Ketsssss....... Chiếc xe Mclaren 720S đỗ vào gara riêng của cô trong trường. Mọi người lại trầm trồ trước cái xe mới toanh, thật bắt mắt.

" Oa,đây là chiếc xe phiên bản giới hạn, trên thế giới chỉ có 3 chiếc thôi. Vậy mà đại tỷ của trường có thể sở hữu được một cái, thật ngưỡng mộ".Hs 1

Nhưng không, người mở cửa xe ra là thầy giáo lạnh lùng (sau sự việc 'đế sùn' thì anh có biệt danh như thế), không thể, làm sao thầy có được chiếc xe gần 300.0000 USD.

"Ơ, thầy sang phía bên cửa khác của chiếc xe, chẳng nhẽ trong xe còn có người". Hs 2

Cô bước ra trong dự đoán của mọi người, cũng đơn giản thôi. Vì đây là gara của riêng cô, không ai có thể vào được.Nhưng họ lại cảm thấy thắc mắc rằng làm sao thầy có thể đi chung xe với cô chứ. Chẳng phải cô rất ghét người khác đụng vào đồ của mình sao, vậy mà thầy có thể đi cùng cô, khó hiểu.

"Chẳng nhẽ họ là người yêu?" Hs 3

"Không thể nào, cậu xem gương mặt lạnh lùng của tỷ, nếu yêu sẽ không như vậy". Hs 4

"ừm, chẳng nhẽ họ là anh em gì đó?" Hs 1

"Điều đó lại càng không, họ Hoàng Thiên chỉ có tỷ ấy là con một, ngoài ra cũng chẳng có họ hàng khác".Hs 5

"Vậy thì vì cái gì?" Hs 2

"Ai biết, chắc tỷ đã quy phục thầy". Hs 5

"Cũng có thể". Hs 4

Mặc kệ những lời bàn tán của học sinh trong trường, cô đã quá quen với những kiểu như vậy. lạnh lùng bước vào lớp, vứt cái cặp phịch xuống bàn rồi..ngủ. Trong mắt người khác, cô luôn là đại tỷ đứng đầu về phạm quy, dựa vào gia thế để ức hiếp người khác. Nhưng thật ra chẳng ai biết rằng mỗi lần sau khi tan học cô phải chạy đến bar sử lý công việc ở bar và bang. Hơn nữa cô còn phải chịu trách nhiệm quản lý cả công ty của gia tộc lẫn công ty riêng.

Reng... reng... tiếng chuông báo vào lớp đánh thức giấc ngủ của cô. Cô cựa mình ngọ nguậy ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt. Thấy anh bước vào, cô cũng chẳng quan tâm rồi lại nằm xuống ngủ tiếp. Anh nhìn cô cũng chỉ biết cười trừ, bắt đầu vào tiết học đầu tiên.

Reng...reng.. tiếng chuông một lần nữa vang lên báo hiệu kết thúc tiết học. Cô dậy, nhìn cái bụng xẹp lép của mình, mở miệng nói:

"Thầy giáo, mua đồ ăn cho tôi".

Câu nói vô tình của cô làm cả lớp há hốc mồm. Không phải cô đã bị thầy quy thuận rồi sao, vậy đây là tình huống gì. Thầy nghe cô nói chỉ để lại một chữ được rồi bay xuống căng tin. Một lúc sau,một đống đồ ăn xuất hiện trên mặt bàn cô, cô thỏa mãn ngồi ăn chẳng thèm để ý đến ánh mắt của các học sinh khác trong lớp. Ăn xong, thầy lại dọn hết đống bát đĩa ở trên mặt bàn của cô. Học sinh trong lớp mới hiểu ra một điều, là cô thu phục thầy.

Ngay chiều hôm đó, bảng tin của trường xuất hiện dòng chữ" THẦY GIÁO LẠNH LÙNG ĐÃ BỊ ĐẠI TỶ THU PHỤC" kèm theo bức ảnh thầy đang đứng một bên chờ cô ăn y như một quản gia thực thụ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play