"Em vừa được tăng lương, anh muốn ăn gì?"

"Ăn cơm hay ăn em?"

...

Một thời gian sau, cô thay đổi công việc nhưng chung quy vẫn là làm việc cho Trần gia chính là quản lý một chi nhánh cửa hàng quần áo của phu nhân.

Trước khi tiếp nhận công việc cô đã được phu nhân cho học một khoá đào tạo, học thêm ngoại ngữ để phù hợp với chức vụ của mình, còn được thiếu phu nhân tận tình chỉ bảo, may thay tiểu Hinh rất thông minh tiếp thu nhanh lại còn chịu khó học nên không quá khó khăn.

Hơn 2 năm sau cô bắt đầu tiếp nhận công việc của mình và đan xen với việc học chuyên sâu về kinh doanh, tiểu Hinh có lẽ là người dành cho kinh doanh và quản lý sau khi tiếp nhận công việc được gia cô đã hoàn thành rất tốt hơn thế lượng doanh thu của cửa hàng cũng xếp đầu bảng.

"Quản lý Võ... chị đến xem tài liệu này giúp em với."

"Ok chờ chị một chút."

Tiểu Hinh nói gì đó qua điện thoại xong rồi ngắt máy đi đến chỗ của nhân viên vừa gọi tên cô.

Người đàn ông đứng ngoài cửa hàng nhìn người phụ nữ mặc váy công sở đang nói chuyện cùng nhân viên của mình, khoé môi hắn nhếch lên một lúc sau liền xoay người rời đi.

Hướng dẫn cho nhân viên xong, tiểu Hinh dặn dò với nhân viên mấy câu rồi quay lại phòng làm việc nhỏ của mình nghỉ ngơi một chút, suốt cả buổi cô đã chạy đi chạy lại chân sắp gãy đến nơi rồi.

Vừa ngồi xuống ghế tiếng xương khớp kêu lên 'rắc rắc' cô than nhẹ một tiếng mệt mỏi nhắm hai mắt lại ngủ một chút nhưng chưa đầy năm phút thì cửa phòng đã được mở ra đánh thức cô dậy.

Người bước vào khiến cô không khỏi trố mắt kinh ngạc, tiểu Hinh bật dậy khỏi ghế vui mừng nói:

"Chí Dương... anh về lúc nào thế?"

"Người này kì ghê, đi công tác về cũng không nói với em."

Chạy đến ôm chầm lấy hắn, tiểu Hinh không giấu được vui mừng của mình, cô ôm chặt không có ý muốn rời đi. Chí Dương đóng cửa lại, hắn bật cười ôm lấy eo cô.

"Muốn cho em bất ngờ, thế nào được không?"

Cô buông hắn ra, liếc mắt hờn dỗi nói:

"Được cái đầu anh ý."

Ánh mắt dừng lại trên tay hắn, tay Chí Dương đang xách một túi giấy cái logo kia vừa nhìn đã biết là gì rồi, cô híp mắt cười nhận lấy đồ trên tay hắn rồi nói:

"Trà sữa sao? Quên mua quà nên mua trà sữa đền bù hả?"

Hắn kéo cô ngồi xuống ghế sô pha nhỏ gần đó, nhìn mấy cọng tóc không an phận đang rũ xuống trước mắt tiểu Hinh hắn liền duỗi tay vén lại tóc sang bên bên tai giúp rồi.

"Không hề, quà anh để ở trong xe... lúc nãy đến thấy em và mọi người bận rộn nên mới đi mua chút đồ uống."

Cô hút một ngụm trà sữa vào miệng, ngọt ngọt béo béo trân châu dai dai mềm mềm rất ngon, giơ ngón cái về phía hắn tiểu Hinh gật đầu tán thưởng:

"Anh rất tuyệt, number 1."

"Thế thôi hả?" Hắn nhướng mày hỏi.

Trong mắt ngập tràn chờ mong nhưng cô lại ngây ngốc không hiểu, mặt ngu ra khó hiểu hỏi lại hắn:

"Thế thôi. Còn gì nữa sao?"

Giận thật sự!

Chí Dương thở hắt ra một hơi, giận dỗi mà cầm tay cô lên cắn một ngụm.

Ai ui, đau...

Trừng mắt nhìn hắn, cô đặt trà sữa xuống bàn rồi xoa xoa cánh tay đáng thương của mình.

"Anh làm gì thế, đau em..."

Hắn liếc xéo, hừ lạnh nói:

"Em không nhớ anh, em không thương anh."

Tiểu Hinh đực mặt ra: "..."

Cô có bảo là không nhớ không thương sao?

Bóng đèn đang tắt ngụm trong đầu mình đột nhiên loé sáng, à à hoá ra hắn giận dỗi gì cô không nói lời mật ngọt với hắn khi hắn đi công tác về, em bé đang bị tổn thương đấy mà.

Tưởng chuyện gì, chứ chuyện này dễ!

Chủ động ngồi lên đùi hắn hai tay cô vòng qua cổ Chí Dương, chớp mắt nói:

"Em vừa được tăng lương, anh muốn ăn gì?"

"Ăn cơm hay ăn em?"

Cổ họng lập tức khô khốc, dù sao đi công tác cả tuần chưa được chạm qua cô bây giờ cô lại chủ động mời gọi hắn khiến hắn rạo rực ngay lập tức. Tay để trên eo cô bắt đầu không an phận mà di chuyển, tiểu Hinh bật cười cúi đầu chủ động hôn lấy môi hắn.

Đôi môi mềm mại của cô chạm đến chiếc lưỡi nhỏ xinh mềm mại như con rắn trường bò vào khoang miệng hắn mà khuấy đảo, đúng là điên rồi... hắn bị tiểu yêu tinh này làm cho phát điên.

Hô hấp hỗn loạn, Chí Dương nhanh chóng đảo khách thành chủ tay giữ chặt gáy cô hung hăng mà cắn nuốt cô, âm thanh 'nhóp nhép' phát ra từ miệng hai người, Chí Dương nâng mông cô lên để cô ngồi dạng chân ra trên đùi mình, phía dưới đã cộm lên một cục ngay khi cô chạm môi đến.

Hôn hấp hỗn loạn hào vào nhau, áo sơ mi của cô bị kéo ra khỏi váy hai bàn tay hắn chui vào bên trong nắn bóp lấy nơi cao gầy mềm mại trước n.g.ự.c cô, tiểu yêu tinh kia không sợ thiên hạ loạn mà còn ở trên vật nào đó của hắn liên tục cọ tới cọ lui khiến hắn như muốn đầu thai ngay lập tức.

Khốn kiếp, tiểu yêu tình này!

Cắn mạnh vào môi cô, máu tươi hoàn lẫn nước miếng một mùi vị tanh tưởi xộc vào mũi, tuy rằng có chút đau nhưng tiểu Hinh lại rất hưởng thụ mà hôn nhiệt tình hơn, hai chiếc lưỡi cuốn lấy nhau không rời, nước miếng chảy xuống khoé miệng.

Có chút gấp gáp có chút cuồng nhiệt nóng bỏng có lẽ là vì quá nhớ đối phương cho nên không kiềm chế lại được, may mắn thay nhân viên đều biết hắn là ai vả lại lúc vào hắn đã nói đừng làm phiền cho hắn cút thời gian và tiện tay khoá trái cửa cho nên không sợ bị ai đến.

Nếu để người khác biết hai người bọn họ ở cái nơi này...

Tiểu Hinh đẩy hắn ra, cô thở gấp tay vội vàng cởi thắt lưng của hắn ra vật cứng rắn nào đó trong nháy mắt được giải thoát mà dựng thẳng đứng trước mắt cô thân cao lớn đầy gân guốc *** *** hồng hồng bóng loáng, cô cắn cắn khoé môi kiềm nén xúc động ném hai chiếc quần của hắn xuống đất còn mình thì cởi quần lót ra.

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, thân dưới trướng đau khó chịu. Khi cô quỳ gối trên người hắn tay cầm g*y th*t của hắn trước ti.ể.u huy*t đã ướt nhẹp mà cọ cọ hắn suýt chút nữa đã bắn ra, thật may đã kiềm lại được.

Tiểu Hinh cong môi cười trước biểu hiện của hắn, cô khàn giọng nói:

"Thật lớn nha~"

Hai mắt Chí Dương đỏ bừng, đến mặt cũng đỏ hắn thở gặp tay đặt ở trước ngực cô bóp mạnh một cái, tiểu Hinh sung sướng ưỡn ngực mời gọi hắn đến dùng bữa tay vẫn cầm g*y th*t của hắn mà chơi đùa mặc dù mình cũng không thoải mái là bao, hắn cởi nịt ngực của cô ra ném xuống đất một bên n.g.ự.c nhanh chóng được hắn ngậm lấy, lưỡi thô ráp l.i.ế.m quanh một vòng ngực, rồi lại dùng răng cắn nhẹ hạt đ*u nhỏ đã c.ứ.n.g rắn của cô.

"Ưm... a... A Dương."

Cô khàn giọng rên lên, bộ dạng phóng túng đầy dâm đãng. Không thể thua hắn được, cô hạ thân mình để g*y thịt to lớn chui vào bên trong hoa huy*t đang đói khát, cảm giác được lấp đầy khiến cô không nhịn được mà ngâm nga thành tiếng, A Dương khựng người gân xanh nổi lên khi huynh đệ của mình đã đi vào trong cô.

"Hừm... tiểu yêu tinh."

Tay đặt trên trên vai hắn báu chặt, trước ngực bị hắn **** ***, phía dưới lại ra sức nhún nhảy.

Tiểu huy*t nhỏ như vui mừng khi lâu ngày mới gặp lại bạn tình của mình cắn nuốt kịch liệt, âm thanh 'phập phập phập' vang lên khắp cả căn phòng mà mấy phút trước còn bình thường bây giờ đã ngập tràn mùi vị tình dục.

G*y th*t thật lớn thật cứng đâm sâu vào bên trong, mỗi lần đi vào như muốn mạng người, tiểu Hinh càng nhún càng hăng cho đến khi đạt đến cao trào cực khoái liền muốn hét lên cũng may hắn đã bịt miệng cô lại, bản thật cũng cắn chặt răng mà bắn ra.

"Khố kiếp... Shhhh..."

Cái cảm giác vừa lo sợ vừa sung sướng như này thật sự quá tuyệt, tuy có phần mạo hiểm nhưng cô và hắn lại không nhịn được mà thích thú.

Chất lỏng ấm nóng bắn thẳng vào sâu bên trong tử cung, tiểu Hinh gục xuống bên người hắn hoa huy*t co bóp dữ dội như muốn nuốt hết những tinh hoa mà hắn vừa bắn ra.

G*y thịt không có xu hướng xìu đi mà vẫn dựng thẳng đứng có lẽ vì còn muốn nữa, nhưng Chí Dương biết nơi này không tiện làm lâu một lần là quá mạo hiểm rồi.

Vô mạnh lên mông cô, hắn cười nói:

"Tiểu dâm đãng, dáng quyến rũ anh..."

Giọng nói yếu ớt của cô vang lên ngay sau đó, còn cố ý co chặt hoa huy*t đang còn ngậm lấy g*y thịt của hắn.

"Ai bảo anh đi lâu làm gì... người ta là vì quá nhớ anh."

Hắn hít một ngụm khí lạnh khi cô làm cái hành động kia, hung hăng đánh thêm mấy cái lên mông cô rồi nói:

"Về nhà sẽ làm chết em, tiểu dâm đãng."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play