[ Tuyên thệ bằng lòng trung thành của kỵ sĩ. ]

Tại quần đảo nằm trên vùng biển Phương Bắc - nơi hội tụ của dòng biển nóng cùng hải lưu bắc cực, môi trường càng ngày càng trở nên khắc nghiệt hung hiểm hơn, mặt biển bắt đầu xuất hiện những dòng xoáy xoay tròn.

Xoáy nước là nơi ẩn náu của một loại quái vật đen đúa khổng lồ, thân hình nó đồ sộ như núi, cao tới mấy chục mét.

Con quái vật này trời sinh hung tàn, thích lật tung thuyền, nuốt chửng con người, được thủy thủ địa phương đặt tên là "Quái vật xoáy nước", còn gọi là Priests.

Đúng ra hiện nay con quái vật này đang sinh sống ở vùng cực hàn, vậy mà lại thình lình xuất hiện ở sông Đại Hoang của Hoa Hạ.

Sau khi Giản Lan Tư nói ra tên Quái Vật Xoáy Nước, một âm thanh khó nghe đồng thời vang lên.

"Tao cảm nhận được nguồn lực mạnh mẽ ở thanh kiếm kia, nó từng nhuốm máu tươi Leviathan... Ồ, kỵ sĩ tới từ gia tộc Lan Tư sao?"

Tiết Trầm thở phào nhẹ nhõm: "Còn may thứ này nói tiếng anh chứ không phải ngôn ngữ địa phương kì lạ."

Xem ra trình độ giáo dục mà Quái Vật Xoáy Nước tiếp nhận khá khẩm hơn Cá Voi Mặt Cú Gerard một chút.

Giản Lan Tư gật đầu: "Khu vực mà Priests sinh sống thường có tàu thuyền qua lại, nên nó có thể sử dụng tiếng Anh nói chuyện với con người."

Trong khi bọn họ thảo luận, âm thanh của quái vật xoáy nước lần thứ hai vang lên: "Kỵ sĩ Lance, tại sao không trả lời tao? Mày đến đây để bắt tao ư?"

Ánh mắt Giản Lan Tư đảo qua cái bóng màu đen kia, lạnh nhạt đáp: "Vốn dĩ không phải... Bây giờ thì đúng rồi."

"Khặc khặc khặc khặc khặc —— "

Quái Vật Xoáy Nước dường như rất hài lòng với đáp án của Giản Lan Tư, bật ra một tràng cười đắc ý, ngay sau đó bóng đen khổng lồ vọt lên khỏi mặt nước.

Cùng lúc đó trên người quái vật tỏa ra một vầng sáng nhàn nhạt, khi chưa ai thấy rõ thì nó đã hóa thành một thanh niên phương tây, lơ lửng trên không trung cách xa Tiết Trầm và Giản Lan Tư một đoạn.

Thanh niên có mái tóc đen dài ngang vai, hốc mắt trũng sâu, con ngươi màu xanh lam nhìn chằm chằm hai người trên trường kiếm, bỗng nó đột nhiên xoay người tại chỗ, vạt áo theo động tác mà tung bay.

Tiết Trầm hoang mang hỏi Giản Lan Tư: "Nó đang làm gì vậy?"

Giản Lan Tư dường như cũng khó hiểu: "Không biết nữa..."

Chỉ thấy sau khi quái vật xoáy nước xoay một vòng thì dừng lại cười lớn "Khặc khặc khặc", đắc ý nháy mắt với Giản Lan Tư: "Kỵ sĩ Lance, thấy được không nào?"

Giản Lan Tư rơi vào trầm mặc, một lát sau anh nghiêm túc giải thích với Tiết Trầm: "Thực ra tôi cũng không hiểu rõ loại quái vật này lắm."

Ngược lại Tiết Trầm cảm thấy động tác của quái vật xoáy nước hơi quen mắt, nếu cậu nhớ không lầm, bạn học nữ trong lớp cũng chơi một game nào đó thay đổi quần áo cho nhân vật, sau khi đổi xong sẽ làm động tác tương tự.

Tiết Trầm thử thăm dò hỏi: "Priests kỳ tích à?" (*)

(*) Game Tiết Trầm gợi nhắc ở đoạn này là MU Kỳ Tích, tui đoán là lúc nhân vật trong MU đổi trang phục sẽ xoay 1 vòng như Priests đã làm.

"Yes!" Ánh mắt Quái Vật Xoáy Nước sáng lên, hiển nhiên vô cùng hài lòng với danh xưng này, "Priests kỳ tích, thực sự là một miêu tả tinh tế và chuẩn xác!"

Nó vừa nói vừa xoay hai vòng, còn khoanh tay trước ngực làm dáng, "Kỵ sĩ Lance, mày thấy được không? Tao khác hoàn toàn so với trước kia, tao có thể biến thành hình người, nhìn xem, đây là tay của tao, tao còn có chân, mà những thứ này đều do tao tự biến ra, không phải trao đổi với phù thủy hắc ám đâu nhé, quả thực là kỳ tích... A, tao chính là Priests kỳ tích mà!"

Tiết Trầm vốn là một con rồng: "..."

Giản Lan Tư đã thấy quá nhiều yêu quái Hoa Hạ biết hóa hình: "..."

Sau khi Quái Vật Xoáy Nước phô bày toàn bộ hình tượng mới của bản thân liền dương dương đắc ý nhìn Giản Lan Tư, chờ anh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng kết quả lại chỉ nhận được hai biểu cảm thờ ơ lạnh lùng.

Phản ứng này nằm ngoài dự liệu của Quái Vật Xoáy Nước, khiến cho nó cực kỳ buồn bực.

Nó hơi nheo mắt, bất mãn "Hừ" hai tiếng: "Mày đang giả bộ bình tĩnh sao? Kỵ sĩ Lance, tao biến thành hình người... Đây là lần đầu tiên mày nhìn thấy cá có thể biến thành người đúng không? Đừng che giấu nội tâm đang xao động của mày nữa, hãy mạnh dạn bày tỏ đi, tao có thể hiểu được cảm xúc của mày mà!"

Tiết Trầm: "..."

Giản Lan Tư ho nhẹ một tiếng: "Đây cũng là lần đầu tiên tôi giao tiếp với Priests..."

Nói cách khác, xưa nay anh không hề biết quái vật này suy nghĩ tài tình đến vậy.

Tiết Trầm nhìn Quái Vật Xoáy Nước, thản nhiên đáp lại bằng tiếng Anh: "Đâu có chấn động, rất bình thường ấy chứ."

"Không thể như vậy!" Quái Vật Xoáy Nước biến sắc, hừ một tiếng, "Bọn mày đang mạnh miệng chứ gì! Một con cá lớn như tao biến thành người ở ngay trước mặt bọn mày, sao bọn mày có thể không kích động?"

Nó đảo mắt một vòng, ngẩng đầu nhìn Giản Lan Tư, "Kỵ sĩ, trước đây mày từng thấy con cá nào ở vùng biển Phương Bắc biến thành người ư?"

"Từng thấy rồi." Giản Lan Tư thản nhiên, "Hàng xóm của mày Gerard cũng biết biến thành người đấy."

"Gerard á?" Quái Vật Xoáy Nước lộ ra vẻ kinh ngạc, "Nó cũng có thể biến thành hình người sao?"

"Đúng vậy." Tiết Trầm vô tình nói thêm, "Hơn nữa bộ dạng hóa hình của nó dễ nhìn hơn mày nhiều."

Quái Vật Xoáy Nước lập tức giận dữ quát: "Không thể nào, trên mặt Gerard toàn là lông, sao có thể dễ nhìn hơn tao!"

Nó nỗ lực trừng lớn con mắt, "Nhìn mắt của tao này, xanh bao nhiêu, đây chính là màu sắc của biển cả, đôi mắt của Gerard chỉ là màu nâu bình thường nhất, nó làm sao so với tao được!"

"Vậy thì sao chứ?" Tiết Trầm ung dung khoát tay, hời hợt đáp, "Tao yêu thích tóc và mắt màu nâu."

Tóc của đàn anh có màu nâu, đôi mắt cũng là màu hổ phách gần giống nâu, rất dễ nhìn!

Giản Lan Tư đứng ở phía sau, nghe vậy liếc mái tóc của Tiết Trầm, nghĩ thầm: Tôi thì yêu thích tóc màu đen.

Quái Vật Xoáy Nước quả thực bị Tiết Trầm chọc cho tức chết, phát ra tiếng thở "Ồ ồ" giận dữ: "Tùy mày, tao chẳng thèm quan tâm mày thích gì đâu, mày chỉ là một tên người Hoa không có mắt thẩm mỹ!"

Nó ngẩng đầu ưỡn ngực, hếch cằm lên tỏ vẻ kiêu ngạo, "Bề ngoài chẳng qua chỉ là túi da, không quan trọng chút nào, muốn làm một quái vật biển thành công đương nhiên cần nhất vẫn là thực lực... Kỵ sĩ, mày nhìn đi, tao còn biết bay nữa đó!"

Giản Lan Tư: "Gerard cũng biết mà."

"..." Quái Vật Xoáy Nước giận dữ, "Gerard đến cùng còn biết cái gì nữa?"

Tiết Trầm nói: "Nó còn có một cô bạn gái Trung Quốc, là cá sấu thành tinh biết biến thành người đó."

Mặc dù là bị cá sấu tinh trắng trợn cướp đoạt, nhưng làm tròn số lên thì không khác nhiều lắm đâu.

"Cái gì? Nó có cả bạn gái rồi sao?" Quái Vật Xoáy Nước không kìm lòng được tỏ vẻ hâm mộ, "Nó trông kỳ cục đến vậy mà vẫn có thể tìm được bạn gái trước tao!"

Tiết Trầm: "..."

Cậu thực sự rất muốn nói, bọn mày đều kỳ cục chẳng khác gì nhau, đừng có chó chê mèo lắm lông.

Đại khái là bị tin tức Gerard có bạn gái kích thích, Quái Vật Xoáy Nước lập tức nhảy dựng lên, trong ánh mắt bùng cháy ý chí chiến đấu hừng hực: "Nếu vậy tao sẽ mở mang kiến thức về sức mạnh của tao cho bọn mày một chút... Tao muốn để những yêu quái nữ của Hoa Hạ biết, tao mới là con cá mạnh nhất trên địa cầu, chọn bạn trai thì nên chọn tao mới đúng!"

Âm thanh của nó nhỏ dần, dòng nước xoáy trở nên gấp gáp hơn, vách tường nước bốn phía tựa như vừa được ấn nút gia tốc mà mạnh mẽ xoay tròn.

Tiếng nước ầm vang che ngợp bầu trời.

Ngu Kiệt Xu lơ lửng giữa vòng xoáy không hiểu tiếng Anh, chỉ nghe sau khi hai người trẻ tuổi cùng quái vật xông ra từ trong dòng xoáy "Bô bô" một lát thì xung quanh đột ngột trở nên xao động.

Không nghĩ cũng biết đây là dấu hiệu Quái Vật Xoáy Nước nổi giận.

Ngu Kiệt Xu chưa rõ thân phận của hai người trẻ tuổi, nhưng bà rất quen thuộc với sức mạnh của Quái Vật Xoáy Nước, sốt ruột hô lên: "Không ổn, nó muốn giết các cậu, nó có thể khống chế nước, các cậu không đánh lại nó khi ở trong nước đâu, để tôi đến ngăn cản nó, các cậu tranh thủ thời gian chạy mau —— "

Tiếng kêu của bà dẫn tới sự chú ý của Quái Vật Xoáy Nước, nó không nhịn được mà mắng: "Bà già này thật lắm lời."

Nói rồi phất tay một cái, dòng nước từ bên cạnh lao thẳng lên người Ngu Kiệt Xu, Ngu Kiệt Xu bị sặc không thể không yên lặng.

"Nhìn xem, kỵ sĩ, tao khống chế nước lợi hại chưa này!" Quái Vật Xoáy Nước không kìm lòng được lại khoe khoang, "Hiện tại tao có thể sử dụng một cách chuẩn xác những dòng nước nhỏ, còn có thể điều khiển nước tạo ra các loại hình dáng đó nha."

Loại quái vật biển mang hình thể to lớn như nó, tuy rằng sở hữu ma pháp trời sinh nhưng lại hiếm khi trải qua quy trình huấn luyện bài bản, phép thuật rất thô sơ, trước đây chỉ có thể chế tạo sóng lớn cùng vòng xoáy.

Hiện tại phép thuật của Quái Vật Xoáy Nước rõ ràng đã cao thâm hơn nhiều, nó cũng rất tự đắc về điều này, giống như nhân viên bán hàng đa cấp chỉ vào dòng nước đang xoay tròn xung quanh mà kiêu ngạo giới thiệu, "Bọn mày xem đi, vòng xoáy này là do tao tỉ mỉ thiết kế, một vòng lại một vòng, hoa văn vừa nhỏ nhắn vừa dày khít, đẹp đẽ biết bao, chờ tao mạnh thêm chút nữa, tao còn định tạo ra càng nhiều hoa văn hơn trên vòng xoáy, như cây cột trong cung điện La Mã cổ đại vậy... Đáng tiếc, kỵ sĩ Lance, mày không có cơ hội nhìn thấy tác phẩm của tao rồi."

"Ý của mày là cái này sao?" Tiết Trầm ngửa lòng bàn tay, không cần niệm chú quyết cũng có thể ngưng tụ một dòng nước thành hình dáng cây cột cung điện La Mã.

Rồng chính là giống loài đứng đầu Thủy tộc, biết khống chế nước là năng khiếu tự nhiên.

Quái Vật Xoáy Nước: "...?"

"Why!!!" Mặt của nó sắp biến dạng rồi, "Tại sao mày cũng có thể khống chế nước? Còn biết tạo ra hình dáng đẹp mắt như vậy!"

Tiết Trầm lộ ra nụ cười khiêu khích: "Còn có hình dạng đẹp mắt hơn nữa cơ."

Cậu nói xong khẽ vận động tâm trí, cột nước trên tay hóa thành một từ đơn: FUCK.

Quái Vật Xoáy Nước: "...!"

"Mày dám chửi tao!!" Quái Vật Xoáy Nước giận dữ, ngửa mặt lên trời hét một tiếng dài, "Hiện tại tao tức giận thật rồi, hai người bọn mày, ngày hôm nay đều phải chết ở đây!!"

Theo tiếng gào của nó, vách tường vòng xoáy vốn ổn định đột nhiên vươn cao lên, nước sông dâng trào, sóng lớn che ngợp bầu trời gầm thét đánh về phía Tiết Trầm và Giản Lan Tư, nỗ lực nhấn chìm bọn họ.

Sắc mặt Giản Lan Tư hơi trầm xuống, anh có thể cảm giác được Quái Vật Xoáy Nước lợi hại hơn trước kia rất nhiều.

Cũng may tu vi của anh trong khoảng thời gian này có sự tiến triển, anh ghé đến bên tai Tiết Trầm, ánh mắt kiên định: "Tiểu Trầm, đừng lo lắng, có tôi ở đây rồi."

...

Ngày ấy Giản Lan Tư thẳng thắn bộc lộc cõi lòng mình với Eleanor.

Anh nói cho Eleanor, trái tim của anh bị ảnh hưởng bởi một người phàm.

Anh vì người này mà vui vẻ, xao xuyến, phấn khích, cũng trở nên tham lam, ích kỷ, đố kỵ. Anh mong muốn được ở cùng người này, lại luôn luôn lo lắng cho cậu ấy.

Anh không còn là một kỵ sĩ vô tư, dục vọng khiến con người trở nên yếu đuối, anh lo mình không đáp ứng được chuẩn mực kỵ sĩ nữa.

Nhưng Eleanor đã bảo anh rằng, yếu đuối là mặt trái của dũng cảm.

Lúc kỵ sĩ bắt đầu biết lo lắng, sợ hãi, cũng là lúc kỵ sĩ càng trở nên mạnh mẽ hơn.

"Mẹ, con nghĩ mẹ đã đoán được rồi."

Dưới ánh trăng chiếu rọi, kỵ sĩ Lance thẳng thắn thổ lộ lòng mình.

"Con yêu cậu ấy."

Eleanor đáp lời: "Lance, nếu như con yêu cậu ấy, hãy trở nên dũng cảm hơn, kiên định hơn, và hãy bảo vệ cậu ấy."

...

Giản Lan Tư ôm chặt Tiết Trầm từ phía sau, tuyên thệ bằng lòng trung thành của kỵ sĩ: "Tiểu Trầm, xin hãy để tôi bảo vệ cậu."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play