"Ngài Lâm, ngài nói tới... làm ấm giường." Lời nói ngập ngừng một lúc, giống như từ ngữ trong lời nói ra đề cập đến thứ khó thể mở miệng, dừng một lúc lâu mới không thoải mái mà nói ra đầy đủ ý tứ.

"Ngài nói tới làm ấm giường... Cụ thể bao gồm những nội dung nào?" Nhìn bóng lưng trên giường nệm cách đó không xa, cô gái hít sâu một hơi.

Bầu không khí im lặng mấy giây, giống như là đang suy nghĩ, sau đó, một giọng nam trong trẻo lạnh lùng lại mang theo một chút mệt mỏi vang lên từ phía trước.

"Nội dung trên mặt chữ, woh* (tiếng ngáp), có thể ban ngày cũng có một vài yêu cầu."

*Tiếng ngáp.

Lời nói đến cuối cùng thì giọng có hơi cao lên, giống như không chắc chắn, lại giống như là mong chờ với nội dung trong lời nói ra, nhưng mà cho dù là cái nào, đều không có một chút cảm giác xấu hổ đối với đề tài đang bàn bạc.

Bàn tay cầm bút ghi chép của cô gái run lên khe khẽ.

Ý trên mặt chữ?

Ý tứ chính là giống như nha hoàn làm ấm giường thời cổ đại, tắm rửa bản thân sạch sẽ, tắm đến thơm nức, sau đó trước khi chủ nhân đi ngủ thì lên giường làm ấm ổ chăn. Sau đó liền có thể xong việc lui xuống, để lại ổ chăn được nhiệt độ cơ thể hong cho ấm áp, lẳng lặng rời đi, ẩn sâu công và danh.

Với người từng lăn lộn ở tầng đáy xã hội giống như cô, sẽ tin sao?

Ngài nói với tôi "làm ấm giường" trong hợp đồng bao dưỡng chính là "làm ấm giường" đơn thuần?

A.

Cô gái giật giật khóe miệng, không chút dông dài, quyết đoán từ bỏ tiếp tục thử nghiệm mặt không chút biểu dầm hoàn thiện nội dung hợp đồng, "Ngài Lâm, yêu cầu ban ngày của ngài cụ thể bao gồm những điều gì ạ?"

Theo cô biết được, đối tượng mà ông chủ coi trọng đang chuẩn bị tiến vào giới giải trí, những nghệ sĩ phải đối mặt với công chúng này so với tình nhân bao dưỡng thông thường, những việc cần phải kiêng dè rất nhiều. Huống chi đối phương còn từng có tiền án một lần từ chối ông chủ của cô, không hỏi rõ ràng một chút, phỏng chừng kết quả đạt được cùng với trước đó không có gì khác biệt.

Lâm Lạc Đinh khe khẽ nhíu mày lại.

Trước đây, loài người làm việc ở trong thành cổ, không có ai là không biết rõ thân phận của hắn, bởi vậy lúc đối mặt với hắn cho dù che dấu tốt đến đâu, hắn cũng có thể nhìn ra hoảng loạn và kinh sợ trong đáy mắt của những nhân loại này một cách rõ ràng.

Điều này khiến cho hắn buồn bực không thôi, sau khi gặp qua vài lần sẽ không còn hứng thú thử nghiệm.

Nhưng mà giờ này, nơi này, không ai biết thân phận của hắn, không ai biết hắn là người huyết tộc, thiên thời địa lợi, còn có nhân hòa, hắn có thể tận tình thỏa mãn nguyện vọng nhỏ bé mà bản thân đã gác lại không biết bao nhiêu năm.

Hắn có thể ở dưới ánh trời chiều ấm áp, nằm ở trên giường nệm ngủ nướng, bàn chân lạnh cóng luồn dưới lớp quần áo mỏng manh của loài người, dán lên da thịt phần bụng nóng hầm hập, lưng bàn chân nhấp nhô theo tiếng hít thở của loài người.

Cũng có thể là làm tổ trong lồng ngực của loài người, nghe tiếng đọc thơ trầm trầm của đối phương. Nghe nói loài người trời sinh giàu tình cảm, có lẽ sẽ có cảm xúc khác với bản thân hắn tự mình đọc sách.

Cái ôm mang theo nhiệt độ cơ thể loài người hẳn là sẽ thoải mái hơn so với giường ghế lạnh băng?

Nghĩ đến đây, chân mày Lâm Lạc Đinh giãn ra, đôi môi màu đỏ khẽ hé, phun ra hai chữ đầy vui sướng, "Rất nhiều."

Âm thầm hít một ngụm khí lạnh, trong đầu cô gái lướt nhanh một loạt hình ảnh cần đánh gạch men, ban công, sô pha, phòng bếp, bãi đỗ xe, văn phòng, phòng thay đồ, ban ngày đêm tối, ngày đêm bảy lần...

Shhh, cường giả trong giới gay, thật là đáng sợ!

Có điều cô cảm thấy khả năng lần này ông chủ đạt được mong muốn không lớn.

Tuy rằng trong hợp đồng lần này ngoại trừ tài nguyên tiếp tục phát triển về sau, đã thêm vào việc phụ trách phí chữa bệnh và tìm kiếm thận (nguồn loại 1) cho mẹ của đối phương, nhưng mà dựa theo tình huống cô tìm hiểu được, người đại diện của Lục Thừa Tập hình như đã giúp cậu ta lấy được cơ hội thử vai (casting) nam số 3 trong tổ phim của Phương Nhất Minh.

Đó chính là Phương Nhất Minh, đạo diễn lớn được đảm bảo về cả danh tiếng lẫn tỷ suất người xem, cho dù là một nam số n cũng không phải ai ai đều có cơ hội thử vai!

Lục Thừa Tập có thể thử vai nam ba, việc này nói rõ tài nguyên trong tay người đại diện của đối phương sẽ không quá kém, điều kiện bản thân của Lục Thừa Tập cũng tốt, cần mặt có mặt, cần chân có chân, cố gắng một chút thì chắc chắn có thể ở trong giới tìm được một miếng cơm ăn, nếu ông chủ không chen vào làm khó dễ.

Dù sao thì Lục Thừa Tập chính là nghệ sĩ hợp đồng dưới cờ ông chủ Giải Trí Song Mộc.

Nói đi thì phải nói lại, chủ yếu nhất vẫn là cô cảm thấy Lục Thừa Tập không giống một người sẽ bán đi thân thể mình, lần đầu tiên ông chủ đưa ra yêu cầu bao dưỡng, đối phương liền đã từ chối, theo loại điều kiện tiên quyết này, lần này ông chủ còn rất quá đáng mà thêm vào "rất nhiều" "yêu cầu" ban ngày...

Ôi.

Cô không dám hỏi lại "rất nhiều" này cụ thể bao gồm những nội dung gì, lỡ đâu ông chủ lại cho ra một câu trả lời có lượng tin tức cực lớn thì làm sao bây giờ?

Cô gái khép lại sổ ghi chép, "Được rồi, vậy em sẽ sửa lại hợp đồng sau đó liên hệ đối phương?"

"Ừm."

Trong căn phòng im lặng liền vang lên tiếng giày cao gót cố hết sức giẫm nhẹ lên sàn nhà, cửa phòng mở ra rồi khép lại, bên trong một lần nữa rơi vào yên lặng.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng thì Lâm Lạc Đinh biếng nhác làm ổ trên giường nệm phía trước cửa sổ sát đất cũng chậm rãi mở mắt ra.

Bên dưới lông mi vừa dài lại vừa dày là một đôi đồng tử màu trà nhạt, tầm nhìn nhẹ nhàng lơ đãng ngắm nhìn ánh mặt trời màu vàng chiếu nghiêng nghiêng ngoài cửa sổ.

Thời điểm hiện giờ là bốn giờ rưỡi chiều, cách lúc Lâm Lạc Đinh phát hiện bản thân xuyên vào sách vừa đúng một tuần.

Thời gian một tuần đủ để Lâm Lạc Đinh làm rõ việc gì đã xảy ra với mình, làm quen với hoàn cảnh hiện tại.

Ma cà rồng Lạc Đinh biến thành loài người Lâm Lạc Đinh.

Thân vương ma cà rồng hơn một ngàn tuổi trở thành nam thanh niên loài người ba mươi lăm tuổi.

Danh họa, cổ vật, châu báu cùng cổ phần các công ty đếm không hết dưới tên hắn nháy mắt bốc hơi thành một công ty giải trí hạng hai.

Nơi này không có quản gia đã chăm sóc hắn hơn một ngàn năm, chỉ có ông bố thật thà chất phác, bà mẹ đanh đá thích chiếm lợi, chị gái tính tình yếu đuối, anh rể có lòng dạ nhỏ nhen của Lâm Lạc Đinh, cùng với đứa cháu, thằng con ương bướng của chị gái hắn.

Mà ngọn nguồn tạo thành hết thảy những việc này lại chỉ là một quyển sách, một cuốn tiểu thuyết nam mô típ cũ rích tên là <Tinh Thần Đại Hải>.

Ở trong cuốn tiểu thuyết này, nam chính Lục Thừa Tập từ một sinh viên đại học bình thường, một đường trưởng thành trở thành ảnh đế nổi tiếng vượt biên giới, ngồi không cũng có ngàn vạn fan hâm mộ, sau đó quyết đoán lui về ở ẩn, tiếp nhận công ty của gia tộc, ngăn cơn sóng dữ, mở rộng công ty Lục Thị gấp mấy lần, thành công trở thành người đàn ông độc thân kim cương được tất cả nữ giới mong muốn gả cho nhất.

Lâm Lạc Đinh không xem hết tiểu thuyết, cuốn sách này là khi hắn cực kỳ rảnh rỗi, nhàm chán, quản gia đã mang về từ bên ngoài, hắn liền tiện tay đặt ở trên tủ đầu giường, trước khi ngủ sẽ ngẫu nhiên lật lật một chút, xem như chuyện cổ tích trước khi ngủ.

Đoạn hắn xem đến, Lục Thừa Tập vẫn chưa kết hôn, đàn ông, đàn bà yêu thương nhung nhớ bên cạnh không ít, người mà Lục Thừa Tập nhìn vừa mắt, có thể gọi là hồng nhan tri kỷ chỉ có bốn người.

Có điều Lâm Lạc Đinh không quan tâm lắm những thứ này, hắn không quan tâm hồng nhan tri kỷ nào mới là đối tượng kết hôn trong lòng Lục Thừa Tập, điều duy nhất hắn để ý hiện giờ chính là nghĩ xem làm thế nào để khiến cho Lục Thừa Tập đồng ý hợp đồng bao dưỡng mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play