Sau khi tỉ mỉ truy hỏi, Lâm Lạc Đinh cuối cùng xem như hiểu rõ nguyên nhân bản thân xuyên sách ⸺ Là bởi vì cuốn tiểu thuyết bị hắn đặt ở đầu giường xem như truyện cổ trước khi ngủ kia.

Dựa theo tin tức Hàn Dịch Hề đưa ra, cuốn tiểu thuyết tên là <Tinh Thần Đại Hải> này là liên kết xuyên sách, tổng cộng chỉ có bốn bản.

Nếu như cô ta không nói dối, đương nhiên trong loại tinh huống bị thôi miên này, cô ta cũng không có khả năng nói dối.

Nói cách khác, bốn cuốn sách này theo lý nên ở trong tay bốn người Hàn Dịch Hề, Phong Tiêu Tiêu, Giang Chiếu Nguyệt và Lưu Sương, không biết làm thế nào mà một quyển sách trong đó lại tới chỗ của hắn, cho nên hắn xuyên sách, Lưu Sương thì không.

Cuốn sách kia của hắn vốn dĩ thuộc về Lưu Sương.

Trong mắt Lâm Lạc Đinh hiện lên suy tư, màn hình di động tối đi cũng không để ý.

Sách là do quản gia đưa cho hắn, lúc ấy Craig nói như thế nào?

"Người trong tộc đã tới Hoa Quốc mang hậu bối không hiểu chuyện kia trở về, thuận tiện mang ngài một ít sách phong cách Hoa Quốc, ngài muốn xem một chút không?" Quản gia nói.

Bên cạnh anh ta là một chồng sách thật dày lơ lửng trong không trung, trên gương mặt anh tuấn, ôn hòa trước sau mang theo nụ cười đúng mực, chỉ có khi nhìn về phía người đàn ông cao ngạo, tao nhã trong bụi hoa hồng, đáy mắt mới có vài phần ấm áp.

Lúc đó Lạc Đinh vẫn là Thân Vương của tộc ma cà rồng, từ trong một đống sách tên gọi "Chủ tịch bá đạo", "Vợ yêu" chọn lựa ra một cuốn thoạt nhìn bình thường một chút, chính là <Tinh Thần Đại Hải>.

Tuy rằng sự thật chứng minh nội dung tiểu thuyết cũng không giống như hắn dự đoán liên quan đến thám hiểm tinh thể vũ trụ, nhưng hắn vẫn là giữ lại xem, bởi vì hảo cảm khó hiểu đối với nam chính trong sách.

Hiện giờ xem ra hảo cảm kia cũng không phải là không có lý do, hắn quả thật rất "thích" Lục Thừa Tập.

Vấn đề chính là, Craig có biết chỗ bất thường của quyển sách này hay không?

Điểm này Lâm Lạc Đinh tạm thời không thể nào phán đoán, có điều cho dù Craig có biết hay không cũng sẽ không hại hắn là được.

Hắn hoàn hồn từ trong suy tư, nhìn về phía Hàn Dịch Hề ở trước mặt: "Mục đích các ngươi duy trì nội dung cốt truyện là gì?"

Hàn Dịch Hề: "...... Dưỡng, dưỡng thương."

Lâm Lạc Đinh: "Dưỡng thương cho ai?"

Người dịu ngoan, yên tĩnh thoáng chốc kháng cự, miệng mở ra lại khép lại, giống như đáy lòng có hai loại mệnh lệnh khác nhau đang tiến hành đối kháng, làm cho trên trán Hàn Dịch Hề đổ ra từng tầng, từng tầng mồ hôi mịn.

Tiếng "hức" "hức" thống khổ phát ra từ trong cổ họng.

Thấy thế, Lâm Lạc Đinh chỉ là kinh ngạc mà nhướng cao một bên chân mày, việc có thể làm cho đám người Phong Tiêu Tiêu và Hàn Dịch Hề lảng tránh chỉ có một, có liên quan tới Lục Thừa Tập.

Duy trì nội dung cốt truyện là vì dưỡng thương cho Lục Thừa Tập?

Trên người nhân loại có vết thương?

Không, nếu có vết thương, hắn không có khả năng không phát hiện. Cho nên......

Nghĩ đến một loại khả năng nào đó, Lâm Lạc Đinh lắc mình đến trước mặt Hàn Dịch Hề, nâng cằm đối phương lên, ép buộc đối phương nhìn thẳng hắn, ánh mắt đột nhiên lóe lên màu đỏ thuần túy.

Giọng nói giống như mê hoặc, hỏi: "Lục Thừa Tập cũng là một trong những người xuyên sách?"

Hàn Dịch Hề bị bắt ngẩng đầu, vẻ đau đớn trên mặt càng thêm đậm, hai bên trán nổi lên gân xanh, mồ hôi rào rào chảy xuống, mấy lần vùng vẫy giữa tỉnh táo và mê man.

"Trả lời ta." Tương phản với giọng nói mềm nhẹ chính là bàn tay nắm lấy cằm càng thêm dùng sức.

Toàn thân Hàn Dịch Hề đều đang run rẩy, mở miệng: "Hức,"

Sau đó đầu nghiêng đi, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Lâm Lạc Đinh: "..."

Năng lực chịu đựng kém như vậy sao?

Buông tay ra, để mặc đối phương ngã "bịch" xuống đất, hắn rút ra một tờ khăn giấy lau lau tay.

Lục Thừa Tập đến cùng có phải xuyên sách hay không?

Vấn đề này không có được đáp án xác thực, Lâm Lạc Đinh ngay cả suy nghĩ quét dọn tàn cục cũng không có.

Dù sao Phong Tiêu Tiêu và Giang Chiếu Nguyệt bên kia có ghi chép trò chuyện, thu dọn dấu vết hay không, Hàn Dịch Hề đều sẽ biết là hắn đã tới, Hàn Dịch Hề đã biết thì đồng nghĩa với hai người khác cũng đã biết.

Vậy vẫn là để lại cho Hàn Dịch Hề quét dọn đi.

"Quên đi vấn đề ta hỏi cô."

.....

"Quên đi vấn đề ta hỏi cô."

Lúc Hàn Dịch Hề tỉnh lại, trong đầu vẫn không ngừng lặp lại những lời này.

Huấn luyện chuyên nghiệp nhiều năm làm cho cô ta không lãng phí quá nhiều thời gian ngây ngẩn khi vừa tỉnh lại, rất nhanh liền xoay người đứng dậy, vừa nhớ lại chuyện trước khi hôn mê, vừa đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Một bóng người ngồi ở trên sô pha mỉm cười phút chốc hiện lên trong đầu.

"Lâm Lạc Đinh!" Cô ta hít vào một hơi, nói, cảm giác dưới cằm mơ hồ đau đau.

Dự định nhớ lại chuyện sau đó, nhưng mà nhiều nhất chỉ có thể nhớ tới một ít hình ảnh vụn vặt, giống như phim câm, không thể nghe thấy nội dung trò chuyện.

Đúng rồi! Di động.

Cô ta vội vàng chạy tới chỗ sô pha, cầm lấy di động, mở khóa, hình ảnh màn hình vẫn dừng lại ở giao diện trò chuyện cùng Giang Chiếu Nguyệt.

Vội vàng xem hết ghi chép trò chuyện với Giang Chiếu Nguyệt và Phong Tiêu Tiêu, Xích Cổ, Lưu Sương...... Cũng may, không có lộ ra chuyện gì quan trọng.

Nhưng Hàn Dịch Hề cũng không thể hoàn toàn yên tâm, ai biết thời điểm lúc Lâm Lạc Đinh thôi miên cô ta đã hỏi cái gì? Nhíu mày gửi một tin nhắn vào trong nhóm:

[Hàn Dịch Hề: Vừa rồi Lâm Lạc Định đã tới tìm tôi, người trò chuyện với các cô chính là hắn.]

[Hàn Dịch Hề: Chiếu Nguyệt, nếu chuyện Lưu Sương đã có kết luận, cô trước tiên về nước đi, chúng ta gặp mặt nói một chút chuyện Lâm Lạc Đinh là như thế nào.]

[Phong Tiêu Tiêu: ! Lại là hắn! Còn có chuyện không thể liên hệ với Lưu Sương đã điều tra ra rồi?]

[Giang Chiếu Nguyệt: OK, tôi lập tức về nước, để tránh cho sự việc tương tự xảy ra, về sau liên hệ đều dùng video, cụ thể chờ gặp mặt lại nói.]

Ba người đạt được thống nhất, Hàn Dịch Hề cũng cân nhắc các cô như vậy sẽ rất bị động, phải nghĩ một biện pháp mới được.

Cô ta nhìn quanh bốn phía trong phòng, muốn nhìn một chút xem vị trí nào thì thích hợp đặt máy theo dõi, kết quả nhìn thấy mảnh vỡ thủy tinh ở cạnh cửa trước, sau khi câm nín một lúc thì lấy chổi dọn dẹp.

Giang Chiếu Nguyệt bắt kịp chuyến máy bay sớm nhất về nước, chạng vạng ngày hôm sau, ba người gặp mặt ở một bất động sản do Giang Chiếu Nguyệt đứng tên.

Ba người đều là người có bộ dạng xuất chúng, Phong Tiêu Tiêu thanh thuần, Hàn Dịch Hề phóng khoáng, Giang Chiếu Nguyệt tươi sáng.

Bảo mẫu sau khi mang bánh ngọt và hoa quả tới thì khép cửa, để lại không gian riêng tư cho các cô. Hàn Dịch Hề nhìn về phía Giang Chiếu Nguyệt, nói: "Bắt đầu đi."

Giang Chiếu Nguyệt vén vén mái tóc quăn dài dài, "đánh thức" mấy người giấy nhỏ đã sớm chuẩn bị sẵn, phái đi ra giữ cửa, có bọn chúng ở đó, một khi có người tới gần, cô ta có thể kịp thời phát hiện.

"Tôi đã xác định rồi, Lưu Sương không có đi vào," Cô ta nói, "Tôi nghi ngờ Lâm Lạc Đinh đã thay thế cho phần của Lưu Sương."

Phong Tiêu Tiêu khó hiểu: "Việc này cũng không có bao nhiêu người biết, hắn là làm thế nào thay thế?"

"Vậy chỉ có bản thân Lâm Lạc Đinh biết rồi." Giang Chiếu Nguyệt nhún nhún vai.

"Điểm này tạm thời không nói, chúng ta trước tiên xác định một chút thân phận của Lâm Lạc Đinh," Hàn Dịch Hề thay đổi chủ đề, "Hắn là người có dị năng, điểm này mọi người đồng ý không?"

Phong Tiêu Tiêu và Giang Chiếu Nguyệt đều gật đầu, cũng đã biết thôi miên, dịch chuyển rồi, còn có thể là người thường?

Hàn Dịch Hề nói tiếp: "Tốt, là người có dị năng, vậy hắn là địch hay bạn?"

Giang Chiếu Nguyệt nhìn về phía cô ta: "Cô có ý kiến gì không?"

Hàn Dịch Hề: "Không địch, không bạn."

Cô ta phân tích, nói: "Hắn mấy lần thôi miên tôi và Phong Tiêu Tiêu, rất có khả năng đã hỏi một vài sự việc, nhưng không có làm ra thương tổn thực chất đối với chúng ta, cũng không có tổn thương Lục Thừa Tập, không phải kẻ địch."

"Nhưng hắn phá hủy phát triển nội dung cốt truyện, lúc Tiêu Tiêu có ý định sửa lại cho đúng thì không chịu nhả, cũng không phải bạn."

"Sao tôi lại cảm thấy hắn có chút không biết rõ lắm tình hình xuyên sách?" Giang Chiếu Nguyệt như có chút đăm chiêu, nói.

Hàn Dịch Hề: "Không cần biết hắn có biết hay không, chúng ta cũng không thể nói cho hắn biết, chuyện của Lục Thừa Tập không thể lộ ra."

"Cho nên vấn đề chính là," Phong Tiêu Tiêu mở miệng thu hút chú ý của mọi người, "Làm thế nào loại bỏ ảnh hưởng của Lâm Lạc Đinh."

Cô ta đề nghị: "Có cần đẩy nhanh nội dung cốt truyện hay không? Trực tiếp truyền tin tức của anh Thừa Tập cho nhà họ Lục, để cho nhà họ Lục đón anh Thừa Tập trở về?"

Lâm Lạc Đinh có lợi hại hơn nữa cũng có thể so sánh với nhà họ Lục sao?

"Không được." Giang Chiếu Nguyệt lập tức cự tuyệt.

Tuy rằng đoạn nội dung cốt truyện nhà họ Lục kia sẽ đến phiên cô ta lên sân khấu, tiếp xúc cùng Lục Thừa Tập, nhưng cô ta biết nặng nhẹ.

Cô ta nhìn về phía Phong Tiêu Tiêu cảnh cáo, nói: "Đừng quên đây là thế giới trong sách, độ ổn định của thế giới hoàn toàn phụ thuộc vào nội dung cốt truyện chống đỡ, đẩy nhanh nội dung cốt truyện cùng với việc Lâm Lạc Đinh phá hư nội dung cốt truyện có gì khác nhau?"

Phong Tiêu Tiêu liền mím môi, nhíu nhíu mày, là cô quá nôn nóng rồi, những suy đoán về quan hệ giữa Lục Thừa Tập và Lâm Lạc Đinh này đã ảnh hưởng đến cô.

Cô hít sâu một hơi, đè nén nóng nảy trong lòng.

Mấy người các cô, ai cũng có sở trường riêng, Hàn Dịch Hề là người của quân đội quốc gia, không có năng lực đặc thù, nhưng thân thủ và năng lực phân tích là tốt nhất trong mấy người các cô.

Phong Tiêu Tiêu: "Dịch Hề, cô nói đi, làm thế nào."

Giang Chiếu Nguyệt cũng nhìn về phía Hàn Dịch Hề.

Hàn Dịch Hề suy nghĩ giây lát, bình tĩnh nói: "Trước khi Lục Thừa Tập quay về nhà họ Lục, tạm thời bình tĩnh xem biến động."

Các cô cũng chỉ có thể bình tĩnh xem biến động.

Biến cố duy nhất là Lâm Lạc Đinh, trừ việc này ra, mọi thứ đều đang dựa theo nội dung cốt truyện mà phát triển.

Nói lại sự việc cho mẹ Lục để mẹ Lục ngăn cản Lục Thừa Tập?

Việc này cực kỳ có khả năng sẽ gây ra hậu quả không thể đánh giá trước, cho nên cô loại trừ lựa chọn này.

Trực tiếp đối phó Lâm Lạc Đinh?

Chỉ dựa vào đối phương có thể dễ dàng thôi miên cô và Phong Tiêu Tiêu liền biết người này không phải đối tượng các cô có thể dễ dàng đối phó.

Chỉ có thể tạm thời như vậy, tạm thời bình tĩnh xem biến động, chờ nhà họ Lục tìm tới cửa, mẹ Lục sẽ không cự tuyệt việc Lục Thừa Tập được nhận trở về nhà họ Lục, như vậy các nơi mà các cô có thể hành động sẽ nhiều hơn.

Cô ta đơn giản giải thích với Phong Tiêu Tiêu và Giang Chiếu Nguyệt suy nghĩ của chính mình, hai người đều không có ý kiến.

Giang Chiếu Nguyệt: "Tôi hiện giờ sẽ bắt đầu chuẩn bị." Đánh không lại còn trốn không được sao?

Phong Tiêu Tiêu: "Tôi đã bắt đầu luyện Ngưng Thần Cổ rồi."

Đây là chuẩn bị cho bản thân các cô, chuyên dùng để phòng bị thôi miên.

Loại cổ này sau khi ăn vào, bị thôi miên chỉ có hai loại kết quả, một là người thôi miên năng lực quá yếu, các cô vẫn duy trì tỉnh táo như cũ; hai chính là, người thôi miên đủ cường, cổ trùng sẽ tự hủy, làm cho các cô trực tiếp hôn mê.

Sau đó ba người lại trao đổi một vài chi tiết về việc phòng bị Lâm Lạc Đinh, mãi cho đến ngày hôm sau mới đều tự mình rời đi.

Lâm Lạc Đinh không biết bản thân đã bị xem là đại ma vương mà phòng bị rồi.

Sau khi cùng Hàn Dịch Hề "tâm sự", trong khoảng thời gian ngắn hắn không dự định lại đi tìm Hàn Dịch Hề hoặc là Phong Tiêu Tiêu, bởi vì một trong hai vấn đề hắn quan tâm nhất đã có đáp án.

Hắn xuyên sách là bởi vì tiểu thuyết thường xem trước khi ngủ, về phần tiểu thuyết làm thế nào đến trên tay hắn, có thể chờ đi ra ngoài rồi lại tra.

Vấn đề thứ hai, Lục Thừa Tập có phải người xuyên sách hay không.

Hàn Dịch Hề đau đến ngất đi cũng không chịu trả lời, hiển nhiên vấn đề này từ chỗ mấy hồng nhan tạm thời không lấy được giải đáp, hắn không dự định lãng phí quá nhiều thời gian ở trên người các cô.

Tuy rằng không có đáp án rõ ràng, nhưng hắn nghiêng về hướng Lục Thừa Tập tương tự cũng là người xuyên sách, nếu không thì không có cách nào giải thích vì sao Phong Tiêu Tiêu xuyên sách sẽ đột nhiên thích Lục Thừa Tập.

Chỉ có thể là hai người trước đó đã quen biết.

Lục Thừa Tập là người xuyên sách, loại khả năng này làm cho tâm tình Lâm Lạc Đinh rất tốt.

Vốn dĩ hắn còn phiền não phải làm thế nào mang nhân loại về thế giới hiện thực, hiện giờ xem ra hình như không cần phiền não nữa rồi?

Có điều Lục Thừa Tập không có ký ức trước khi xuyên sách, tình huống hẳn là không giống với hắn và mấy hồng nhan kia, sau khi trở về sẽ không lại không còn ký ức trong sách chứ?

Hắn nguy hiểm mà híp híp mắt.

....

Ngày 10 tháng 12, Lâm Lạc Đinh lần thứ ba trong tháng tới công ty làm việc.

Không thể không nói, sau khi Lục Thừa Tập rời đi, hắn ở trên việc đi làm này chăm chỉ hơn không ít, cũng làm cho Lư Hoành trong lòng thầm nghĩ muốn sắp xếp cho Lục Thừa Tập tập huấn đặc biệt thêm một khoảng thời gian.

Ôm một đống văn kiện đi vào văn phòng để Chủ tịch Lâm phê duyệt, Lư Hoành xác nhận, nói: "Chủ tịch Lâm, tối ngày mai công ty tổ chức tiệc thường niên, địa điểm ở..."

Lâm Lạc Đinh dừng lại động tác ký tên, ngẩng đầu nhìn anh ta.

Trong lòng Lư Hoành lộp bộp một cái, trên mặt lại không chút biểu hiện, tươi cười khuyên nhủ: "Tất cả mọi người rất mong chờ ngài tham dự."

Sẽ không cho mọi người leo cây chứ, anh ta cũng đã gửi tin tức ra ngoài rồi!

Lâm Lạc Đinh: "Ồ....." Nhưng mà nhân loại lại không có mặt.

Thư ký Lư tung ra đòn sát thủ: "Lục Thừa Tập đã đi tập huấn đặc biệt rồi, phần thưởng của cậu ấy hình như không có ai nhận."

Thản nhiên liếc nhìn anh ta một cái, Lâm Lạc Đinh: "Tôi biết rồi."

Lời tác giả: Spoil, không có mất trí nhớ nha

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play