục lắm đấy!

- Này Song Ngư! Cổ vũ người khác là tốt, nhưng đừng bôi nhọ bạn bè như vậy chứ?!

- Hahaha!

- Được rồi, hai đứa nên đi thôi, cố gắng lên nhé!

Cuối cùng, Ma Kết cũng phải lên tiếng để kết thúc cuộc cổ vũ này. Kim Ngưu với Tử Hàn liền đi đến chỗ trọng tài và người của ban tổ chức để được trang bị cho cuộc thi.

Thử thách vượt nhà hơi lại là một trò chơi mà Sở nghĩ ra. Ban tổ chức sẽ chuẩn bị một nhà hơi với bốn cửa ở bốn mặt, mỗi thí sinh sẽ xuất phát ở một cửa. Ở chính giữa nhà hơi, nơi cao nhất, phải trèo lên những bậc thang cao có, thấp có mới đến được. Ở đấy có hai quả bóng. Người của trường nào đến lấy được quả bóng đó và đem nó trở về nơi xuất phát của mình trước, thì trường đó dành được điểm. Tất nhiên đây là thi đấu cá nhân, không có sự giúp đỡ của đồng đội. Tuy là thi đấu cùng nhau, nhưng lại là hình thức cá nhân. Và đối thủ có quyền cướp bóng cho đến khi đối phương về đến cửa xuất phát.

- Hửm?

Trong lúc được người của ban tổ chức trang bị những thứ thiết yếu cho bản thân, Kim Ngưu và Tử Hàn liền đụng độ với đối thủ của mình. Cả hai đều nhận ra cả hai tuyển thủ đó, chính là Tây Nghi Hạ và vị tiểu thư còn lại trong nhóm Diêm Tần Tương - Nhị Mỹ Lan.

- Ô, tưởng ai, hóa ra là bà chị hay chửi bậy~

Lại là bên trường Royal công kích trước. Kim Ngưu chợt cười khẩy, chẳng thèm để tâm mà đáp:

- Chửi bậy cũng không bằng một góc của mấy người hay làm bậy á~

- Làm bậy? Chị nói ai thế? Đang nói chính mình đấy sao? Hớ hớ~

- Chậc, đằng ấy à, cậu nên soi gương để nhìn bộ dạng lúc này của cậu đi, trông ngu đần úng não kinh khủng!

Tử Hàn cũng không nhịn được mà chêm vào một câu, khiến Nhị Mỹ Lan tức điếng người mà không bật được lời nào, thì Tây Nghi Hạ lại mỏ miệng khua môi múa mép:

- Là đàn ông con trai mà lại nói như vậy với phái nữ, thật là thô bỉ, không một chút nho nhã lịch thiệp nga~

- Là đàn ông con trai mà giọng cứng không ra cứng, mềm không ra mềm, thấp không ra thấp, cao không ra cao, cứ õng a õng ẹo! Thật là kỳ cục, không một chút nam tính nga~

- Cô!!!

Lời Tây Nghi Hạ vừa dứt, thì giọng châm chọc của Kim Ngưu lại vang lên, khiến hắn ta lại thu về một phen nhục nhã y như vòng thi trước đó của hắn. Thấy cả hai trường đều đang cạnh tranh công khai, trọng tài liền lên tiếng bắt đầu cuộc thi:

"Các tuyển thủ chú ý, bước vào vị trí xuất phát!"

- Tử Hàn, nhớ đừng làm mất mặt chị nghe chưa!

- Chị Kim Ngưu yên tâm, em sao có thể thua nhân vật siêu cấp phản diện được chớ!

Trước khi tách nhau ra, Kim Ngưu và Tử Hàn đã có vài lời khích lệ nhau. Lúc này, các tuyển thủ đang đứng trước mỗi vạch xuất phát riêng của mình theo sơ đồ sau.

- Cao trung Zodiac cố lên! Cố lên!

- Chị Kim Ngưu cố lên! Tử Hàn cố lên!

- Lãnh Kim Ngưu vô địch! Lâm Tử Hàn vô địch! Cao trung Zodiac vô địch!

- HÚ HÚ HÚ! KIM NGƯU ĐỆ PHU CỐ LÊN! KIM NGƯU ĐỆ PHU UY VŨ! FIGHTING! FIGHTING! ZODIAC FIGHTING!

Kim Ngưu cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của Song Ngư và Nhân Mã khi được Yên Thi Mặc đặc cách cổ vũ trên khán đài. Cô chỉ biết cười trừ, mà Song Ngư ngồi ở hàng ghế chờ, mặt đã đen tựa lúc nào.

"ROÉT!"

Trọng tài vừa thổi còi, cả bốn tuyển thủ liền dùng hết khả năng cha sinh mẹ đẻ mà vượt qua những đoạn đường bập bềnh lắc lư của nhà hơi để đến trung tâm lấy bóng.

Mọi người đều biết, nhà hơi có đặc điểm gì. Chính như cái tên gọi, nhà hơi được dựng lên từ việc bơm hơi vào các cấu tạo thành nhà, vì vậy, mọi thứ đều là hơi khí, không chắc chắn như mặt đất hay bê tông, mà nó có độ nhún lên xuống. Nếu đi bình thường sẽ không ảnh hưởng nhiều, nhưng nếu chạy, lực và sức nặng con người sẽ khiến mỗi bước chân sẽ bị lún xuống, nếu không cẩn thận, sẽ ngã tức thì. Mà nếu ngã rồi thì hơi khó cho việc đứng dậy, mọi bề mặt đều nhún theo, khiến cơ thể không có điểm tựa vững chắc, thêm nữa, nhiều người sẽ bị chóng mặt nhức đầu. Vì vậy, nghe cái tên thì vô cùng con nít, nhưng đây không hẳn là thử thách dễ dàng. Cần phải có chiến lược và một cơ thể linh hoạt.

Thử thách nhà hơi này lại hoàn toàn phù hợp với Kim Ngưu. Với thân hình bé nhỏ, cùng với sự lanh lợi hoạt bát, đây chính là một sân chơi để cô thỏa sức tỏa sáng. Hơn nữa, trong thời gian chuẩn bị cho sự kiện này, Song Ngư đã đưa cô đến những nhà hơi từ trên cạn đến dưới nước để cô luyện tập, những người chuyên gia cũng đã tiết lộ cho cô một số mẹo để vượt qua những thử thách của nhà hơi.

Thứ nhất, là phương pháp giữ thăng bằng. Mỗi bước đi, chạy, nhảy đều phải dùng lực ngang nhau, không được bước nhẹ bước nặng, nó sẽ tác động đến hiệu ứng nhún nẩy của nhà hơi.

Thứ hai, muốn leo trèo thì nhất định phải bám vào những thành tường, đó chính là cách để giữ được trọng lực cân bằng cho cơ thể.

Thứ ba, khi có một thử thách phức tạp trong nhà hơi, đừng dùng sức quá nhiều và quá lâu, vì nếu dùng sức quá nhiều, trọng lực sẽ bị đẩy lên cao, khó hoàn thành thử thách.

Cuối cùng, phải làm chủ được cơ thể của mình. Đánh bay các tác động đến sức khỏe, đặc biệt là chóng mặt.

- YEAHHH! Lãnh Kim Ngưu vô địch! Zodiac Fighting! Zodiac Fighting!

Đồng loạt cả khu cổ động cho trường Zodiac liền dẩy lên một trận sóng hô hào khi người đầu tiên leo lên đỉnh ở trung tâm và người đầu tiên có được trái bóng là tuyển thủ của trường mình - Lãnh Kim Ngưu.

- Đệ phu cố lên! Đệ phu cố lên! Trời ơi, quả nhiên là đệ phu của chị!

Yên Thi Mặc vừa cổ vũ xong, thì điện thoại cô nhận được một tin nhắn đến, người gửi đến khiến cô có chút kinh ngạc, thằng nhóc này rất ít khi gửi tin nhắn trước cho cô. Nhưng khi mở ra thì lại là một nội dung đau lòng "Chị có thể nào đừng hét vào cái loa đấy không? -_-!!!"

Cái icon mới là thứ đau lòng nhất đấy Doãn Song Ngư.

"Ồ, có vẻ như trận đấu lần này, thí sinh đầu tiên lấy được bóng lại là tuyển thủ của trường cao trung Zodiac! Ô, nhóm hai bạn nam cũng là trường cao trung Zodiac dẫn trước kìa! Wow, wow, wow! Nhưng trường Royal cũng đang bám sát theo trường Zodiac nha, liệu kết quả cuối cùng sẽ như thế nào đây? Thật là hồi hộp!"

Giọng của bình luận viên vang lên, khiến Kim Ngưu giật mình nhớ ra, cô suýt thì quên mất sự hiện diện của người này. Nếu đã có bình luận viên của Yên Thi Mặc ở đây, thì cô sẽ không lo mình chịu thiệt rồi.

- Hứ! Chị đừng mong được như ý muốn!

Kim Ngưu vừa trượt xuống khỏi cái dốc của trung tâm sau khi lấy được trái bóng, thì Nhị Mỹ Lan trùng hợp lại đang chuẩn bị leo lên, thấy Kim Ngưu, cô ta liền quay đầu và chặn cô lại.

- Cô cũng đừng mong được như ý muốn! Plè~

Kim Ngưu cũng nhại lại giọng của Nhị Mỹ Lan, thái độ cũng chẳng sợ sệt hay tức tối, mà ung dung bình thản một chọi một.

- Chị Kim Ngưu, em cũng lấy bóng được rồi nè!

Cùng lúc này, Tử Hàn cũng đã leo lên và lấy được trái bóng, cất tiếng báo cho Kim Ngưu biết. Tây Nghi Hạ cũng bám sát theo sau, cất giọng:

- Chưa về đến cửa thì đừng có ăn mừng!

"Qủa nhiên, các đối thủ bây giờ đang chạm mặt nhau sau khi hai tuyển thủ của trường Zodiac đã lấy được bóng a! Liệu trái bóng cuối cùng sẽ thuộc về ai? Thử thách vượt nhà hơi bây giờ mới chính thức bắt đầu a!"

Nhìn ra tình hình đang diễn ra bên trong nhà hơi, bình luận viên tiếp tục lên tiếng dẫn dắt, khiến cuộc thi ngày càng hấp dẫn và gay cấn hơn, khuấy đảo sức tò mò hóng hớt của khán giả.

Bộp!

- Á, chị bị điên à?

Thấy Kim Ngưu ném trái bóng đi, Nhị Mỹ Lan tức tối mắng một câu rồi chạy đến chỗ trái bóng. Ai ngờ, chỉ còn một chút nữa thôi sẽ chạm vào bóng, thì Kim Ngưu lại nhanh tay hơn nhặt nó lên, rồi lại ném đi tiếp, khiến Nhị Mỹ Lan càng tức giận xấu hổ hơn. Đang toan chạy lại chỗ trái bóng thì giọng của Kim Ngưu cất lên:

- Ai chà, Nhị tiểu thư a, cô có thấy cảnh này quen quen không? _Trong khi Nhị Mỹ Lan không hiểu ý Kim Ngưu, thì Kim Ngưu lại nhếch môi cười giễu cợt:

- Tôi ném bóng đi, cô lại đi nhặt lại. Có phải... giống chủ quăng gậy cho chó nhặt lại không hô hô!

- Cái gì?! Chị!!! Chị lại chửi bậy cái gì đấy hả! Phàm phu tục tử mà!

Bị so sánh nhục nhã như vậy, Nhị Mỹ Lan càng thêm tức tối mà bất giác không muốn đi nhặt bóng nữa. Có vẻ như đã đánh đúng vào lòng tự tôn cao quý của cô ả, Kim Ngưu thong thả bước về trái bóng, cầm nó lên mà cười:

- Tôi chửi bậy? Từ khi nào mà "con chó" lại thành từ chửi bậy thế, oan ức cho bọn chúng quá nha! Cô nói vậy là xúc phạm những người nuôi chó đấy nhé! Mà... _Nói đến đây, Kim Ngưu thích thú lên tiếng, cười:

- Cảm ơn nhé!

Cảm ơn vì cô đã ngu muội không nhận ra tôi đã cố tình ném bóng ở những vị trí gần về đến cửa xuất phát của tôi. Cảm ơn vì lòng tự tôn của cô đã giúp tôi đứng trước ngưỡng cửa chiến thắng.

Phải, hiện tại, Kim Ngưu đang đứng ngay lối cửa xuất phát của mình, chỉ cần cô bước qua đó, thử thách sẽ hoàn thành.

Bộp!

Phịch!

Có ai ngờ, khi Kim Ngưu chuẩn bị bước chân qua ngưỡng cửa, thì bị Nhị Mỹ Lan lao tới đẩy ngã cô, túm chặt chân cô không cho cô cử động. Cũng may đây là nhà hơi, mà Kim Ngưu chẳng bị đau chút nào, nhưng lại chóng mặt, cảm giác khó chịu lắm đấy nhé.

- Hứ! Đừng mong tôi cho chị đi!

Nhị Mỹ Lan gao gắt túm lấy chân Kim Ngưu lại, hành động nhằm trì hoãn cô. Kim Ngưu bắt đầu bực mình, giọng cảnh cáo cất lên:

- Cô có bỏ ra không? Nếu không sẽ phải hối hận đấy!

- Không! Chị có thể làm g...

Bốp!

Nhị Mỹ Lan đang hất hàm lên thách thức Kim Ngưu, lời ý còn chưa tỏ rõ, đã bị Kim Ngưu thẳng chân vùng ra, đạp cho một cái ngay trúng mặt tiền của cô ta, khiến cô ta la oai oái rồi nức nở khóc lên. Kim Ngưu bỉu môi, đây là hậu quả cho việc dám hỗn xược phá đám cô.

Mà cái đạp này, sảng khoái ghê hê hê.

"Roét!"

Tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, trọng tài lập tức đưa ra thông báo:

"Bộ môn Vượt thử thách nhà hơi kết thúc! Tỷ số trận này là 2:0, nghiêng hoàn toàn về trường Zodiac! Tỷ số chung cuộc là 10:02! Trường cao trung Zodiac tiếp tục dẫn đầu!"

- YEAHHHHHHHHHH!!!!

- ZODIAC MUÔN NĂM! ZODIAC VÔ ĐỊCH! ZODIAC BẤT KHẢ CHIẾN BẠI! ZODIAC FIGHTING!

- Tỷ số 10: 2 rồi! 10:2 đó! Chúng ta không những dẫn đầu mà còn đẩy tỷ số lên con hai con số rồi! Yeahhhh!!!!

Lời của trọng tài vừa dứt, toàn bộ khu cổ động của trường Zodiac đều tưng bừng hú hét hò reo. Có người nhảy cẫng lên, có người ôm nhau, lại có người nước mắt rưng rưng vui mừng. Bởi vì trường họ đã thêm một lần chiến thắng và đẩy tỷ số chiến thắng lên đến hai con số. Một điều mà dường như chưa có trường nào trong sự kiện này làm được.

Trái với sự náo nhiệt của trường Zodiac, bầu không khí bên trường Royal lại câm lặng đến đáng sợ. Vì sự xuất hiện của bình luận viên Nam Tích, cùng với ban tổ chức đã bị thay thế, khiến họ không thể dễ dàng thao túng như những trận đầu. Hơn nữa, là một trường danh gia vọng tộc, ai ai cũng quen đứng trên đầu người khác, nhưng lần này lại bị người khác đứng lên đầu liên tiếp hết lần này đến lần khác, khiến ai ai trong số bọn họ cũng sục sôi hận thù.

- Này!

Chợt, Cố Sùng Lâm lên tiếng, vẻ mặt ngạo mạn nghiêm túc, nói:

- Trong trận của tôi, đừng có giở trò! Mấy người có thể xem thường chính bản thân, nhưng tôi... _Nói đến đây, Cố Sùng Lâm vất một ánh nhìn khinh thường dành cho những kẻ còn lại, bao gồm cả Yên Nam Sơn, thấp giọng:

- Thì không.

Nói rồi hắn nhìn sang đồng đội của mình, cao lãnh cất giọng:

- Lương Thuận, chúng ta đi!

Lương Thuận là con trai của một Trung úy dưới trướng Tư lệnh lục quân, xếp vào cấp bậc thì vẫn xếp sau Cố Sùng Lâm, cả hai đều là con cháu nhà quân đội, thể lực và ngoại hình đều thuộc dạng chất lượng. Không hề yếu kém như những tuyển thủ trước. Đó là lý do vì sao hắn ta ngạo mạn như vậy.

- Hứ! Cứ thích diễn vở kịch mình công chính, còn người khác thì thủ đoạn, cùng một giuộc cả thôi!

Tây Nghi Hạ có lẽ là kẻ không ưa Cố Sùng Lâm nhất nhóm, nhưng không, kẻ không ưa Cố Sùng Lâm nhất là Diêm Tần Tương mới đúng. Cô ta miệt thị nhìn Cố Sùng Lâm, bất cam lẩm bẩm:

- Dám lên mặt với Nam Sơn, đúng là không biết tốt xấu!

- Được rồi Tương nhi, làm theo lời cậu ta đi!

Diêm Tần Tương có chút giật mình, cô không ngờ rằng Yên Nam Sơn lại nghe được lời lẩm bẩm của cô. Yên Nam Sơn ảm đạm ngồi xuống, trong đáy mắt lại lắng đọng mà cất tiếng:

- Cố Sùng Lâm có khả năng, à không, chắc chắn cậu ta sẽ chiến thắng! Không cần chúng ta ra tay!

Lời của Yên Nam Sơn khác nào bảo cả bọn dừng lại. Vì ba bộ môn cuối cùng, Cố Sùng Lâm đều tham gia hết.

Trường Zodiac...

- Aigooo... Kim Ngưu đại nhân, Tử Hàn đại nhân, hai vị vất vả rồi a~

Kim Ngưu và Tử Hàn vừa đem chiến thắng trở về, đồng thời mở ra một kỷ lục mới là nâng tỷ số của trường lên đến hai con số. Vì vậy, hiện tại, cả hai đều được chào đón như những vị quan chức cấp cao, được mời ngồi dài trên những hàng ghế, trái phải đều có kẻ hầu người hạ mà nắn tay, bóp vai cho. Ngay cả nước cũng có người bưng kẻ rót đưa đến tận miệng.

- Haha... thế này thật là một loại trải nghiệm mới lạ. Nhưng mà, Thiên Yết à, đến bóp vai cho chị đi hê hê!

Ai cũng nhiệt liệt "chăm sóc" Kim Ngưu, chỉ có mình Thiên Yết và Song Ngư là đứng ngoài cuộc vui. Song Ngư thì không nói, nhưng hiếm lắm mới có dịp để sai được thằng em trai mặt liệt của mình, nên Kim Ngưu đã khôn lỏi cất tiếng. Tuy nhiên, câu trả lời vẫn phũ phàng là:

- Nhân Mã, lui về đi, qua đây bóp vai cho tôi. Tôi mới là người cần được chăm sóc đặc biệt.

Không những không thèm nghe lời, mà còn cướp đi một "kẻ hầu" bên cạnh Kim Ngưu. Ma Kết nhìn học trò của mình, lại cười ôn hòa, rồi lên tiếng:

- Phải rồi, bộ môn tiếp theo là Hít xà đơn nâng cao, tuyển thủ là Lãnh Thiên Yết 12S và Lăng Tần 12D! Đến lúc hai đứa phải ra trận rồi!

Lời Ma Kết vừa dứt, thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hai nhân vật vừa được nhắc đến. Ban đầu Nhân Mã vẫn còn đang phân vân có nên nghe theo lời Thiên Yết không, thì bây giờ, cậu đã không ngần ngại bỏ mặc Kim Ngưu mà chạy sang chỗ Thiên Yết, vẻ mặt sủng nịnh bóp vai bóp tay cho anh mà lên tiếng:

- Ai da, cuối cùng thần tượng của tớ cũng xuất chinh rồi! Thiên Yết a, tớ biết trước sau gì cậu cũng thắng mà hihi!

- Đúng rồi, Thiên Yết hoàn hảo của cậu lúc nào chẳng thắng, đâu cần khoe chồng như thế chứ, em rể?

- Yah Kim Ngưu! Tớ đang nghiêm túc nhá!

- Mà công nhận, đối với Thiên Yết, tớ chẳng biết nói gì cả! _Xử Nữ gãi gãi đầu, rồi tiếp:

- Vì cảm giác cậu ấy sẽ chẳng bao giờ thất bại hay thua cuộc!

- Ấy ấy, cậu nghĩ như thế là điềm đấy phu nhân của tôi ạ!

Bốp!

- A!

Bạch Dương vừa dứt lời đã nhận ngay cái táng quen thuộc, mà vừa tẩn anh xong, Xử Nữ liền đỏ mắt đau điếng ôm cánh tay bị trật khớp của mình. Bình thường theo phản xạ, cậu hay đánh anh bằng tay thuận, mà giờ, tay thuận đang bị chấn thương sau cuộc thi trước, giờ lại vô thức đem ra đánh, kết quả lại tự mình hại mình. Khiến chàng cừu ba hoa đang tính tiếp lời đang dang dở của mình, liền quay sang lo lắng cho phu nhân nhà mình.

Mà đối với vở hài kịch của hai kẻ chó mèo này, cả đám chỉ biết cười trừ.

- Cho dù cậu ta chưa bao giờ thua cuộc, thì chúng ta vẫn nên khích lệ vài câu chứ?

Bỗng, một giọng nữ nhàn nhạt vang lên, khiến mọi người đều đồng loạt ngạc nhiên mà chú ý đến, kể cả hai chàng hề kia cũng không khỏi kinh ngạc:

- Thiên Bình?

- Thiên Bình đã ổn định lại rồi, hơn nữa nghe Ma Kết nói các giáo viên của trường ta cùng hai em học sinh bị dính phải chất kích thích dị ứng, hẳn ngoài này mấy đứa đang thiếu giáo viên cùng một người chuyên về Y như cô? Vậy nên chúng ta mới trở về đấy!

- Cô Như Hòa!

Thấy hai người Thiên Bình và Như Hòa xuất hiện, cùng với hiện trạng tốt hơn của Thiên Bình, mọi người ai cũng mừng. Điều này giống như người ta thường nói, là niềm vui nhân đôi.

- Vậy còn Giải Hoa Thần và tóc xù đâu?

- Hai người ấy đang bận vài chuyện...

Thiên Bình được Song Tử ân cần đỡ cô ngồi xuống ghế, nhân tiện trả lời câu hỏi của Thiên Yết, sau đó nhìn anh, ánh mắt thâm tàng bất lộ mà cất tiếng:

- Cậu tự biết chuyện gì mà. Cứ chuyên tâm mà thi đấu đi.

- Đúng rồi, dù là cậu, thì bọn này vẫn phải lên tiếng cổ vũ vài câu chứ! Mất công cậu tủi thân mà khóc trong lòng thì bọn này thấy có lỗi lắm!

-_-!!!

Mặt Thiên Yết phút chốc đen lại sau câu nói nửa thành ý nửa châm chọc của Song Tử. Sư Tử nhìn vẻ mặt của Thiên Yết, thấy đây là lúc thích hợp để tiếp lửa, anh liền cất giọng ngạo nghễ:

- Hờm. Cậu trông cũng khá đáng tin, tuy không bằng tôi, nhưng không sao, cứ chiến đấu hết mình là được!

- Cậu là đang cổ vũ Thiên Yết hay đang tự mãn với bản thân vậy Sư Tử? _Cự Giải cười cười, sau đó nhìn Thiên Yết, vẻ mặt mong chờ sự thông cảm mà lên tiếng:

- Cậu đừng để ý mấy lời màu mè của cậu ấy, chỉ cần tiếp thu câu "chiến đấu hết mình" là được! Bọn tớ sẽ cổ vũ cho cậu!

- Tính ra đây là lần hiếm hoi mà Cự Giải nói với Thiên Yết luôn ấy nhỉ?

- Đúng vậy haha...

- Ngoại đệ, không cần căng thẳng, đến cả tiểu thụ của cậu còn dành hạng nhất được, ngay cả bà chị vô dụng của cậu cũng chiến thắng, không lý nào cậu lại không?

- Song Ngư, cậu nói ai vô dụng hả?!

- Song Ngư, cậu lại lấy lời cũ của Kim Ngưu mà đá xéo tớ đấy hả?!

- Hahahaha!

Cứ mỗi lần có người chuẩn bị thi đấu, mọi người lại chụm vào nhau để cất lời khích lệ. 12S như vậy, đám ngũ lão đại cũng vậy.

- Lăng Tần, là người cuối cùng đi thi, đừng có làm bọn này mất mặt!

- Tất cả đều đã được trọn vẹn rồi, cố gắng làm cho tốt vào!

- Dù là em út, bọn tao cũng không nương tay đâu, thua là bị đá khỏi ngũ lão đạo nhá!

- Bọn mày, đừng có gây áp lực cho tao thế chứ haha!

- Được rồi, hai đứa đi nhé! Cố gắng lên nào, chúng ta chỉ còn ba môn nữa thôi là kết thúc một buổi sáng a!

Ma Kết luôn luôn là người chốt câu cuối cùng để đưa các học trò của mình đi thi. Khi Thiên Yết và Lăng Tần đi rồi, anh mới ngồi xuống, xem lại hai người thi đấu môn tiếp theo mà thông báo:

- Tiếp theo là bộ môn Leo dây thừng 4 mét! Bạch Dương với thầy thể dục 01 chuẩn bị nhé!

- Ế... Thầy Ma Kết...

Như nhìn ra được sai sót, Bạch Dương chợt lên tiếng:

- Thầy thể dục 01 đã đưa những người bị dị ứng đi mất rồi thầy ạ!

- Hả?

Lúc này, cả bọn mới nhớ ra, hiện tại, chỉ có mỗi Ma Kết, mà vừa rồi xuất hiện thêm Như Hòa, là chỉ có hai người họ là giáo viên đang có mặt tại đây. Thầy thể dục 01 vừa rồi lại quên mất mình có tham gia môn đấu mà đi mất tiêu rồi.

- Mấy đứa...

Ma Kết quay sang, tập hợp mấy nam sinh của trường lại, lúc này, chuyện cấp thiết nhất là phải tìm ra người thay thế cho thầy thể dục 01, anh cất tiếng:

- Có ai xung phong tham dự môn tiếp theo - Leo dây thừng 4 mét không?

...

Hít xà đơn nâng cao lại là một bộ môn do Sở tham khảo từ cách huấn luyện của quân đội. Mặc dù nó có tên gọi là Hít xà đơn nâng cao, nhưng nó không chỉ đơn giản là hít xà đơn, mà còn phải kết hợp với việc di chuyển bằng cánh tay.

Trước mắt, bộ môn này được dựng bằng hai hàng xà đơn, mỗi bên một hàng, mỗi hàng gồm 15 cột xà đơn, khoảng cách giữa mỗi cột là một mét. Tuyển thủ sẽ nghe tiếng còi của trọng tài mà xuất phát, tuyển thủ của trường nào vượt qua 15 cột xà đơn trước sẽ ghi điểm. Tuy nhiên, cách vượt sẽ là dùng hai tay nắm lấy thanh xà, ở mỗi cột xà phải hít hai cái, hít xong thì dùng tay choàng qua cây cột thứ hai, lại hít thêm hai cái, rồi choàng sang cây cột thứ ba, cứ thế cho đến cây cột cuối cùng. Trong lúc vượt xà, chân tuyệt đối không được chạm đất. Trong trường hợp cả hai tuyển thủ đều không thể vượt qua 15 cột xà, thì tuyển thủ nào vượt được số cột xà nhiều hơn sẽ ghi điểm. Trường hợp cả hai đều có số xà ngang nhau, thì ai chạm chân xuống đất đầu tiên thì sẽ thua. Đó, là luật thi đấu của bộ môn này.

- Hmnn...

Nhìn thấy đối thủ, ánh nhìn của Cố Sùng Lâm chỉ dừng một chút trên người Thiên Yết rồi ngoảnh mặt đi. Có vẻ như hắn ta không đánh giá cao anh. Thiên Yết càng chẳng có phản ứng, đối với sự ngạo lãnh ngoài mặt của Cố Sùng Lâm, thì dáng vẻ của anh lại là loại ngạo lãnh tiềm ẩn. Cùng lúc đó, Lương Thuần cũng đánh giá Lăng Tần, mặt mũi khá bặm trợn, hẳn không phải học sinh ngoan ngoãn, mấy thằng giỏi đánh nhau, thường thể lực đều không phải dạng vừa.

Xem ra, đây là bộ môn đầu tiên mà các tuyển thủ hai bên đều im ắng không xỉa xói nhau câu nào.

"Roét!"

Cặp thi đấu đầu tiên là Lăng Tần và Lương Thuần. Tiếng còi vừa vang lên, cả hai đều lao đến các hàng cột xà như con mãnh thú.

- Zodiac High School Fighting! Fighting!

- Royal High School Fighting! Fighting!

Phịch! Phịch!

"Roét!"

"Ô hô! Ở lượt thi thứ nhất, thế mà cả hai tuyển thủ của hai trường lại cùng lúc đuối sức mà rời khỏi xà đơn cùng nhau! Đồng đều đến mức khó tin! Nếu như vậy, thì tỷ số của trận đấu này hiện tại là đều nhau rồi nhỉ? Chà, vậy thắng hay thua sẽ do hai tuyển thủ tiếp theo đây quyết định rồi!"

Lăng Tần và Lương Thuần vừa rớt khỏi xà, trọng tài liền thổi còi và bình luận viên liền lên tiếng. Khi đó, họ đang leo đến cột thứ mười thì không còn một chút lực nào để có thể tiếp tục, trong lúc cố gắng vượt qua thì tuột tay rớt khỏi xà. Cũng may kết quả là hòa, ít nhất, đối với hai người họ nói riêng, đều đặt sự tin tưởng vào người đồng đội còn lại của mình.

Như vậy, Thiên Yết và Cố Sùng Lâm sẽ là người quyết định thắng thua cho trường mình.

"Cố Sùng Lâm uy vũ! Cố Sùng Lâm bách chiến bách thắng! Cố gia là bất bại!"

"Chiến binh bất khả chiến bại của Royal sẽ chiến thắng! Chiến binh bất khả chiến bại của Royal sẽ chiến thắng!"

"Cố Sùng Lâm! Siêu chiến binh! Cố Sùng Lâm! Siêu chiến binh!"

Cố Sùng Lâm vừa bước vào vạch xuất phát, cả khán đài cổ động của Royal lại sùng sục khí huyết trở lại mà hô hét cổ vũ ầm trời. Có vẻ như khả năng của Cố Sùng Lâm rất được mọi người công nhận. Để không thua, trường Zodiac dưới sự chỉ đạo từ xa của Kim Ngưu, vùng lên cổ vũ cho gà nhà mình:

"Đại Boss Lãnh Thiên Yết fighting! Đại Boss Lãnh Thiên Yết fighting!"

"Bình giấm lớn nhất Zodiac sẽ chiến thắng! Bình giấm lớn nhất Zodiac sẽ chiến thắng!"

"Chúa tể ghen tuông mới là bất bại! Chúa tể ghen tuông mới là bất bại!"

-_-!!!

Mặt Thiên Yết lúc này đen kìn kịt, mà hắc tức tỏa ra ngùn ngụt, khiến cả lũ đang cổ động đột nhiên lạnh lẽo sợ hãi liền im lặng. Không hô hào từ đám đông được nữa, Kim Ngưu đành ngồi xuống tiếp tục theo dõi trận đấu của em trai mình.

"Roét!"

Trọng tài vừa huýt còi, cả hai tuyển thủ của hai trường đều xông lên như vũ bão.

Pặc! Pặc!

Cả Thiên Yết và Cố Sùng Lâm đều nắm lên thanh xà đầu tiên cùng một lúc. Vừa nắm thanh xà, Thiên Yết và Cố Sùng Lâm đều nhẹ nhàng hít xà hai cái, sau đó cánh tay dài của cả hai đồng loạt choàng về thanh xà thứ hai, lại dễ dàng hít xà hai cái. Mọi thứ không chỉ nhanh mà còn mạnh mẽ và nhẹ nhàng, cuốn người xem không rời mắt được.

Một bên là Cố Sùng Lâm, con trai của ngài Tư lệnh lục quân, từ nhỏ đã được gia đình rèn giũa và hướng theo con đường quân nhân.

Một bên là Lãnh Thiên Yết, thể chất có chút ưu điểm hơn nhiều người, trước giờ đánh nhau chưa từng thua ai. Tuy không được hướng theo con đường quân nhân từ nhỏ như đối thủ, nhưng tương lai mà anh hướng đến, lại chính là quân nhân.

Hai người này, ai sẽ là người chiến thắng?

"ROÉT!"

Tiếng còi của trọng tài vừa vang lên, đồng thời khiến tất cả mọi người đều không tránh khỏi câm nín. Mà cả hai tuyển thủ vừa hoàn thành thử thách, đều thở hổn hển, mồ hôi toát ròng ròng, lấm tấm bóng loãng cả hai khuôn mặt.

Cố Sùng Lâm khó tin nhìn sang Thiên Yết, bàn tay đang vịn cột xà chợt siết chặt lại, cảm tưởng như cột xà cũng bị móp méo theo. Cả trường Royal cũng câm lặng bất động khi nhìn thấy kết quả. Điều này so với chuyện Lục Kỳ bị đánh bại, còn khó tin hơn.

"Trận đấu Hít xà đơn nâng cao kết thúc!" _Trọng tài đã có kết quả trong tay, liền thông báo:

"Tỷ số của hai trường trong bộ môn này là... 2:2! Kết quả hòa nhau, trường Zodiac và Royal hòa nhau! Tỷ số chung cuộc vẫn là 11:03! Trường Zodiac tiếp tục dẫn đầu!"

- YEAHHHHH!!!

Kết quả vẫn như trước, chỉ có trường Zodiac là tung hô, mà trường Royal lại như bị phủ thêm một lớp băng.

- Uống nước đi!

Trong khi Cố Sùng Lâm đang bị kết quả vừa xong ám ảnh, mọi thứ bất lực, tức bực và nguyền rủa bản thân khiến hắn thêm khó chịu, thì có một lon nước điện giải hiện ra trước mặt, dù hắn ta đang cúi gằm đầu xuống. Yên Nam Sơn nhét chai nước vào tay Cố Sùng Lâm, khẽ vỗ vai:

- Ha, trận này chúng ta đâu có thua, cậu nhất định phải làm bộ mặt đó sao? Diễn quá rồi đấy!

- Đây... _Giọng của Cố Sùng Lâm thấp đến mức như đang ở đáy hang động, gầm gừ:

- Là lần đầu tiên tôi không giành chiến thắng. Đây... là lần đầu tiên trong đời tôi thua... Đây...

- Chậc! Cậu đúng là không thắng thật, nhưng đâu phải cậu thua! Là hòa mà! _Yên Nam Sơn tự ý ngắt ngang lời của Cố Sùng Lâm, sau đó lại lên tiếng đầy tín nhiệm:

- Cậu còn cơ hội với hai môn nữa mà! Tôi đã chấp nhận lời của cậu, không giở trò, vì vậy, cậu hãy chứng minh cho tôi xem, điều tôi làm là đúng! Vậy nên, giữ sức và thả lỏng cho trận tiếp theo đi, em út à!

- Cút.

Tuy bị lạnh nhạt, nhưng Yên Nam Sơn vẫn vỗ vai Cố Sùng Lâm khích lệ, sau đó thong thả về hàng ghế chờ.

Diêm Tần Tương ngày càng thêm khinh bỉ Cố Sùng Lâm. Cứ tưởng hắn ta có gì ghê gớm lắm, hóa ra lại chẳng mang được kết quả gì về. Nếu không phải Cố Sùng Lầm là người mà Yên Nam Sơn xem trọng, thì một đứa nhỏ tuổi hơn cô như hắn ta, cô lại bỏ qua khi hắn dám có thái độ ngang ngược không coi ai ra gì đấy sao.

Bên phía trường Zodiac...

- Ôi mẹ ơi, cái thằng Cố Cố gì đấy...

- Là Cố Sùng Lâm!

- À ừ, cái thằng Cố Sùng Lâm đấy cũng không phải là dạng vừa đâu nha!

Sau khi được Xử Nữ nhắc tên cho nhớ, thì Bạch Dương mới nói hoàn chỉnh được một câu đầy kinh ngạc. Sư Tử cũng công nhận:

- Hòa với Thiên Yết, nó cũng thuộc dạng khủng rồi! Đợt trước có gặp một lần, tớ có để ý một chút, không ngờ thực lực của nó cũng đáng cân nhắc như vậy!

- Quả nhiên là con trai của Tư lệnh Lục quân! Nghe nói cậu ta học lớp 10 đấy!

- Cái gì? Thật á Cự Giải?

- Nhỏ... nhỏ tuổi hơn em luôn á chị hai?

- Êu, mới lớp 10 mà đã cường tráng như cuối cấp rồi! Đúng là bất công mà, nếu chia cho tớ một ít thì có phải hơn không?

- Cứ tưởng Royal toàn lũ tay mơ, không ngờ lại có kẻ có thực lực như vậy!

Kết thúc bộ môn Hít xà đơn nâng cao, mọi người đều không ngừng bàn tán về đối thủ của Thiên Yết - Cố Sùng Lâm. Bảo Bình chợt lên tiếng hỏi:

- Thiên Yết, Lăng Tần! Vừa rồi hai người thi đấu, có bị chơi xấu hay có gì đó bất thường không?

- Tôi thì không, có thể do out trước khúc bị giở trò chăng? _Nói rồi Lăng Tần quay sang nhìn Thiên Yết, Thiên Yết bình thản uống một ngụm nước, nói:

- Không có gì.

- Hmn... vậy cũng may! Với lại cảm giác trận vừa rồi mới là thi đấu thật sự ấy! _Lời của Nhân Mã khiến Xử Nữ cũng đồng tình:

- Bởi vì hai bên đều ngang tài ngang sức nhau, không hề chênh lệch như những lần trước!

- Một phần cũng là do bọn chúng không giở trò gì... _Song Ngư chợt cất giọng, tiếp:

- Một số môn thi trước đó, khả năng của họ cũng không tệ, như Taekwondo, Leo núi thể thao... à, hết rồi.

- Bởi vì bên đó tin chắc rằng Cố Sùng Lâm sẽ chiến thắng nên mới không giở trò?

Lời thắc mắc của Thiên Bình cũng có lý. Nhưng, bàn về việc này cũng không ích gì, nên Ma Kết lại lên tiếng:

- Được rồi mấy đứa, chúng ta qua môn tiếp theo thôi. Thầy đã nói lại với ban tổ chức cho thay người rồi! Và theo như cuộc tuyển chọn khi nãy thì... _Nói đến đây, Ma Kết mỉm cười hòa nhã, tiếp:

- Hàn Bạch Dương, em sẽ tham gia bộ môn Leo dây thừng 4 mét cùng với Dương Song Tử đấy!

- Hí hí, không cần thầy nhắc, em đang rất hào hứng đây! _Bạch Dương vô cùng hài lòng với đồng đội mới của mình, anh quay sang nhìn Song Tử đầy thách thức:

- Dù biết cậu là K.C rồi, nhưng vẫn như cũ, Song Tử! Lần này hãy thi xem, chúng ta ai mới khỏe hơn ai hê hê hê!

- Được chứ, anh chàng hít xà thua tớ một cái và hít đất thua tớ năm cái hê hê hê!

Song Tử bắt chước điệu cười của Bạch Dương mà trả lời. Tính ra, đây là lần thứ ba Bạch Dương thách đấu với Song Tử, tuy hai lần trước đều thua, nhưng lần này cũng rất đáng xem a.

- Hê hê hê! Sau cả buổi chờ đợi và cổ vũ cho người khác, cuối cùng, cũng đến lúc Hàn Bạch Dương này ra trận hê hê hê!

Bạch Dương đột nhiên vươn vai ưỡn ngực đầy uy vũ, sau đó ngạo nghễ cười nhe răng, ánh mắt toát lên sự trông chờ từ những người còn lại, nói:

- Nào nào mấy cậu, mặc dù tớ sẽ thắng thôi nhưng mấy cậu cũng mau đến và cổ vũ cho tớ đi!

- Thôi, nếu là Bạch Dương thì dù có cổ vũ hay không cũng không quan trọng! Cậu cứ đi thi đi là được rồi ha?

- Bảo Bình! Cậu quá đáng lắm đấy nhé!

- Ôi dào, đằng nào cậu chả thắng, cần bọn tớ cỗ vũ làm gì chứ!

- Haha, mấy cậu làm vậy, cậu ta khóc thật bây giờ haha!

- Con người sợ ma, sợ gái, sợ sâu như nó thì có khi lắm!

- Xử Nữ!!! Sư Tử!!!

- Hahaha...

Bạch Dương lại một lần nữa trở thành trò cười cho mọi người. Tử Hàn thấy vậy chợt lên tiếng nghiêm túc, dù sao cũng là đội trưởng đội bóng của cậu, nhân lúc này lấy lòng để khi về trường được ưu ái hơn cũng được.

- Anh Bạch Dương, dù mấy anh chị nói thế nhưng em vẫn sẽ cổ vũ cho anh đấy!

- Thôi được rồi, không chọc cậu nữa, liệu mà thi đấu cho nghiêm túc vào! Nếu không tôi sẽ bắt sâu rồi mỗi ngày để một con trong bàn học cậu đấy!

Lời của Xử Nữ khiến mặt của Bạch Dương bất giác lại chau lại đầy kinh tởm, vẻ mặt đấy lại khiến cậu bật cười nhẹ. Không chỉ Bạch Dương, mà mọi người cũng cổ vũ cho Song Tử, Kim Ngưu cất tiếng:

- Bạch Dương, Song Tử, hai cậu cố lên nhé! Tính ra lớp mình ai cũng chiến thắng hết đấy!

- Đúng vậy, là con trai thì đừng có thua bọn con gái đấy!

- Mà chuyện đó mấy cậu lo thừa rồi, hai thằng này là trùm của lớp mình mà haha!

- Dù cậu nói vậy, nhưng bọn tớ cũng cần lời cổ vũ chứ bộ, Nhân Mã!

- Được rồi, được rồi, bọn này cổ vũ cho hai cậu, được chưa?

- Nghe ép buộc quá đấy Song Ngư!

- Cậu biết thừa bọn tôi sẽ cổ vũ cho hai cậu là được rồi, có cần phải nói ra thành lời như thế này không?

- Cậu nên nói nhiều hơn đi Thiên Yết, tớ làm sao biết được trong đầu cậu đang nghĩ về bọn tớ hay lại là... ấy ấy chứ!

-_-!!!

- Này Song Tử...

Chợt, Thiên Bình khẽ cất giọng, sau khi cổ vũ cho Bạch Dương, thì cô lãnh đạm quay sang nhìn Song Tử, tiếp:

- Đừng dùng sức nhiều quá, cậu vẫn còn môn cuối cùng cho lần tiếp theo đấy.

- Hì hì, cậu không cần lo bảo b...

- Mau đi thi đi.

Lại một lần nữa, Song Tử chỉ cần mở miệng chuẩn bị nói hai từ kia, thì y như rằng đều bị Thiên Bình ngắt lời. Ma Kết cuối cùng cũng phải lên tiếng để cứu vãn tình hình:

- Được rồi hai đứa, mau đến sân đấu đi nào! Đến giờ rồi đó!

Cũng may vụ việc của Song Tử và Thiên Bình chỉ có Ma Kết nhìn thấy, những người còn lại đều đang chú ý đến tên hề Bạch Dương. Nghe lời Ma Kết, cả hai liền cất bước ra chinh chiến.

- Hử?... HẢ?

Bạch Dương vô cùng khó tin khi đối thủ lần này lại có Cố Sùng Lâm, người vừa mới thi ở vòng vừa rồi xong. Trước sự cả kinh của Bạch Dương, Cố Sùng Lâm có chút nhướn mày nhìn anh, sau đó âm thầm đánh giá Bạch Dương. Trông có vẻ là dân chơi thể thao. Nghĩ đến đây, quyền tay của hắn bất chợt siết chặt lại.

Bạch Dương không nhận ra phản ứng kỳ quái của đối thủ, lại vô cùng tự nhiên mà bắt chuyện:

- Sao vậy? Trường cậu thiếu người đến mức phải để cậu tham gia thi hai môn liên tiếp nhau sao?

- Dù vậy, anh cũng chẳng có cửa thắng đâu.

Nghe lời xem thấp của Cố Sùng Lâm, Bạch Dương ngược lạ còn tỏ ra mong chờ:

- Hy vọng cậu có thể dùng 100 phần trăm sức của mình để đấu với trường tôi! Chứ nếu đấu với người đã thấm mệt ở vòng trước, có chiến thắng cũng chẳng vui vẻ gì!

- ...

Tuy lời của Bạch Dương như đang kích động, nhưng Cố Sùng Lâm lại cảm thấy ngữ điệu của anh lại có chút đứng đắn minh bạch. Hẳn đáng để thi đấu cùng.

Kết quả, Cố Sùng Lâm và Bạch Dương sẽ đấu với nhau ở lượt đầu tiên.

- Bạch Dương, nếu Cố Sùng Lâm mà cậu còn không thắng được, thì không thể thách đấu với tớ đâu nhé!

Trước khi Bạch Dương vào vị trí, thì Song Tử đã lên tiếng, nửa châm chọc, nửa khích lệ. Bạch Dương nhoẻn miệng, cười đầy tự tin:

- Cậu cứ chờ đấy đi, Song Tử!

"Chuẩn bị!"

"Kính thưa quý vị, hiện tại, cả hai tuyển thủ đầu tiên của hai trường đang đứng trước sợi dây thừng dài bốn mét! Lần này, chúng ta sẽ lại gặp tuyển thủ Cố Sùng Lâm của trường Royal - có thể xem là tuyển thủ mạnh nhất Royal từ trước đến giờ! Bên cạnh đó, tuyển thủ của trường Zodiac cũng không hề tầm thường, cậu ấy hiện đang là đội trưởng câu lạc bộ bóng rổ của Zodiac, hồi đầu năm đã chiến thắng trường cao trung thể thao I.F trong một sự kiện liên trường! Quào, đúng là càng về sau, thi đấu càng trở nên thú vị! Liệu ai sẽ ghi điểm đầu tiên đây?

Lời của bình luận viên vang lên, tóm lược lại tình hình cho toàn bộ người xem. Đúng như lời ông ấy, Bạch Dương và Cố Sùng Lâm đều đang trong tư thế sẵn sàng. Một tay đã nắm chặt dây thừng, chỉ cần tiếng còi của trọng tài vang lên, bọn họ liền thực thi thử thách của mình.

"Roét!"

Pặc! Pặc!

Tiếng còi vừa vang lên, cả hai tuyển thủ đều nắm lấy dây thừng mà kéo cả cơ thể cao lớn của mình đu lên. Hệt như trong những bộ phim về quân nhân. Cùng với cơ bắp tay mạnh mẽ, khiến cả khán đài đều hú hét không ngừng. Đặc biệt là đội cổ động của hai trường.

"Đội trưởng Hàn Bạch Dương cố lên! Đội trưởng đẹp trai cố lên!"

"Cố Sùng Lâm bất khả chiến bại! Cố Sùng Lâm bất khả chiến bại!"

"Hàn Bạch Dương bất bại! Hàn Bạch Dương bất bại!"

"Cố Sùng Lâm vô địch! Cố Sùng Lâm vô địch!"

Bạch Dương tràn đầy nhiệt huyết và hào hứng để leo lên trên, bên cạnh đấy, Cố Sùng Lâm cũng không hề thua kém gì.

Leo dây thừng là một trong những phương pháp huấn luyện thể hình của quân đội. Sẽ có một sợi dây thừng dài treo trên cột xà, người thi phải dùng tay và chân để nâng cơ thể lên, bám vào dây thừng mà leo lên trên đỉnh. Người nào leo lên trước thì người đó ghi điểm. Bộ môn này vô cùng dễ hiểu nhưng lại vô cùng khó thực hiện. Bởi vì tay phải dùng rất nhiều lực, phải rất khỏe để nắm vững dây thừng mà không bị tuột xuống. Đó là lý do vì sao người vào vòng này thay cho thầy thể dục là Song Tử chứ không phải ai khác. Nói cách khác, bộ môn này chủ yếu là đòi hỏi lực tay của con người.

- Hửm?

Chợt, vừa leo lên được một khoảng, Bạch Dương lại vô tình nhìn xuống phía dưới xem mình đã leo được bao nhiêu. Ai ngờ, anh lại thấy có vật gì đó nhỏ nhỏ, xanh xanh ở nút thắt của sợi dây. Hình như nó còn nhúc nhích nữa.

1s... 2s... 3s...

- ÁAAAAA!!!!

- ???

Tay và chân của Bạch Dương như gắn thêm động cô, đột nhiên vèo một phát, đã leo lên đến đỉnh. Khiến mọi người ai cũng không đỡ được chuyện gì đang xảy ra. Mà Cố Sùng Lâm sắp leo được một nửa, mặt cũng trắng bệch không tiếp thu được tình hình.

- AAAA!!! Có sâu! Có sâuuuuuuuuuuuu!

Bạch Dương bằng một cách nào đó vô cùng vi diệu mà đã leo hết đoạn dây thừng dài 4 mét, hiện đang bám trên thanh xà ngang mà la hét í ới:

- CÓ SÂUUUUUU! Ai, ai đó mau ra bắt nó đi đi mà! Mau, mau bắt con sâu gớm ghiếc đó ra đi huhuhu! Xử Nữ! Cứu mạng a! XỬ NỮUUUUUU!!

- Hả? Gì?

Xử Nữ ngồi ở ngoài đang bất động thanh sắc vì "sức mạnh mới có" của Bạch Dương, lại bị anh gọi tên mà giật mình tỉnh táo lại. Lại nhìn thấy hình ảnh ôm cột như con gấu Koala của Bạch Dương trên xà ngang làm cho giật mình. Bạch Dương vẫn la oai oái, thiếu điều muốn khóc luôn mà chẳng một ai nhận thức được sự việc thật sự. Sau đó mọi người mới nhận ra Bạch Dương đã leo hết dây thừng và giành chiến thắng ở lượt đầu tiên. Lúc đấy mới có người của Ban tổ chức ra, theo lời của Bạch Dương mà phát hiện có một con sâu bướm to chả bá đang nằm ở nút thắt dây thừng, liền bắt nó đem bỏ đi.

- Đi chưa? Nó đâu rồi? Nó đi rồi đúng chứ?

Bạch Dương cơ hồ vẫn đề phòng, chắc chắn không còn con sâu kia nữa, anh mới dám tuột xuống, riêng khúc phía dưới gần nút thắt, anh liền nhảy bổ xuống luôn. Cả cơ thể anh đều dẩy lên một trận run rẩy khi nhìn lại vị trí mà con sâu đã xuất hiện trước đấy, sau đó vội vã tránh xa chỗ đó, thở hồng hộc. Vừa rồi đúng là dọa người quá mà.

Vậy mà Bạch Dương không hề hay biết, cả khán đài và mọi người xung quanh, từ ban tổ chức đến trọng tài, từ đối thủ đến người nhà mình, ai cũng ngơ đần mặt ra bởi sự việc vừa rồi.

Như vậy... là kết thúc lượt đấu đầu tiên rồi đấy hả?

Như vậy... là Bạch Dương đã thắng Cố Sùng Lâm rồi đấy hả?

Mọi thứ chợt chìm vào câm lặng, ngay cả bình luận viên cũng chẳng biết nói gì.

- YEAH! Hàn Bạch Dương! Hàn Bạch Dương! Hàn Bạch Dương!

Được một lúc, khi trọng tài thổi còi, khu cổ động của Zodiac liền hô lớn tên Bạch Dương lên, thì mọi người mới dần dần phản ứng và tiếp thu được tình hình.

"Roét!"

Tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, trọng tài liền công bố kết quả:

"Bộ môn Leo dây thừng 4 mét kết thúc! Tỷ số là 2:0, trường cao trung Zodiac giành chiến thắng! Tỷ số chung cuộc là 12:03! Trường cao trung Zodiac tiếp tục dẫn trước!"

Quả nhiên, lượt thứ hai, người thắng là Song Tử, tuyển thủ của trường Zodiac. Kết quả được báo lên, cả khu cổ động của trường Zodiac lại vang lên một trận tưng bừng. Mọi người vẫn không thể tin vào chiến thắng huyền thoại của Bạch Dương, tất cả đều nhờ vào con sâu.

Trường Royal...

- Grừ... Tức thật mà!

Diêm Tần Tương nghiến răng khó chịu, vừa rồi Vưu Cổ Nhữ đã tiết lộ rằng Bạch Dương sợ sâu, nên cô đã dùng mọi cách để kiếm ra một con sâu mà đặt nó vào sợi dây thừng bên phía trường Zodiac. Ai mà ngờ, hắn ta đúng là sợ sâu thật, nhưng chính vì vậy mà đột nhiên leo nhanh hơn bình thường, khiến kế hoạch của cô ta bị phản tác dụng thậm tệ.

Mặt của Cố Sùng Lâm còn âm trầm hơn cả ban đầu. Nếu nói trận trước là hòa với người khác, hắn đã cảm thấy bản thân như một kẻ thua cuộc. Còn lần này, tuy là vì sự cố, nhưng không thể phủ nhận, hắn thế mà lại thua. Đây chính thức là hắn đã thua.

Trước giờ Cố Sùng Lâm chưa bao giờ thua ai về thể lực, nhưng lần này, lại liên tiếp nhận phải hai kết cục đắng. Nghĩ đến đây, lòng bàn tay hắn lại siết chặt lại, cả người đều căng cứng khó thở, tựa như một trái bom sắp nổ.

- Tương nhi, là do em làm à?

Yên Nam Sơn chợt cất giọng chất vất, Diêm Tần Tương liền biện minh, nũng nịu nói:

- Nam Sơn, không phải là em không nghe lời anh, em chỉ muốn chúng ta...

- Hửm?

- !!!

Đột nhiên, Yên Nam Sơn lại thay đổi ánh mắt dành cho Diêm Tần Tương, nó xa lạ đến mức đáng sợ và lạnh lẽo, tựa như ánh nhìn dành cho rác rưởi, khiến cô ta cảm thấy ngột ngạt sợ hãi, cảm giác như thân phận thật của cô ta bị lột bày. Cô ta liền thay đổi thái độ, chịu khuất phục mà cất giọng nhỏ nhẹ:

- Em xin lỗi, em sẽ không làm trái ý anh nữa!

- Tốt, như vậy mới ngoan chứ... _Yên Nam Sơn hài lòng mỉm cười, rồi nhẹ nhàng để lại một câu:

- Nếu có lần sau, chúng ta sẽ chấm dứt nhé?

- !!!

Câu nói này, khiến Diêm Tần Tương sợ hãi hơn bất cứ điều gì, liền liên tục gật đầu mà tỏ thái độ ngoan ngoãn nghe lời. Thái độ này của Diêm Tần Tương hoàn toàn khiến cho những người còn lại cả ngạc, đặc biệt là Vưu Cổ Nhữ. Cô ta định lên tiếng thắc mắc, thì Diêm Tần Tương lắc đầu, hiệu cho cô ta im lặng, ánh mắt mạnh mẽ kiên định khiến Vưu Cổ Nhữ đành phải im miệng.

Trường Zodiac...

- Hahahaha! Trời ơi, quả là một chiến thắng huyền thoại!

- Lên đỉnh vì một con sâu hahaha!

- Ê này Sư Tử, cậu dùng từ tối nghĩa quá đấy! Cơ mà buồn cười thiệt, cái cảnh cậu ta ôm xà ngang mà la lên ấy! Nhìn như con khỉ vậy hahaha!

- Trời ơi, tớ cười chết mất thôi! Thế này thì Bạch Dương sẽ lên báo thành phố mất hahaha!

- Hahaha! Từ nay, Bạch Dương, cậu sẽ trở thành kẻ gây cười quốc dân đấy haha!

Quả nhiên, khi Bạch Dương và Song Tử vừa bước đến chỗ lớp mình, liền thấy cảnh tất cả mọi người đều đang cười Bạch Dương. Người thì cười sằng sặc, người thì cười sảng, người thì cười toác mồm, người thì nín cười, ai ai cũng cười, khiến mặt chàng cừu càng thêm đỏ.

- Thôi nào mấy đứa, mấy đứa khiến mặt em ấy còn hơn cục than hồng trong bếp rồi kìa!

Vẫn là Ma Kết tốt bụng lên tiếng thay cho học trò của mình, anh khẽ đặt tay lên vai Bạch Dương, mỉm cười hiền hòa:

- Bằng một cách nào đó, em đã phá kỷ lục của quân đội trong phần leo dây thừng rồi đấy Bạch Dương ạ!

- Thầy còn hỏi nữa sao, tất nhiên là bằng con sâu rồi haha!

Không biết đến bao giờ, mọi người mới dừng trận cười lại. Đến Song Ngư, Thiên Yết hay Thiên Bình còn không nhịn nổi, quả nhiên là Bạch Dương, có thể tấu hài mọi lúc mọi nơi.

- Nhưng mà, nói gì thì nói, không thể trùng hợp mà có con sâu trên dây thừng của Bạch Dương được.

Chợt, Thiên Yết cất giọng nghiêm túc, mà lời của anh nói vô cùng hợp lý, khiến mọi người ai cũng nghiêm chỉnh trở lại. Bảo Bình cũng đồng tình:

- Trong mười bốn môn thi vừa rồi, con sâu không xuất hiện trước hay sau, lại xuất hiện ngay môn Bạch Dương thi. Nói trùng hợp thì quá bất khả thi rồi!

- Hơn nữa, làm sao có chuyện một con sâu lại xuất hiện chình ình ở trong dụng cụ thi đấu được, ban tổ chức và hậu cần đâu phải chỉ có một người!

Cự Giải lên tiếng phân tích, Xử Nữ cũng gật đầu:

- Tuy không có tổn hại gì lớn, nhưng đây cũng có thể xem là một chiêu trò của Royal phải không?

- Ai bảo cậu là không có tổn hại gì lớn, cậu có biết lúc đấy tim tôi muốn nhảy ra ngoài luôn không?! _Xử Nữ vừa dứt lời, Bạch Dương liền oan ức rống lên, vẻ mặt vô cùng tức tối:

- Trời má, tôi thà bị thương còn hơn!

- Tào lao, bị thương cái gì mà bị thương! Uống đi!

Thấy sự trao đổi gập ghềnh ngu xuẩn của Bạch Dương, Xử Nữ liền chửi một tiếng rồi nhét chai nước điện giải sang cho anh. Nhân Mã chợt thắc mắc:

- Tuy mấy cậu đang nghi ngờ là vậy, nhưng làm sao trường đó biết Bạch Dương sợ sâu mà chuẩn bị được chứ?

- Chẳng phải Vưu Cổ Nhữ đang ở bên trường đó sao?

Nghe lời của Thiên Bình, bọn họ đồng loạt nhìn sang đối thủ, quả nhiên, bóng dáng quen thuộc ngồi bên cạnh Diêm Tần Tương chính là Vưu Cổ Nhữ. Chuyện Bạch Dương sợ sâu, cả trường Zodiac đều biết, Vưu Cổ Nhữ nhờ thế mà biết cũng là bình thường. Cứ nghĩ trường Royal sẽ hết chơi xấu rồi, ai mà ngờ.

- Đúng rồi, đến môn thi cuối cùng rồi!

Ma Kết đảm nhiệm vai trò thông báo, mà suýt quên mất mình cũng là một tuyển thủ. Nhìn vào bảng danh sách, thấy tên mình, anh mới giật mình nhận ra. Sau đó mỉm cười nhìn đám học trò, cất tiếng:

- Bộ môn Đồng hồ cát thép, tuyển thủ là Dương Song Tử và Dương Ma Kết a...

- Ố ồ, hai anh em quái vật cùng ra sân đó hả?

Lời Ma Kết vừa dứt, mọi người đồng loạt nhìn sang hai tuyển thủ mà cùng nhận ra một điểm chung. Từ sau vụ Trương Tiểu Khải bắt cóc Bảo Bình, Ma Kết đã được biết đến như một con quái vật khi anh bị một đám người hội đồng bằng gậy sắt thép nhưng lại không bị tổn thương bên trong nội tạng mà chỉ bị vết thương ngoài da. Song Tử là K.C, điều này không cần nói nhiều. Hai anh em nhà họ Dương mà cùng ra trận, e rằng buổi sáng này sẽ có một màn kết thúc vô cùng hoành tráng.

- Này, chúng ta không cần phải lo, hai người này còn đáng tin hơn Bạch Dương gấp trăm lần á!

- Kim Ngưu, cậu nói vậy làm tổn thương tớ đấy! Tớ mới thi xong là mấy cậu trở mặt vậy đó hả?!

- Này, giữa thầy Ma Kết với Song Tử, ai khỏe hơn nhỉ?

- Tớ cũng thắc mắc giống cậu đó Sư Tử!

- Chúng ta cá cược không?

- Lại cá cược nữa hả Song Ngư?

- Vậy mới nói, thầy Ma Kết, Song Tử, hai người, ai mạnh hơn vậy?

Dường như trong bộ môn cuối cùng, mọi người hoàn toàn quên mất đấy là một cuộc thi đấu phân tranh thắng thua với trường Royal, mà chỉ tập trung vào thắc mắc giữa hai anh em họ Dương, ai khỏe hơn. Ma Kết cười trừ:

- Mấy đứa... không phải nên cổ vũ cho thầy sao?

- Em biết thầy sẽ không làm bọn em thất vọng mà hề hề! Trường chúng ta chắc chắn sẽ thắng! Ai có thể đánh bại hai người được chứ!

- Nhưng nếu hai người thi với nhau, liệu ai thắng ai nhỉ?

- Ha, chuyện đó mấy cậu còn phải thắc mắc sao? _Chợt, Song Tử cười khẩy một tiếng, phong thái vô cùng tự tin mà trả lời:

- Tất nhiên là tớ sẽ thắng rồi!

- Song Tử, em cũng đừng tự tin quá, em không biết đó thôi, Ma Kết thời học sinh được mệnh danh là Quái nhất trường đấy! Cả trường đều trao cho cậu ta danh hiệu "Quái" đó nhé!

Lời Như Hòa vừa dứt, cả đám học trò liền có một ánh nhìn khác dành cho Ma Kết liền, Bạch Dương trầm trồ:

- Really? Wow, thầy Ma Kết, thời học sinh của thầy cũng hào nhoáng quá nha!

- Khó tin nhỉ, nhưng nhìn vào những gì chúng ta đã thấy từ vụ Bảo Bình bị bắt cóc, thì phải công nhận thật rồi! _Thiên Yết gật gù phân tích.

- Lúc sáng thầy có nói thầy cũng từng đánh nhau, hút thuốc? Trước khi trở thành một giáo viên thư sinh như hiện tại, hẳn thầy cũng từng có một thời học sinh khó quên nhỉ? _Song Ngư nhàn nhạt nghi vấn, khiến Ma Kết gãi tai cười trừ:

- Haha, à thì... đời người ai chẳng nổi loạn một lần a~

- Chà chà, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong thật mà! _Kim Ngưu lên tiếng, Bảo Bình cũng cười nửa miệng mà nói:

- Công nhận, không thể tin được thầy thế này mà trước đây từng rất gì và này nọ! Anh trai thì như vậy, em trai cũng chẳng kém nhỉ?

- Nhìn cậu ta lông bông dở người vậy, ai ngờ lại là Boss ngầm. Họ Dương có máu di truyền "giấu nghề" sao?

Thiên Bình tiếp lời Bảo Bình, dứt điểm cho cuộc chất vấn dành cho hai anh em có thân phận "thâm tàng bất lộ" họ Dương kia. Quả nhiên là song Bình, ra tay một phát khiến cả Ma Kết lẫn Song Tử đều không mở miệng trả lời lại được.

- Ấy chết, Ma Kết, Song Tử, đến giờ ra sân rồi kìa!

Chợt, Như Hòa thấy hiệu của ban tổ chức trong sân đấu, liền lên tiếng thúc giục, khiến cả đám cũng chú ý đến. Tuy chất vấn như thế, nhưng mọi người cũng lên tiếng khích lệ cho hai chiến binh cuối cùng:

- Thầy Ma Kết, Song Tử, cố gắng đạt kỷ lục nhá!

- Bọn này vẫn sẽ cổ vũ cho hai người!

- Và chống mắt lên xem ai mạnh hơn ai!

- Haha...

Ma Kết vừa đi vừa cười trừ, sau đó tự lên tiếng với Song Tử:

- Mấy đứa nhóc này thật là! Ai mà quan tâm chuyện anh với em ai mạnh hơn chứ, nhỉ?

- Thật ra tôi cũng thắc mắc chuyện này đấy.

- Hả?

Câu nói của Song Tử khiến nụ cười Ma Kết cứng đờ lại. Song Tử lại cất tiếng, ngữ điệu có chút hứng thú mà nói:

- Chắc anh cũng như tôi, chưa gặp được đối thủ của mình nhỉ? Vậy tại sao... _Nói đến đây, ánh mắt Song Tử chợt ánh lên tia ngạo khí quỷ quyệt, khóe môi cong lên:

- Chúng ta không thử một lần đi?

- Chà...

Chợt, Ma Kết phả ra một hơi thở nhẹ, phong thái bỗng dưng thay đổi mà trở nên dửng dưng bình đạm, đôi mắt cùng một màu xanh biếc như Song Tử, ánh lên tia cao hứng. Hai người như hai hình ảnh phản chiếu lẫn nhau, khóe môi ngạo khí cong lên:

- Anh cũng tò mò đấy.

.

----------------- End Chap 192 ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play