Trong phòng tắm, tiếng nước chảy rào rào không dứt.
Bên dưới vòi hoa sen đang mở, chàng trai ấn Lâm Lạc Đinh lên trên tường, hung hăng hôn, ngậm, mút mát. Sức lực nơi đầu lưỡi trực tiếp truyền thẳng đến cuống lưỡi, làm cho thân thể theo đó như nhũn ra.
Quần lót dán lên người, sau khi bị thấm ướt mơ hồ lộ ra màu thịt bên dưới.
Hai tay Lâm Lạc Đinh ôm lấy cổ nhân loại, để mặc cho chàng trai tùy ý hôn hắn, thỉnh thoảng nhỏ giọng gọi: "Lục Thừa Tập......"
Dòng nước ấm áp rơi xuống mặt đất bắn lên bọt nước mỏng manh, hơi nóng bốc lên như sương như khói, bao phủ không gian trở nên có vài phần không chân thật.
Nghe thấy Lâm Lạc Đinh gọi cậu, Lục Thừa Tập chậm rãi rời khỏi giữa môi hắn.
Đôi môi vốn đỏ hồng, hiện giờ lại thêm mấy phần kiều diễm, mỹ lệ như là cánh hoa hồng bị vò nát.
Dòng nước phun ra thấm ướt tóc và hai má Lâm Lạc Đinh, Lục Thừa Tập dùng tay ôm lấy, vuốt ve: "Không thoải mái?"
Có trời biết cậu đã dùng bao nhiêu tự chủ mới khắc chế được chính mình.
Hơi thở phả ra nóng hầm hập như bị bỏng, đuôi mắt Lâm Lạc Đinh cũng bị hung lên màu đỏ ửng, khẽ lắc lắc đầu, nói: "Sau lưng rất lạnh."
Giọng nói mơ hồ như đang làm nũng.
Chàng trai nâng nâng tầm mắt, dán chặt trên tường là gạch men lạnh lẽo.
"Nhanh thôi sẽ ổn," Vươn tay qua chèn ở giữa gạch men cùng phía sau lưng, Lục Thừa Tập: "Chúng ta tẩy bọt xà phòng, trở về phòng ngủ."
Nói xong cởi bỏ tầng trói buộc cuối cùng.
Bờ môi bị hôn đến ngấu nghiến cũng không cam lòng bị lạnh nhạt, trong lúc chàng trai giúp hắn tắm rửa thì vươn tới, phát ra mệnh lệnh mê người nhất: "Vẫn muốn..."
Hôn môi dường như chưa từng dừng lại.
Ngón tay trắng nõn xuyên qua mái tóc đen sau đầu chàng trai, tùy theo sức lực mơn trớn, hoặc nặng hoặc nhẹ mà thả lỏng và căng chặt.
.....
Một hồi tắm rửa đơn giản lại làm cho hai người lăn qua lăn lại hơn một giờ.
Lau khô thân thể, giúp Lâm Lạc Đinh mặc áo ngủ vào, Lục Thừa Tập ôm người đi ra khỏi phòng tắm, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, thả người xuống ghế lười bên cạnh cửa sổ.
"Cậu đi đâu?" Thân thể mềm rũ tựa lên sô pha, Lâm Lạc Đinh hỏi, ngón tay ngoắc lấy bàn tay rũ ở bên cạnh của chàng trai.
Đôi môi hồng nhuận của hắn hơi có chút tròn trịa, phô bày ra một loại kiều diễm từng bị giày vò, mi mắt nhướng lên, đôi mắt cũng giống như được nước mưa tẩy rửa, có sóng nước lưu chuyển.
Lục Thừa Tập nhìn đến ánh mắt tối lại, khàn giọng, nói: "Lấy máy sấy."
Ngón tay quấn quít lấy ngón tay chàng trai cọ sát, Lâm Lạc Đinh không tình nguyện thả tay ra.
Tầm mắt hắn miễn cưỡng đuổi theo bóng lưng của nhân loại, mãi đến khi chàng trai tìm được máy sấy, một lần nữa trở lại.
Máy sấy cắm vào nguồn điện được ấn mở công tắc, tiếng ong ong trầm trầm vang lên ở giữa hai người.
Lục Thừa Tập quỳ một chân ở bên cạnh hắn, đầu thổi được điều chỉnh nhiệt độ thích hợp hướng tới mái tóc thấm ướt, lắc lư có tiết tấu, một tay khác thì nhẹ nhàng xuyên qua mái tóc, mát xa da đầu.
Ánh sáng ngọn đèn trên đỉnh đầu cùng phía đầu giường phía xa xa dịu dàng, thư giãn. Ánh sáng ấm áp làm cho không khí tăng thêm vài phần yên bình. Bên ngoài cửa sổ, trăng sáng sao thưa, trong bóng đêm sâu lắng chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng cây sừng sững.
Lâm Lạc Đinh thả lỏng ở bên cửa sổ, ngẩng đầu, bởi vì tư thế, tầm mắt dừng ở chỗ cằm của chàng trai.
Hắn mặc áo ngủ, Lục Thừa Tập lại để trần thân trên, thân dưới chỉ mặc một cái quần rộng thùng thình.
Bộ phận lộ ra bên ngoài, mỗi một tấc đường nét đều hoàn mỹ giống như được tinh tế điêu khắc.
Bàn tay rảnh rỗi động, động, như ý chạm đến chỗ mép quần cùng cơ bụng dán sát, men theo đường viền trượt qua một vòng.
Hơi nâng thân thể lên, dán tới môi chàng trai, Lâm Lạc Đinh: "Thật sự không cần tôi giúp cậu một chút?"
Bàn tay như ám chỉ mà dùng sức ấn, ấn.
Hắn nói mở quà cũng chỉ là mở quà đơn thuần mà thôi, muốn chính mắt nhìn thấy, tự tay đo đạc mỗi một biến hóa của món quà.
Nhưng mà cũng chỉ dừng ở đây.
Có điều trước khi trêu đùa hắn đã đoán trước được chàng trai sẽ có phản ứng gì, cũng đã nghĩ xong xử lý như thế nào. Không ngờ tới vừa rồi lúc hỏi dò trong phòng tắm, đối phương trái lại đã từ chối.
Hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái, không phải Lục Thừa Tập nói muốn hôn hắn, muốn tiến vào hắn sao? Vì sao hắn tình nguyện chủ động lấy tay hỗ trợ, đối phương trái lại lại không chịu.
".... Đừng đốt lửa nữa," Động tác sấy tóc dừng lại, Lục Thừa Tập nói, giọng điệu có chút bất đắc dĩ, "Hiện giờ không vội."
Có lẽ là vẫn chưa tới thời điểm cần thiết? Lâm Lạc Đinh không hiểu lắm.
Dù sao người nhịn đến khó chịu cũng không phải hắn, không vội thì không vội đi, liền buông tha cho vị trí nào đó, tay đổi thành vòng lấy thắt lưng chàng trai.
Gió ấm nhè nhẹ thổi qua trên đầu, lực độ mát xa cũng rất thoải mái, tầm mắt hắn mơ hồ dao động, chốc chốc nhìn ảnh chiếu bóng người trên cửa sổ, chốc chốc nhìn hoa văn trên sàn nhà, chốc chốc lại nhìn gương mặt anh tuấn ở gần bên.
"Lục Thừa Tập."
"Hửm?"
Hắn thật ra không có việc gì, chính là muốn gọi đối phương một chút.
Lâm Lạc Đinh cảm thấy mỗi lần Lục Thừa Tập tự nhiên đáp lại hắn như vậy, giọng nói dễ nghe nhất, so với chất giọng khàn khàn lúc mới vừa tỉnh ngủ còn dễ nghe hơn, so với lúc dùng giọng nói mang theo dục tình gọi tên hắn...
Uhm, dễ nghe như nhau.
Môi của Lục Thừa Tập có hơi mỏng, nhưng đường nét gợi cảm, xinh đẹp. Hắn còn nhớ rõ, mới vừa rồi đối phương chính là dùng nơi này hôn hắn, liếm môi hắn, hút lấy đầu lưỡi hắn.
Vừa mềm vừa tê.
"Chụt~" Hắn tới gần, hôn một cái.
"Ngài (em) đang làm gì đó?" Chàng trai nhỏ giọng hỏi.
Lúc nói chuyện, hai bờ môi không ngừng ma xát.
Lâm Lạc Đinh không trả lời, lại đến gần hôn một cái, "Chụt~" Không giống với cảm giác Lục Thừa Tập hôn hắn, nhưng mà vô cùng thú vị.
Đôi môi kia liền nhếch lên một chút độ cong, không nói lời nào, để mặc cho hắn hôn.
Lâm Lạc Đinh một cái lại một cái hôn tới, vui vẻ chơi đùa, lực độ mát xa trên da đầu cùng gió ấm chưa từng dừng lại.
Mãi đến khi mái tóc hoàn toàn thổi khô, bàn tay thon dài chải xuôi mái tóc đen. Lục Thừa Tập tắt máy sấy, ném sang một bên, nâng cằm của người trước mặt lên: "Lần này thích rồi chứ?"
Vừa nói vừa không nặng không nhẹ mà cắn cắn môi dưới đầy đặn của hắn.
Lâm Lạc Đinh lười biếng hừ hừ, cũng không để ý lời nói và hành động của bản thân xem như nói một đằng làm một nẻo.
"Thật đáng yêu......" Chàng trai nhỏ giọng nói, lại tách ra môi răng của hắn, hôn hắn.
Lâm Lạc Đinh thoải mái mà hơi híp lại mi mắt, ngẫu nhiên động động môi lưỡi phối hợp một chút. Mỗi khi đến lúc này, sức lực chàng trai sẽ đặc biệt hung hăng.
Vừa hôn xong, thân thể chàng trai hơi lui lại một chút.
Hắn lười biếng nâng mắt: "Nể tình cậu làm cho tôi thoải mái, không so đo việc cậu nói tôi đáng yêu."
Ma cà rồng cũng không phải là chủng tộc đáng yêu.
Chàng trai cười khẽ hai tiếng, lại kề sát vào hôn hắn.
Thân ảnh hai người dây dưa, chiếu lên cửa sổ sát đất sạch sẽ, thân mật lại triền miên.
.....
Thổi khô tóc, ở trên sô pha bên cửa sổ cọ sát một lúc, hai người liền lên giường đi ngủ, lại không biết thảo luận về bọn họ đang ở một địa phương nào đó tiến hành sôi nổi.
Sau khi kỳ thứ sáu của <Tay Nghệ Nhân> phát sóng, độ ‘hot’ rất cao, tiết mục vừa kết thúc, trên mạng liền xuất hiện thêm một hot topic, trong đó không thiếu thảo luận về Lâm Lạc Đinh, cùng với tương tác qua lại giữa Lâm Lạc Đinh và Lục Thừa Tập trong tiết mục.
Nhưng mà những cái này vẫn xem như bình thường.
Tiểu Hy là sinh viên năm tư ở Yến Thị, sau khi ngẫu nhiên ở trên mạng nhìn thấy ảnh chụp của Lâm Lạc Đinh liền trở thành fans nhan sắc trung thành của Chủ tịch Lâm.
Khoảng thời gian trước cô ở trên weibo nhìn thấy thông báo của <Tay Nghệ Nhân> công bố tin tức đặc biệt mời Chủ tịch Lâm tham gia ghi hình kỳ thứ sáu thì hưng phấn không thôi, bởi vì cô vừa lúc đang học ở Yến Thị, hơn nữa ngày ghi hình là cuối tuần!
Hôm đó, sáng sớm cô đã cùng các fans khác tụ hợp cùng nhau, cùng đi đến hiện trường ghi hình. Lúc nhìn thấy Chủ tịch Lâm từ trên xe bước xuống, cô liền vui sướng đến điên rồi: Chủ tịch Lâm của tôi thịnh thế mỹ nhan!
Không ngờ tới, không cẩn thận liền đem lời trong lòng rít gào ra ngoài.
Nhưng mà Chủ tịch Lâm nghe thấy những lời này của cô, không chỉ không tức giận, trái lại quay đầu gật đầu với cô, thật sự là vừa tao nhã vừa có hàm dưỡng. Cô cảm thấy bản thân giống như viên pháo bị châm lửa, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung lên trời.
Bởi vì sự chú ý ngoài ý muốn này, tiếp sau đó cô càng thêm tỉ mỉ chú ý tới nhất cử nhất động của Chủ tịch Lâm, nhìn Chủ tịch Lâm cùng các khách mời khác trò chuyện, nhìn Chủ tịch Lâm nghe người khác nói chuyện.
Dần dần, cô phát hiện ra có gì đó không đúng, Chủ tịch Lâm sao lại cố ý, vô tình cứ hướng về một phía nhìn tới?
Lại qua một lúc mãi đến khi thấy Chủ tịch Lâm đặt nước do Hoắc Từ Thư đưa xuống, vô cùng tự nhiên mà nhận lấy nước do Lục Thừa Tập vặn mở, uống một ngụm, trong lòng cô lại lộp bộp một cái.
Hình như có gì đó không đúng?
Nhưng mà sau đó nhóm khách mời rất nhanh đã đến đông đủ, xe buýt xuất phát tới địa điểm ghi hình chính thức, cô không thể thấy thêm những tình huống khác, liền đặt những nghi hoặc mơ hồ này ở đáy lòng.
Mãi cho đến hôm nay, số đầu của kỳ thứ sáu "Điêu Khắc Gỗ" phát sóng.
Xem xong tiết mục kỳ này, trong lòng Tiểu Hy đè nén xúc động không nói nên lời, dựa theo tên nhóm thảo luận tìm tới "Lục Chi Lâm".
Cô là fan thứ 34520 của "Lục Chi Lâm".