Trong nhóm đang rất sôi nổi, tùy tiện làm mới một cái liền vù vù xuất hiện mấy topic mới. Khóe miệng điên cuồng nhếch lên, Tiểu Hy nhấn vào topic hot ở trên cùng.

#Thật sự không tìm thấy chỗ nào nữa, thảo luận lý trí một chút quan hệ của Chủ tịch Lâm của Song Mộc và Lục Thừa Tập [Đầu chó]#

[Nếu không thấy [ đầu chó ] của cô thì tôi đã tin rồi]

[Làm nhanh một chút, gõ chén chờ cập nhật!]

#Đầu tiên, Lục Thừa Tập là người mới vừa ký hợp đồng với Song Mộc năm nay, mặt mũi thì tôi không nói nữa, tạm thời là nam nghệ sỹ thu hút fans bà xã, fans bạn gái nhiều nhất. Về kỹ thuật diễn xuất, vừa lúc trước đó tôi đã xem <Mối Tình Đầu>, khách quan một chút mà nói, kỹ thuật diễn xuất của Lục Thừa Tập có thể xếp vào nhóm tiểu sinh hàng đầu.

Trong công ty có một người mới có tiềm lực như vậy, tôi tin tưởng Chủ tịch Lâm không thể không biết, mà theo biểu hiện của hai người ở trong tiết mục nghệ thuật tổng hợp, hai người tuyệt đối cũng đã sớm quen biết.

Nhưng mà hôm nay tôi không nói hai người có quen biết hay không, mà là hai người đến cùng đã quen biết đến mức độ nào. Chỗ này, thật ngại quá, lấy đại lão Thương Ngu làm ví dụ. #

[Tôi chính là thích xem loại topic nghiêm túc thế này.]

[Đờ phắc, tới trọng điểm rồi!]

#Đại lão Thương Ngu, tôi tin tưởng hẳn là không ai không biết, thời gian đầu Song Mộc thành lập thì đã đi theo Chủ tịch Lâm lăn lộn, mấy năm trước hợp đồng hết hạn liền vào trạng thái nửa, lần này ra mắt trở lại, nhận tiết mục nghệ thuật tổng hợp, nghe nói còn là Chủ tịch Lâm tự mình đi mời.

Hai người giao tình hơn mười năm, theo lý mà nói, thời điểm lúc ghi hình, trong những người ở hiện trường, không có ai quen thân hơn hai người họ. Nhưng mà mọi người chú ý xem, thời điểm nhóm khách mời lên xe buýt, Chủ tịch Lâm vô cùng tự nhiên mà cùng Lục Thừa Tập tới hàng ghế sau. #

[A a a a a a a a a a a a]

[Ô ô ô quả nhiên không phải không có kẹo, mà là bản thân không biết đào bới, trước đó chỉ nhìn thấy hai người đầu tựa đầu xem di động, chủ topic vừa nói ta lại tỉnh ra rồi!]

[Bạn bè hơn mười năm không ngồi cạnh nhau, trái lại lại ngồi kế Lục Thừa Tập, cái này không phải tình yêu thì là cái gì!]

Tiểu Hy cảm thấy bản thân đã tìm được thiên đường rồi, khóe miệng kéo đến bên tai liền không thu lại được, canh cách gõ ra mấy chữ.

[Mau cập nhật!!!]

Mùi vị nhặt được kẹo khiến người ta sinh nghiện, thời gian không hay không biết đã đến nửa đêm, Tiểu Hy thức đến hơn nửa đêm mà tinh thần vẫn dồi dào, ở trên giường lại thay đổi một tư thế khác, ăn kẹo.

#Điểm phân tích cuối cùng, cành hoa hồng mà mọi người chú ý nhất. #

[Lâm thâm thì kiến lục đâu?]

#Cá nhân tôi cho rằng "Lâm thâm thì kiến lộc" mà Chủ tịch Lâm nói ra cùng lắm là trùng hợp, cho nên không bày tỏ nhiều lắm. #

#Nói đến cành hoa hồng, tôi đã đặc biệt đi tìm xuất xứ, cũng chính là tìm xem ghi chép bình luận buổi phát trực tiếp của Lục Thừa Tập ngày hôm đó, ở trong xác định chắc chắn với mọi người là đã khẳng định nói:

Lục Thừa Tập thích hoa hồng đỏ là thật! Anh ấy chính miệng nói, nguyên nhân là yêu ai yêu cả đường đi lối về!#

[A a a a a a a a a a]

[Vừa nói khắc hình ngài, quay đầu liền khắc hoa hồng, hoa hồng yêu thích nhất, huýt, tình yêu rồi!]

#Cái tôi muốn nói chính là, lúc trước khi phát trực tiếp, điều kiện tiên quyết để Lục Thừa Tập nói những lời này, chính là có người hỏi anh ấy vì sao là hoa hồng. #

#Giọng nói người kia rõ ràng là một người đàn ông, anh ta là ai? Lại liên hệ tới thời điểm lúc Chủ tịch Lâm hỏi Lục Thừa Tập khắc cái gì, Lục Thừa Tập trả lời "Ngài". Nếu......? #

[A a a a awsl*]

*awsl: Viết tắt của — A, tui chết đây!

[Tôi muốn nói thêm một trăm lần Lục Lâm SZD!]

[Cho nên, lúc đó người cùng Lục Thừa Tập đi du lịch có thể là Chủ tịch Lâm?]

[Chia sẻ với mọi người một cái kẹo, hôm ghi hình tiết mục, tôi đã tới hiện trường nhìn Chủ tịch Lâm, sau đó...... [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]]

[Cho nên, Chủ tịch Lâm đã nhận nước của Hoắc Từ Thư nhưng không uống, trái lại đặt xuống, uống nước do Lục Thừa Tập đưa sao?!]

[Trọng điểm là nước của anh Lục đưa là đã vặn mở nắp chai, bạn trai của ông đây đối đãi với tôi cũng không chu đáo như vậy [Phẫn nộ]]

[Tôi cảm thấy hiện giờ chỉ thiếu một cái chứng cứ thì hai người này liền gõ búa* chắc rồi: Chủ tịch Lâm thích hoa hồng đỏ!]

*Gõ búa: Lúc ra tòa, khi kết án thì thẩm phán sẽ gõ búa

Ông chủ chính là thích hồng hoa hồng a!!!

Hàn Mỹ Mỹ ở trong phòng cầm di động, dùng sức nhảy lên, trong tay cô nắm một đống chứng tử có thể gõ búa đôi cp này nha!

Nhưng mà cô chỉ có thể một mình thưởng thức, thật sự là người đứng trên cao khó tránh khỏi cô đơn lạnh lẽo mà~

Sau khi tiêu hóa một chút kích động thì làm ra vẻ mà lắc đầu, chậc chậc hai tiếng, Hàn Mỹ Mỹ đi đến trước gương.

Một cái quầng mắt thâm đen bên dưới mắt, thật sự rất nghiêm trọng, vì lướt nhóm bình luận mà tối hôm qua cô cả đêm không ngủ.

Cô đã hưng phấn như vậy rồi, không biết ông chủ và Tiểu Lục tối hôm qua xem xong tiết mục là phản ứng gì?

Có phải tăng một chút nhiệt độ hay không...... Y hi hi hi.

Lâm Lạc Đinh và Lục Thừa Tập là sau khi dùng điểm tâm mới xem weibo.

Trên cổ vốn có thêm một vài dấu vết, có điều bởi vì thể chất ma cà rồng, dấu vết qua ngày hôm sau liền biến mất.

Trái lại là bên gáy nhân loại sót lại mấy cái, nhàn nhạt.

Lục Thừa Tập cũng là thể chất không thể để lại dấu vết, muốn màu sắc đậm hơn, trừ phi nhắm đúng ngay một chỗ, mút mạnh một hồi lâu.

Hai người dùng xong điểm tâm, đi dạo vài vòng ở dưới tàng cây đa tiêu thực, cho cá ăn xong, lại chuyển hướng đi tới nhà kính cho hết thời gian.

Lâm Lạc Đinh vẫn là theo thói quen trước kia, cầm lấy kéo cắt tỉa cành lá cho hoa hồng. Lục Thừa Tập thì ngồi ở trên ghế dài ở chính giữa nhà kính xem di động.

Hoa hồng chung sức trồng ra, từ lần trước từng nở hoa thì không nở nữa, chỉ có phiến lá trước sau xanh um.

Lâm Lạc Đinh chính là từ vị trí lần trước cắt tỉa tiếp tục đi tới, lưỡi kéo khép lại, cành cây phiến lá nhanh chóng rơi xuống, phát ra tiếng "răng rắc" rất nhỏ, đều lộ ra vô cùng yên bình.

Qua một lúc, hắn bắt đầu nhàm chán, liền buông công cụ xuống, đi đến bên người chàng trai.

"Cậu đang xem cái gì?" Khẽ chen chen đầu tới.

"Nhìn xem thành quả giúp đỡ người nghèo," Lục Thừa Tập nói, mở một tay ra, "Ngồi xuống, tôi ôm."

Hắn liền ngồi vào trong lòng chàng trai, sau lưng tựa lên lồng ngực rộng lớn.

Hai người cùng nhau xem di động, trên màn hình di động chính là giao diện nhóm thảo luận "Lục Chi Lâm" lần trước Lâm Lạc Đinh từng thấy, bên trên lại có thêm rất nhiều ảnh chụp của hắn và Lục Thừa Tập, đều là cắt ra từ <Tay Nghệ Nhân>.

Lâm Lạc Đinh đặc biệt nhìn xuống số lượng fans: 52034.

"Thành quả giúp đỡ người nghèo rất rõ rệt sao," Hắn theo lời chàng trai nói, tầm mắt rơi trên những ảnh chụp màn hình quá mức thân mật kia, "Không sợ bị người phát hiện?"

Lục Thừa Tập: "Trừ phi có người chụp được ảnh chúng ta hôn môi đăng lên mạng."

Giọng điệu khi cậu nói lời này vô cùng thản nhiên, giống như cho dù bị người chụp được ảnh hôn, đăng lên mạng thì cũng sẽ không quá để ý.

"Vậy cậu quả thật không cần lo lắng, có người chụp ảnh, tôi sẽ phát hiện." Lâm Lạc Đinh giọng điệu biếng nhác, nói.

Cổ nữ Phong Tiêu Tiêu kỳ kỳ quái quái hắn cũng không lo lắng, lẽ nào còn sẽ sợ con người bình thường không có năng lực gì?

Nhắc tới Phong Tiêu Tiêu, hắn khi nào thì đi tìm Phong Tiêu Tiêu hỏi chuyện xuyên sách?

Quay đầu lại nhìn người ở phía sau một cái. Nhân loại hiếm khi có được thời gian ở cùng hắn, vẫn là chờ Lục Thừa Tập đi ghi hình tiết mục nghệ thuật tổng hợp kế tiếp rồi lại nói đi.

Bị hắn nhìn một cái, Lục Thừa Tập đặt di động xuống, cúi đầu hôn lên mặt hắn: "Làm sao vậy?"

"Cậu còn thời gian một tuần để nghỉ ngơi," Nói xong chậm rãi xoay người trực diện ôm lấy chàng trai, chôn mặt ở trước ngực chàng trai, "Tôi muốn đi ngâm suối nước nóng, đi núi tuyết."

"Được," Lục Thừa Tập dịu giọng đồng ý với hắn, lại cách mái tóc hôn lên trán hắn, "Bây giờ xem xem đi chỗ nào?"

Lâm Lạc Đinh: "Không, hiện giờ muốn nghe cậu đọc thơ."

Động tác của chàng trai dừng lại một chút, ngẩng đầu thoáng tìm một chốc, tập thơ bình thường để ở nhà kính không biết đã bị ai đặt trước ở trên bàn bên cạnh, trái lại không cần đứng dậy đi tìm.

Cậu cầm sách qua, mở ra.

Cuốn sách đặt trong nhà kính này đã đọc được hơn một nửa, từ mâu thuẫn lúc ban đầu cho đến khát vọng hiện giờ, nhớ lại chuyển biến tâm tình một đường cho tới nay, trong lòng vậy mà lại có chút không biết nên khóc hay cười.

Lúc trước cậu làm thế nào cũng không nghĩ đến sẽ thích người trong lòng này.

Tầm mắt rơi xuống trên trang sách, cậu hôn hôn vầng trán bên môi, mở miệng:

"..... Nơi đó có một địa phương tuyệt đẹp,

Một vườn hoa hồng nở rộ dưới ánh trăng yên tĩnh......

.... Tử la lan cười khẽ thì thầm, ngẩng đầu nhìn hướng trời sao,

Hoa hồng âm thầm kể nhau nghe câu chuyện thần tiên......"

Mùi hương hoa hồng thơm ngát truyền tới mũi, khi nồng khi nhạt, đem nhuộm giọng nói nhân loại thành tiếng nhạc thư giãn, mà nhịp tim bên dưới lồng ngực lẫn nhau chính là nhạc đệm hoàn mỹ nhất hiện giờ.

Nhàm chán miêu tả đường cong xương quai xanh dưới ngón tay, Lâm Lạc Đinh khẽ nâng ánh mắt lên, lẳng lặng nhìn chăm chú đôi môi khép mở của nhân loại. Giây lát sau, giống như bị hấp dẫn, răng nanh dài ra, há mồm nhẹ nhàng cắn tới.

Giống như rượu Rhum, vừa ngọt ngào lại có hương rượu mát lạnh.

Khẽ mút một cái, lui ra, âm thanh đọc thơ đã ngừng lại, trên môi chàng trai nhuốm màu máu, khiến gương mặt tuấn mỹ, gợi cảm kia thêm vào vài mùi vị máu tanh.

Hắn bỗng nhiên ý thức được gì đó: "Cậu đau không?"

Ma cà rồng hút máu tất nhiên phải cắn người ra miệng vết thương, nhưng cắn ra miệng vết thương, không thể nghi ngờ sẽ đau.

Cho nên hắn hỏi xong lại ngẩn ra, như có chút đăm chiêu: "Cái này giống cậu nói, muốn làm ngài đau, lại sợ ngài đau?"

"...." Chàng trai đột nhiên bật cười, không giải thích, mang theo máu tươi làm sâu thêm nụ hôn này: "...... Phải."

Không đau.

Lời tác giả: Chỉ mới hôn, gạt cần số gì đó vẫn còn phải tuần tự tiến hành nha. Thuận tiện hãy gọi Chủ tịch Lâm là Hôn Môi Cuồng Ma~

Đoạn thơ trong truyện trích từ <On Wing Of Song> của nhà thơ Heinrich Heine người Đức.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play