Nụ hôn này rất nhẹ, mềm mại, bờ môi hơi nóng vừa chạm vào khóe môi liền rời khỏi, mùi vị mát lạnh cùng hương thơm thoang thoảng hỗn hợp từ xa tiến đến gần, lại bỗng nhiên bay xa, giống như thật sự chỉ là khẽ mút đi chất lỏng bên môi hắn.
Lâm Lạc Đinh lẳng lặng nhìn chăm chú ánh mắt đen như mực của Lục Thừa Tập, mãi đến khi chàng trai bình tĩnh lui về, hắn mới vuốt ve khóe miệng của bản thân, nghiêng đầu suy tư, nói: "Lục Thừa Tập, cậu rất kỳ quái."
Gần đây vẫn luôn rất kỳ quái, hành động này càng rõ ràng.
Hắn lại chưa ăn (hút máu), Lục Thừa Tập sao lại muốn hôn hắn? Nói xong rũ mắt nhìn phía bụng dưới của Lục Thừa Tập, không nhìn ra thay đổi rõ ràng ở nơi nào đó, hỏi: "Cậu có phản ứng rồi sao?"
*Sau khi con mồi bị ma cà rồng hút máu sẽ bị khơi dậy dục vọng, cho nên Lâm Lạc Đinh hiểu lầm hành động của Lục Thừa Tập là do bị cắn gây ra.
Lục Thừa Tập: "..."
"Không có, đừng nhìn lung tung." Đặt ly xuống, nâng cằm hắn lên, Lục Thừa Tập dở khóc dở cười.
Lâm Lạc Đinh cũng không phải không muốn nhìn, liền lại ngẩng đầu lên: "Vì sao hôn tôi?"
Chàng trai bình tĩnh trả lời: "Khóe miệng dính nước trái cây."
"Ồ." Ánh mắt nhìn hắn như cười như không, giây lát sau, Lâm Lạc Đinh thu hồi tầm mắt.
Cười một tiếng, đầu ngón tay hắn khẽ gõ mặt bàn, nói: "Cậu nói vậy, thì là vậy đi."
Nhân loại đã có bí mật của mình, bí mật này còn có liên quan tới hắn, là đang chờ hắn đoán ra?
Qua một lúc, nhớ tới vấn đề nhân loại hỏi hắn vừa rồi, Lâm Lạc Đinh: "Trên danh sách đã công bố tin tức tôi sẽ tham gia ghi hình?"
"Ừm." Lục Thừa Tập trả lời, đưa di động qua cho hắn xem bình luận bên dưới weibo.
Hai người cùng nhau nhìn về phía bình luận.
[A a a a a a có anh Lục nhà tôi!]
[Chủ tịch Lâm? Chủ tịch Lâm? Chủ tịch Lâm? Chủ tịch Lâm của tôi cuối cùng cũng đã nghĩ xong, quyết định debut rồi sao!]
[Phổ cập cho mọi người một chút, Lâm Lạc Đinh, ông chủ của Giải Trí Song Mộc, đại boss của tiết mục nghệ thuật tổng hợp <Tay Nghệ Nhân>, nghệ sĩ tham gia ghi hình kỳ này có một nửa là người của Chủ tịch Lâm, bao gồm cả MC cố định Thương Ngu và Chu Chi Dĩnh nha~]
[Hợp đồng của Thương Ngu đã hết hạn rồi, cùng Chủ tịch Lâm là giao tình cá nhân]
[Chủ tịch Lâm chưa từng nhận loại tiết mục nghệ thuật tổng hợp này đi, hiện giờ ngay cả phỏng vấn cũng không nhận nữa, nếu không phải ngẫu nhiên vẫn tham dự các loại tiệc tối, cơ bản sẽ không gặp được người. Cho nên Chủ tịch Lâm lần này vì sao lại phá lệ?]
[Bởi vì Lục Thừa Tập a [Đầu chó] ]
[Lầu trên nái sàm gì vậy? Lẽ nào không phải bởi vì đây là tiết mục nghệ thuật tổng hợp đầu tiên Song Mộc tự mình chế tác sao? Chủ tịch Lâm là giám sát sản nghiệp đi]
[Ha ha ha ha, phát hiện chị em, lầu trên của lầu trên chắc chắn là con gái của Lục Lâm!]
[Không, là hảo hán* của Lục (Lục)* Lâm! Hãy để chúng ta hô lớn một tiếng: Lâm thâm thì kiến Lục*! Lục Lâm SZD*!!!]
*Hảo hán: người đàn ông tốt. Ở trên hỏi là chị em, ổng trả lời ổng là trai, đều là fan couple.
*Lục - màu xanh lá và Lục - họ Lục. Lục Lâm hảo hán là tên gọi của anh hùng Lương Sơn Bạc trong Thủy Hử.
*Lâm thâm thì kiến Lục: Đây là khẩu hiệu của fan cp, một kiểu chơi chữ - Rừng sâu thấy cây xanh, vào rừng dĩ nhiên phải thấy cây, giống như Lâm (Lạc Đinh) thì phải có Lục (Thừa Tập). Ngoài ra câu này còn là cải biên từ một câu trong bài thơ Phỏng Đới Thiên Sơn Đạo Sĩ Bất Ngộ của đại thi nhân Lý Bạch thời Đường.
*SZD (Shì zhēn de) = is real = là thật.
"Câu này là ý gì?" Tay Lâm Lạc Đinh chỉ vào câu "Lâm thâm thì kiến Lục", "Lục Lâm SZD" kia.
Lục Thừa Tập: "Chính là cho rằng giữa chúng ta âm thầm có quan hệ vượt ngoài công việc."
Thấy hắn vẫn không hiểu rõ lắm, Lục Thừa Tập: "Ví dụ như ôm, hôn môi, hoặc là càng nhiều những cái khác hơn."
Lâm Lạc Đinh nghĩ nghĩ, từng ôm rất nhiều lần, hôn tai, khóe miệng cũng coi như là hôn đi, liền gật gật đầu: "Vậy bọn họ nói không sai."
Nam nhân âm thầm cười khẽ.
Ăn xong một bữa cơm, hai người đi ra khỏi phòng. Chu Miểu và Tiếu Quý ở bên ngoài đã sớm ăn xong, hơn nữa đã thanh toán trước, thấy bọn họ đi ra, đứng dậy liền cùng nhau rời đi.
Lục Thừa Tập đã một lần nữa đeo ngụy trang lên, đến gần Chu Miểu, nhỏ giọng nói: "Anh Thủy, phiền anh đi tìm nhân viên công tác xử lý máy giám sát trong phòng một chút."
Nghe thấy những lời này, Chu Miểu suýt nữa lìa đời ngay tại chỗ.
Hai ngươi ở trong phòng đã làm cái gì mà cần xử lý máy giám sát, công việc cũng đã kết thúc rồi, không thể nhịn một chút, trở về khách sạn rồi lại cái này, cái kia sao!
Tâm tình của anh phức tạp đi tìm nhân viên công tác phụ trách máy giám sát, giúp nghệ sĩ thu dọn. Sau khi xem xong video, phản ứng đầu tiên lại là: Cũng còn may, chỉ là hôn một cái.
Phản ứng trở lại: ???
Chu Miểu, mày sa đọa rồi!
Cách thời điểm ghi hình tiết mục nghệ thuật tổng hợp còn hai ngày, nghĩ tới về nhà cũng không ở lại được mấy ngày, đoàn người Lâm Lạc Đinh và Lục Thừa Tập ngày hôm sau liền đi tới địa điểm ghi hình trước.
Trước hôm ghi hình tiết mục nghệ thuật tổng hợp một ngày, Hàn Mỹ Mỹ cũng đã tới rồi, từ trợ lý đời sống của Lâm Lạc Đinh hóa thân thành trợ lý ghi hình tiết mục, thuận tiện giao lên bài tập ông chủ phát xuống hai ngày trước.
Lâm Lạc Đinh kiểm tra nội dung bức vẽ một chút, sau đó ngẩng đầu nói với tiểu trợ lý nội tâm thấp thỏm không thôi bên cạnh: "Cô quả nhiên rất giỏi tưởng tượng."
Việc đã làm, không làm đều vẽ ra rồi.
Hàn Mỹ Mỹ yếu ớt hỏi: "Có chỗ nào...... Không đúng sao?"
Đăng nhật ký lên weibo, tiêu đề viết "Thưởng thức, thật ngọt", Lâm Lạc Đinh nói: "Không khác biệt lắm." Chỉ là có thêm một chút tiếp xúc thân thể.
Hắn không có ngồi ở trên tủ để giày cắn cổ Lục Thừa Tập, Lục Thừa Tập cũng không vói tay vào trong áo sờ soạng lưng hắn, trái lại là đã sờ lúc ở trên giường.
Sau khi weibo phát ra, bên dưới lại có nhiều thêm một số bình luận gào khóc kêu ngọt, Lâm Lạc Đinh nhìn qua cười trừ.
"Bảo cô tra tin tức của Phong Tiêu Tiêu đã có kết quả chưa?"
Hàn Mỹ Mỹ run lên một cái: "Bên phía thám tử tư nói còn cần thêm vài ngày."
Ông chủ sao lại đột nhiên bảo cô điều tra Phong Tiêu Tiêu, thoạt nhìn bộ dạng còn rất để ý, Phong Tiêu Tiêu đã làm cái gì?
Lâm Lạc Đinh: "Khi nào có kết quả thì lập tức nói cho tôi biết." Hắn thản nhiên gật gật đầu, nói.
Thời gian rất nhanh đã tới ngày ghi hình tiết mục nghệ thuật tổng hợp.
Trọng tâm trong tiết mục của <Tay Nghệ Nhân> là khai thác văn hóa truyền thống của quốc gia, làm cho càng có thêm nhiều người hiểu rõ về văn hóa truyền thừa.
Nội dung tiết mục mỗi một kỳ đều chia làm hai kỳ trước sau có liên quan với nhau, giống như tiết mục kỳ đầu tiên lúc trước, kỳ trước là thu thập tơ tằm, kéo sợi, kỳ sau chính là nhuộm sợi và thêu dệt.
Lâm Lạc Đinh và Lục Thừa Tập sắp ghi hình chính là kỳ thứ sáu, kỳ trước là điêu khắc gỗ, kỳ sau là chế tác, phun sơn.
Hôm ghi hình, Lâm Lạc Đinh cùng trợ lý ngồi xe tới quảng trường lớn nhất của Yến Thị, tụ hợp cùng những khách mời khác và tổ đạo diễn.
Lúc xe đến quảng trường thì đã có một vài khách mời đã tới rồi, bên cạnh đã có một vòng đội ngũ ghi hình vây quanh, ngoại trừ cái này, bên ngoài khu vực còn có rất nhiều fans của tiết mục và fans của nghệ sỹ nghe được tin tức mà theo tới ủng hộ.
Lục Thừa Tập đã xuất phát trước hắn nửa giờ, lúc này đang ngồi ở chỗ nghỉ của nhóm khách mời.
Cửa xe được Hàn Mỹ Mỹ ân cần mở ra từ bên ngoài, Lâm Lạc Đinh thu lại ánh mắt chăm chú nhìn chàng trai, nhấc chân xuống xe.
Chân dài thẳng tắp, vòng eo nhỏ mềm, giống như tự tỏa sáng, không tự giác mà hấp dẫn ánh mắt ở xung quanh.
Hôm nay hắn mặc một cái quần tây đơn giản màu trắng ngà, thân trên là một cái áo sơ mi màu đen, bên dưới mái tóc ngắn tản mát là mặt mày tươi đẹp, khí chất cao quý, trong sóng mắt lưu chuyển có phong tình lưu luyến giống như muốn nói lại thôi.
Hiện trường ồn ào nhất thời im lặng đi mấy giây.
"A a a a a a a a a, Chủ tịch Lâm của tôi, thịnh thế mỹ nhan!" Có fans kích động thất thanh hô lớn.
Lâm Lạc Đinh quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, trong đám đông bên ngoài khu vực có một cô bé hưng phấn đến mặt mũi đỏ bừng, thẳng tắp nhìn hắn, thấy hắn nhìn sang còn cao hứng mà nhảy lên mấy lần.
Khóe miệng nhếch lên, Lâm Lạc Đinh nhìn về phía cô ta khẽ nâng cằm, gật đầu. Kiêu ngạo lại tao nhã, giống như trời sinh nên được người theo đuổi.
"A a a a a a a a a a a!"
Hiện trường lại là một trận tiếng thét chói tai, lần này còn là rất nhiều người cùng nhau, dẫn tới những người vốn không chú ý tới Lâm Lạc Đinh, lúc này cũng nhìn thấy hắn rồi.
Đạo diễn Lý Hoài Lượng đang cùng người bên dưới trao đổi công việc, sau khi bị tiếng đánh động mới phát hiện Lâm Lạc Đinh xuống xe, vội vàng bỏ lại nhóm nhân viên công tác đi về phía hắn.
Cùng đi về phía Lâm Lạc Đinh còn có Thương Ngu.
Lý Hoài Lượng là ôm theo mục đích cùng ông chủ lớn tạo dựng tốt quan hệ đi tới tiếp đón, góp mặt một chút liền rời đi. Thương Ngu còn ở lại liền nói: "Chẳng trách nghe nói trên mạng vẫn luôn có lời đồn muốn Chủ tịch Lâm debut, Chủ tịch Lâm vậy mà lại cướp sạch nổi bật của nghệ sỹ bọn tôi rồi."
Lâm Lạc Đinh cười cười, không tiếp lời trêu đùa của anh ta, hai người cùng nhau đi đến chỗ nghỉ của nhóm khách mời.
Nhóm khách mời tham gia kỳ hình kỳ thứ sáu tổng cộng có sáu người.
Ngoại trừ Lục Thừa Tập, còn có thị đế* Lương Dịch, Hoắc Từ Thư của Song Mộc, cùng với tổ hợp ‘top 3’ đi ra từ chương trình tìm kiếm tài năng dành cho nữ gần đây, Shining.
*Thị đế # Ảnh đế, ảnh đế là vua màn ảnh rộng, thị đế là vua truyền hình.
Lâm Lạc Đinh ngồi lên trên ghế, nghe Thương Ngu lần lượt giới thiệu với hắn: "Vẫn còn Shining chưa tới, chờ các cô ấy tới là có thể xuất phát."
Thương Ngu tính tình tốt, cho dù là nói tới mấy người đến trễ kia, giọng điệu vẫn ôn hòa như cũ.
Cùng là MC cố định, Chu Chi Dĩnh lại không giống như vậy, cô ta đối với người bên ngoài là xây dựng hình tượng diêm dúa, đê tiện, người thật cùng với hình tượng nhân vật này cũng không khác biệt lắm, yêu ghét đối với
người khác biểu hiện rất trực tiếp, thẳng thắn.
Nghe vậy thì vén vén mái tóc dài, âm thầm mỉa mai: "Dù sao cũng là người mới ra lò, những người debut đã lâu như em còn không phải là đã vào lãnh cung rồi."
*Ở đây ý nói, người mới còn ‘hot’ chảnh chọe, còn cô ta thì hết ‘hot’ rồi.
"Ha ha ha, chị Dĩnh, chị đừng có nói đùa nữa," Hoắc Từ Thư có chút quen thuộc với cô ta cười lớn, xoa dịu bầu không khí, nói, "Chị như vậy mà cũng tính là lạnh, vậy em đây chẳng phải là còn chưa từng ‘hot’ sao?"
Lương Dịch và Thương Ngu là cùng một thế hệ, mặt mũi đứng đắn, tính tình hờ hững, cũng không tham dự vào cuộc nói chuyện của hai người, chỉ kiên nhẫn nghe bọn họ nói.
Hoắc Từ Thư nói đùa cùng Chu Chi Dĩnh xong, lại quay đầu sang nói chuyện cùng Lâm Lạc Đinh. Chú ‘puppy’* cáu kỉnh trong mắt fans này, hiện giờ vậy mà lại biểu hiện ra một chút dè dặt, hỏi: "Chủ tịch Lâm vì sao lại đến tham gia tiết mục nghệ thuật tổng hợp này ạ?"
*Puppy - Cún con, chữ gốc là Tiểu Nãi Cẩu: Ngôn ngữ mạng TQ, thường để chỉ những chàng trai thích lái máy bay, thích yêu chị gái hơn tuổi. Đặc điểm chung của những chàng cún con này là thích làm nũng, bám người yêu, đơn thuần kiểu ngây thơ vô số tội, và còn hay ghen (ghen nhưng mà cũng vẫn rất đáng yêu). Đối với những chàng cún con thì người yêu là trung tâm vũ trụ (Gọi dạ bảo vâng lễ phép ngoan nhất nhà hahah). Phiên bản nâng cấp là Sói Con-Tiểu Lang Cẩu cũng giữ nguyên bản chất thích “bám người” tuy nhiên có phần bá đạo hơn, tính chiếm hữu mạnh hơn, có trách nhiệm hơn.
Thấy trong tay Lâm Lạc Đinh trống không, lập tức đưa nước của mình cho hắn, đồng thời giải thích: "Vẫn chưa có uống."
Hoắc Từ Thư thật ra cũng không có ý tứ gì khác, chỉ là trong tiệc từ thiện lần trước, lúc bị Liêu Kim Khải nhắm trúng thì được Chủ tịch Lâm giúp cậu ta giải vây, cậu ta vô cùng cảm kích Chủ tịch Lâm mà thôi.
Nguyên nhân Lâm Lạc Đinh tham gia tiết mục nghệ thuật tổng hợp đồng dạng cũng là điểm nhấn của tiết mục, thợ quay phim lập tức thức thời mà lia ống kính tới gần hơn một chút.
Nước nhận vào trong tay cũng không có uống, Lâm Lạc Đinh: "Cám ơn."
Về phần nguyên nhân tham gia tiết mục nghệ thuật tổng hợp?
Quét mắt nhìn chàng trai đối diện, hắn chậm rãi xoay xoay chai nước khoáng trong tay, nói: "Ở một mình trong nhà nhàn rỗi, nhàm chán, ra ngoài tiếp thu một chút khai sáng của văn hóa truyền thống."
Ba chữ "Ở một mình" cố ý kéo chậm một chút.
Chu Chi Dĩnh: "Oa, em còn cho rằng Chủ tịch Lâm bận rộn nhiều việc chứ."
"Trước đây thì rất bận" Hắn nói, "Hiện giờ công việc cơ bản đều là thư ký giúp tôi xử lý."
Lúc hắn nói chuyện, chàng trai rũ mi, nhắm mắt, bộ dạng lắng nghe, vẻ mặt bình tĩnh, xoay mở một chai nước khoáng, tự nhiên đưa cho hắn.
Lâm Lạc Đinh chậm rãi nhìn cậu một cái, liền buông cái chai do Hoắc Từ Thư đưa cho xuống, nhận lấy chai nước do Lục Thừa Tập mở, uống một ngụm.
Hoắc Từ Thư: ???
Vậy nên tôi thua ở chỗ chưa mở nắp cho ông chủ sao?