Thời gian phát trực tiếp bắt đầu vào tám giờ tối giờ trong nước, đổi sang thời gian trên quần đảo Chadell chính là vào khoảng buổi chiều. Vì thế buổi chiều cùng ngày, Lâm Lạc Đinh và Lục Thừa Tập dùng cơm xong liền không ra ngoài.

Hai người ở trong một căn phòng tầm nhìn thông thoáng, màn cửa rớt ra, bên ngoài cửa sổ sát đất lúc này hải triều cuồn cuộn, ánh mặt trời vừa phải.

Phía trước bàn thấp, Lục Thừa Tập dùng máy tính đăng nhập vào tài khoản do người đại diện gửi tới, tiến vào phòng phát trực tiếp, vẫn chưa mở microphone và cameras, trên màn hình tối đen lại đã vì sự xuất hiện của cậu mà điên cuồng xẹt qua một chuỗi bình luận màn hình.

[Là anh trai!!!]

[A a a a a a a thét chói tai!!]

[Ông xã!! Nhìn em, nhìn em!]

[Cầu mở video! Anh trai, chúng ta bắt đầu sớm có được không, em đã chuẩn bị xong rồi!1

Ở phía đối diện của cậu, Lâm Lạc Đinh dùng một máy tính khác, cũng tiến vào phòng phát trực tiếp, nhìn thấy nội dung bình luận trên màn hình, bàn chân ở dưới bàn khẽ đá đá đùi trong của chàng trai: "Các cô ấy gọi cậu là anh trai? Ông xã?"

Lục Thừa Tập đè lại bàn chân của hắn, ấn ở trên đùi, bất động, đầu ngón tay vuốt ve da thịt nhẵn nhụi trên lưng bàn chân, nhỏ giọng nói: "Người có thể làm cho các cô ấy gọi anh trai và ông xã rất nhiều, người tôi thừa nhận lại chỉ có một."

Không đợi người ở đối diện hỏi thêm, cậu lại nói: "Tôi mở video và cameras nhé?"

Lâm Lạc Đinh hất hất cằm, ý bảo cậu có thể.

Nhiệt độ trên đùi chàng trai cách một tầng vải vóc truyền đến lòng bàn chân, bàn tay trên lưng bàn chân cũng có chút nóng, hắn dứt khoát cũng duỗi một chân khác qua, bị chàng trai dùng một tay đè xuống cùng nhau.

Tay trái cậu dùng cho việc khác, Lục Thừa Tập liền dùng tay phải còn trống mở microphone và cameras, trên màn hình phòng phát trực tiếp nhảy ra gương mặt đẹp trai lạnh lùng của cậu, bình luận màn hình lại bởi vì vậy mà nhấc lên một cái cao trào.

Lại không biết ở dưới bàn, anh trai và ông xã mà bọn họ tâm tâm niệm niệm đang dùng tay giúp một người đàn ông khác làm ấm chân, còn vui vẻ chịu đựng.

[! Cuối cùng cũng xuất đầu lộ diện rồi, ông xã đẹp trai quá!]

[Ô ô ô đã lâu không gặp anh trai, em đã coi hết <Mối Tình Đầu> lần thứ hai rồi ]

[ Ý, sao anh trai ở bên kia lại sáng như vậy a?]

Bình luận màn hình lướt qua lít nha lít nhít, Lục Thừa Tập quét mắt nhìn di động rung lên trên bàn, bình luận trên màn hình lập tức có người hỏi hắn đang nhìn cái gì.

Lục Thừa Tập: "Người đại diện bảo tôi tâm sự gần đây đang làm gì trước."

[Đúng đó, đúng đó, nghe anh trai chia sẻ cuộc sống mỗi ngày~]

[Cái này có thể, có điều cũng không cần cái gì cũng nghe theo người đại diện [Ý đồ ám chỉ] ]

Vuốt ve bàn chân hơi lạnh dưới lòng bàn tay, trên mặt Lục Thừa Tập lại không lộ ra chút gì, nói: "Khoảng thời gian trước vẫn luôn ở trong đoàn làm phim <Thiên Thu> quay phim, đại khái là một tuần trước, phân cảnh trong <Thiên Thu> đã đóng máy rồi."

"Hiện giờ?" Máy tính thoáng xê dịch sang một bên về hướng cửa sổ sát đất, "Hiện giờ đang ra ngoài nghỉ ngơi, ở nước ngoài, trễ hơn giờ trong nước một chút, chúng tôi bên này vẫn đang là buổi chiều."

Bình luận màn hình của nhóm các cô gái kính hiển vi lập tức bắt lấy lỗ hổng trong lời nói.

[Chúng tôi??? Anh trai, anh không phải đi nghỉ một mình?]

"Không phải," Khóe miệng nhấc lên một độ cong nhỏ khó thể thấy, Lục Thừa Tập lời chứa ẩn ý, nói: "Đi nghỉ một mình rất nhàm chán."

[Bờ biển hở, anh trai vậy mà không bị phơi nắng đến đen]

[Vậy thời điểm lúc anh trai không ra ngoài, ở lại khách sạn sẽ làm gì?]

Lục Thừa Tập: "Tự học lớp chuyên ngành, làm thử đề, sau đó cảm nhận vai diễn, xem phim điện ảnh."

Cậu dùng giọng điệu không thể tự nhiên hơn nói ra những việc ngọt ngào mỗi ngày khi cùng Lâm Lạc Đinh một mình ở riêng, giống như là đem yêu thích của bản thân với một người khác ẩn ý nói cho mọi người nghe.

Cậu chờ đợi có người có thể nghe hiểu.

[!!! Quỷ thần ơi! Đã đi nghỉ rồi còn không quên làm bài tập!]

[Vậy anh thích nhất là hoạt động nào, hắc hắc]

Lục Thừa Tập: "Hai cái cuối."

[Quả nhiên! Đóng phim và xem phim điện ảnh mới là chân ái!]

Lúc này Chu Miểu gửi tin nhắn tới nhắc nhở Lục Thừa Tập có thể tiến vào tiết mục kế tiếp.

[Người đại diện lại nói gì rồi!!!]

Lục Thừa Tập: "Anh ấy bảo tôi nói một chút về đồ vật và màu sắc yêu thích các thứ, nói mọi ngươi sẽ dùng làm vật cổ vũ thống nhất."

[Đúng đúng đúng, cái này có thể nghe, vậy nên, anh trai thích màu gì a]

[Anh trai đang theo dõi* ai?]

*Chỗ này tác giả dùng chữ khán, vừa có ý là nhìn, vừa là theo dõi

[Chắc là không theo dõi ai đâu, hẳn là dự định chạy xe không* ]

*Chạy xe không # Độc thân

Lục Thừa Tập đang nhìn Lâm Lạc Đinh.

Lâm Lạc Đinh đang vây xem ở trong phòng phát trực tiếp chú ý tới hình ảnh trong ánh mắt chàng trai, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của cậu.

Lục Thừa Tập nhìn hắn, nói: "Tôi thích màu đỏ, hoa hồng đỏ."

[Vậy mà lại là hoa hồng đỏ! Trời ơi, thật sự là không ngờ tới]

[Ha ha ha ha, có một loại cảm giác không hài hòa, tôi còn cho rằng anh trai sẽ thích màu sắc hoặc đồ vật nào lạnh lùng, rắn rỏi một chút, hoa hồng đỏ thì có cảm giác cợt nhả, lẳng lơ, hình ảnh không phù hợp]

[Sao lại lẳng lơ? Tôi cảm thấy rất cao quý, thần bí nha, hơn nữa tôi cũng rất thích hoa hồng đỏ]

Chàng trai nâng mắt nhìn sang, ánh mắt sâu sắc như biển, ngoài mặt vô cùng bình tĩnh, nhìn kỹ dường như lại ẩn chứa sóng ngầm mãnh liệt.

Có lẽ là tâm tình trong mắt cậu quá mức phức tạp, đè nén, lại có lẽ là bị một câu "Hoa hồng đỏ" kia tác động tới tâm thần, Lâm Lạc Đinh hỏi: "Vì sao lại là là hoa hồng đỏ?"

Giọng nói thông qua dòng điện truyền đi có chút sai lệch, lại bởi vì cách microphone quá xa, âm lượng rất nhỏ, trái lại không đến mức bị người nhận ra.

Lục Thừa Tập trả lời: "Bởi vì yêu ai yêu cả đường đi lối về."

Tương phản với ánh mắt tối đen kia, giọng điệu nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng lại lộ ra vài phần dịu dàng.

[Cái đệt? Hình như tôi nghe thấy giọng nói của người thứ hai?]

[Giọng nói thật mê người a, lỗ tai tê dại luôn rồi]

[Vậy nên, anh trai quả nhiên là đang nhìn người đối diện nhỉ]

[Đối diện là ai! Cho anh ấy lộ mặt đi!!]

[Yêu ai yêu cả đường đi lối về??? Sao tôi cảm thấy ngửi được mùi vị cơm chó, anh trai có người mình thích rồi?]

[Sợ hãi, ông xã của em không phải là yêu đương rồi chứ!]

Di động trên bàn rung lên điên cuồng, tất cả đều là tin nhắn Chu Miểu gửi tới nhắc nhở cậu chú ý dùng từ.

Lục Thừa Tập hoàn toàn không để ý tới, đôi mắt màu trà đối diện kia vẫn bình tĩnh như trước, chỉ ngẫu nhiên hiện lên đôi chút suy nghĩ sâu xa. Cậu thu lại ánh mắt, kết quả này nằm trong dự đoán của cậu.

Cậu không gấp.

Cho dù Lâm Lạc Đinh đứng nguyên tại chỗ, một bước cũng không động, không sao cả, cậu sẽ đi đến trước mặt hắn.

Liếc qua bình luận bắn qua trên màn hình, Lục Thừa Tập thu vén lại cảm xúc, thản nhiên nói: "Không có yêu đương, trong thời gian ngắn cũng sẽ không yêu đương."

Lại không trực diện trả lời có người thích hay không.

[Tôi nhớ trước đây anh trai trả lời phỏng vấn từng nói mẹ anh ấy rất thích hoa nha, cho nên yêu ai yêu cả đường đi lối về ở đây nói chính là mẹ đi ]

[Hô, dọa chết tôi rồi!]

Lâm Lạc Đinh còn đang cố gắng nghĩ lại đến cùng là nhân loại đã thích ai, có phải tại thời điểm hắn không biết lại liên hệ với Phong Tiêu Tiêu phát triển ra quan hệ khác hay không? Lúc này nhìn thấy bình luận màn hình, đột nhiên bừng tỉnh.

Thì ra là như vậy.

Lúc trước khi trồng hoa hồng, hình như là Lục Thừa Tập từng nói mẹ cậu thích hoa.

Bởi vì có người của Chu Miểu sắp xếp để dẫn dắt tiết tấu, đề tài này rất nhanh liền bỏ qua, phát trực tiếp lại tiến hành gần một tiếng rưỡi mới hoàn toàn kết thúc.

Buổi tối hôm đó, hai người không ra ngoài ăn cơm, mà là gọi người đưa nguyên liệu nấu ăn tới ở trong biệt thự, bận rộn ở trong phòng bếp, tự mình làm.

Lục Thừa Tập nấu cơm, Lâm Lạc Đinh liền ngồi ở trên bàn cẩm thạch cách đó không xa nhìn cậu, trong tay đang cầm hoa quả do nhân loại cắt cho hắn, miếng có miếng không ngồi ăn.

Lúc chàng trai lấy nguyên liệu nấu ăn hoặc là các loại gia vị đi ngang qua, hắn sẽ ghim hoa quả đút cho đối phương, chàng trai sẽ dán lại gần, khẽ cọ chóp mũi hắn, mà hắn sẽ vô thức cong khóe môi lên.

Lâm Lạc Đinh hoàn toàn không thể tinh tường nhận thức được đây là cái gì, chỉ biết là hắn rất thích loại cảm giác này.

Giống như là thoải mái, biếng nhác nằm ở trên cỏ, lười biếng phơi nắng dưới ánh mặt trời mùa xuân ấm áp.

Hắn cũng không biết Lục Thừa Tập thật ra càng muốn hôn hắn hơn.

Trong mấy ngày kế tiếp, hai người từng đến tham quan bến cảng lớn nhất của quần đảo Chadell, từng dạo chơi công viên núi lửa trứ danh, từng tản bộ qua tuyến đường bờ biển phong cảnh ưu mỹ......

Khi ngao du ở nông trường gần đó, Lục Thừa Tập nhận được điện thoại của Chu Miểu. Chu Miểu báo cho Lục Thừa Tập biết anh ta đã đàm phán được mấy cái tài nguyên, để tránh ảnh hưởng đến trạng thái, bảo Lục Thừa Tập trở về trước thời hạn, chuẩn bị công tác.

Lúc đó hai người đang nằm ở trên bãi cỏ, xa xa là đàn bò đang nhàn nhã gặm cỏ, có ngọn gió khẽ mơn trớn đầu ngọn cỏ, bầu trời xanh thẳm, thời gian vừa đẹp.

Lâm Lạc Đinh nằm nhoài trên ngực Lục Thừa Tập, nhàm chán lắng nghe nhịp tim của cậu. Chờ sau khi cậu kết thúc cuộc gọi liền lại bất mãn hừ một tiếng, nói: "Tôi còn muốn đi leo núi tuyết, ngâm suối nước nóng."

Đương nhiên, núi tuyết và suối nước nóng sẽ không ở trên quần đảo Chadell.

Lục Thừa Tập vuốt ve sau gáy hắn, nhỏ giọng dỗ dành hắn: "Chờ xong lần này rồi đi."

Chu Miểu tổng cộng đàm phán cho Lục Thừa Tập một tạp chí và hai tiết mục nghệ thuật tổng hợp. Một tiết mục nghệ thuật tổng hợp trong đó còn là do công ty nhà bọn họ đầu tư chế tác, làm khách mời trong hai kỳ.

Một tiết mục nghệ thuật tổng hợp khác thì xem như là MC cố định, chủ đề thuộc về sinh tồn dã ngoại.

Chiều ngày hôm sau, hai người, còn có Hàn Mỹ Mỹ, ngồi máy bay trở về nước. Bởi vì Chu Miểu tới đón, Lâm Lạc Đinh và Lục Thừa Tập sẽ không đi ra cùng nhau.

Chàng trai đeo khẩu trang theo dòng người đi ra cửa kiểm soát, bóng lưng anh tuấn, thẳng tắp.

Chu Miểu ở xa xa vẫy tay với cậu, chờ người đi tới liền cầm lấy hành lý giùm cậu, ánh mắt nhìn nhìn xung quanh, hỏi: "Không phải cậu cùng bạn ra ngoài du lịch sao? Sao không thấy người đâu?"

Anh ta từ trong miệng Lục Thừa Tập biết được lần này Lục Thừa Tập là đi cùng người bạn mà cậu ở nhờ kia ra ngoài, còn muốn nhân cơ hội này làm quen một chút.

Bên dưới khẩu trang, Lục Thừa Tập trầm giọng sửa lại cho đúng: "Là bạn cùng phòng."

Chu Miểu mờ mịt, không phải là bạn sao, sao lại biến thành bạn cùng phòng rồi.

Hai người đẩy hành lý đi xa xa, lúc này Lâm Lạc Đinh mới thu hồi tầm mắt, gọi tiểu trợ lý đang đẩy hành lý ở phía sau: "Đi thôi."

Tài xế đã lái xe chờ ở cửa sân bay, Lâm Lạc Đinh cùng Hàn Mỹ Mỹ một trước một sau đi ra ngoài.

Lâm Lạc Đinh đeo kính đen siêu ngầu, tay không nhàn nhã đi ở phía trước, tiểu trợ lý ở phía sau đẩy hành lý của hai người, luống cuống tay chân.

Tổ hợp kỳ lạ này dẫn tới không ít người xung quanh cố ý, vô tình nhìn tới, trong lòng đều có suy nghĩ riêng, trái là hai đương sự đặc biệt thản nhiên, không cảm thấy có chỗ nào không đúng.

May mà sau khi ra tới rồi bên ngoài có tài xế xuống hỗ trợ, lúc này mới giảm bớt lượng công việc của Hàn Mỹ Mỹ.

Lái xe và Hàn Mỹ Mỹ hai người giúp đỡ lẫn nhau sắp xếp xong hành lý trở lên xe. Lâm Lạc Đinh ở trên xe đã tháo kính đen xuống, ngồi một mình ở phía sau, tài xế thấy Tiểu Lục không ở đây, liền rất hiểu chuyện mà không nâng tấm chắn lên.

Hàn Mỹ Mỹ ngồi trên ghế phó lái, buộc xong dây an toàn, xe liền khởi động chạy về nhà.

Nhìn phong cảnh lướt qua ngoài cửa sổ xe, Lâm Lạc Đinh: "Tranh bảo cô vẽ, vẽ tới đâu rồi?"

Hàn Mỹ Mỹ đang dùng ngón tay lau đi mồ hôi trên trán, nghe vậy lập tức buông tay xuống, ngồi ngay ngắn, nói: "Ngài Lâm, bức cuối cùng đi nông trại đã vẽ xong rồi."

Tài xế dùng ánh mắt kỳ quái liếc nhìn Hàn Mỹ Mỹ một cái, Tiểu Hàn này ở trước mặt ngài Lâm sao lại đột nhiên trở nên cẩn trọng rồi.

Anh ta nào rằng đây là bởi vì Hàn Mỹ Mỹ lén lút YY* chủ thuê bị bắt được tại trận.

*YY: Ý dâm, hiểu nôm na là tưởng tượng ra điều mình mong muốn, gần gần với ‘ship’, đẩy thuyền...

Hàn Mỹ Mỹ bị nắm thóp, nếu Tiểu Lục thấy cô không vừa mắt, ông chủ bất cứ lúc nào cũng có thể đuổi cô.

Việc này liên quan đến vấn đề tiền lương của cô, cô có thể không cẩn trọng sao?

Ngày đó lúc Tiểu Lục biết cô lén lút YY hai người, hoặc là nói YY ông chủ, ánh mắt rất dọa người, giống như là muốn đem cô ra xé vụn.

Y ô ô y, trừ ba tháng tiền lương, thật là đau lòng, may mắn còn có tiền thưởng giúp ông chủ vẽ tranh, có thể sống tạm.

Tiểu Lục cơ bản là không hiền lành như vẻ ngoài như vậy, cô bị lừa rồi!

Lâm Lạc Đinh vẫn chưa biết Hàn Mỹ Mỹ bị nhân loại của hắn dọa vỡ mật rồi. Có điều, cho dù đã biết, phỏng chừng cũng là hưng phấn mà bảo nhân loại biểu diễn một lần cho hắn xem.

Nghe xong lời Hàn Mỹ Mỹ nói, hắn nói: "Gửi cho tôi, còn có ảnh chụp."

Hàn Mỹ Mỹ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nói xong nhớ tới một việc: "Đúng rồi, ngài Lâm, weibo của ngài hình như có chút “hot” rồi."

Không thể so với nhóm minh tinh hở một chút là lên trang đầu tìm kiếm, là ‘hot’ trong phạm vi nhỏ.

Từ khi công bố dòng trạng thái weibo đầu tiên đến hiện giờ cũng đã gần hơn một tuần, tài khoản mới đăng ký này vậy mà lại lục tục có gần một trăm ngàn fans theo dõi, gần như đều là hướng về câu chuyện ấm áp trong tranh mà tới.

Lâm Lạc Đinh lúc này mới quay đầu nhìn thẳng vào cô, chân mày khẽ nhíu: "Hot?"

Hắn cũng không phải minh tinh, vì sao lại “hot”.

Bảo Hàn Mỹ Mỹ đưa di động cho hắn, đăng nhập weibo tra xem một chút, quả nhiên số lượng fans nhiều hơn rất nhiều, bên trong bình luận, tất cả đều là gào khóc ngao ngao, điểm danh kêu ngọt.

Hắn khó hiểu: "Bọn họ vì sao nói ngọt?"

Cẩn cẩn thận thận dò xét sắc mặt của hắn, Hàn Mỹ Mỹ nhỏ giọng giải thích: "Bởi vì mọi người cho rằng ngài và ngài Lục là một cặp người yêu đồng tính, những thứ đăng trên đây chính là nhật ký yêu đương mỗi ngày của hai người, bọn họ cảm thấy tình cảm của ngài và ngài Lục rất tốt, làm cho bọn họ hâm mộ."

Người yêu.

Lâm Lạc Đinh lại lần nữa nghe được từ ngữ này. Lần trước lúc vào phòng ngủ trong biệt thự, trên giường rải đầy hoa hồng, Lục Thừa Tập cũng nói đây là bởi vì phía khách sạn cho rằng bọn họ là người yêu.

Lâm Lạc Đinh không biết những người yêu nhau khác ở chung như thế nào. Hắn nhìn thấy nhiều nhất chính là lúc bản thân là ma cà rồng, những đồng loại khác không chút cố kỵ mà tụ tập cuồng hoan, làm tình.

Khắp nơi đều là máu tươi và tinh dịch, không có một chút cảm giác đẹp đẽ nào.

Không chỉ ma cà rồng, người yêu và vợ chồng trong phim điện ảnh của loài người cũng sẽ hôn môi, làm tình. Nhưng hắn và Lục Thừa Tập không có, vì sao những người khác sẽ cảm thấy bọn họ là người yêu?

Hắn và Lục Thừa Tập rất giống người yêu sao?

Nhìn Hàn Mỹ Mỹ, Lâm Lạc Đinh: "Tôi và Lục Thừa Tập rất giống người yêu?"

Cái này còn có thể không giống người yêu sao! Ông chủ, ngài và Tiểu Lục chỉ còn thiếu trực tiếp đem cơm chó thồn vào miệng em!

Hàn Mỹ Mỹ trong lòng rít gào, trên mặt lại rất dè dặt, uyển chuyển đáp lại: "Ngài và ngài Lục ở cùng nhau, thoạt nhìn rất hòa hợp, rất ngọt ngào."

Lâm Lạc Đinh lại nhìn về phía tài xế.

Tài xế bất ngờ bị điểm danh, không kịp phòng bị: "...... A, dù sao ở xung quanh tôi có rất nhiều vợ chồng già đã kết hôn mấy chục năm cũng không có tình cảm tốt như ngài và ngài Lục."

Anh ta nói lời này cũng không phải là vuốt mông ngựa, anh ta chính là chưa từng thấy ai dính nhau giống hai người đàn ông này vậy.

Vợ chồng già kết hôn mấy chục năm cũng không có tình cảm tốt như hắn và Lục Thừa Tập.

Lâm Lạc Đinh bỗng nhiên trở nên nghi hoặc, rốt cuộc tình cảm là cái gì? Vì sao tình cảm của vợ chồng đã từng tuyên thệ một đời một kiếp cũng không sánh bằng hắn và Lục Thừa Tập ở giữa chỉ có một tờ hợp đồng chứ?

Vấn đề này khiến Lâm Lạc Đinh rối rắm vài phút, nghĩ không thông liền trực tiếp ném đi, không nghĩ nữa. Vừa lúc đã đăng nhập vào weibo, hắn liền muốn thuận tiện đăng "nhật ký nông trường" lên.

Bức tranh ở nông trường Hàn Mỹ Mỹ vẽ chính là cảnh hắn nhoài người trên lồng ngực nhân loại lắng nghe nhịp tim, còn có hai tấm ôm ấp mặt đối mặt. Sau khi hắn lựa chọn, nhìn thấy bên cạnh có một tấm ảnh chụp.

Là bức ảnh gốc hắn và Lục Thừa Tập ôm nhau của bức tranh kia.

Hàn Mỹ Mỹ không chụp phần thân trên của bọn họ, chỉ chụp đôi chân kề sát của hai người cùng với cái bóng kéo dài do tà dương chiếu xuống.

Hắn nghĩ dù sao cũng không chụp đến mặt của bọn họ, liền cũng chọn tấm này đăng lên.

Weibo phát ra, Lâm Lạc Đinh thoáng đợi một lúc thì làm mới bình luận.

[A a a a hàng trước*l

*Hàng trước: Giống như giật top, xé tem các kiểu

[Oa, hôm nay có ảnh chụp! Cho nên mấy bức tranh trước đó đều là tả thực ảnh chụp sao?]

[Chân của chủ nhà và bạn trai cũng dài quá rồi đi!]

[Lại là một ngày hâm mộ tình yêu thần tiên của người khác]

[Ô ô ô, thật sự ngọt đến khóc luôn rồi, chỉ nhìn những bức tranh này liền biết mỗi ngày ngọt ngào đến cỡ nào [Thở dài] ]

[Chúc 99*!!!]

*99: Cửu cửu, ý là lâu dài

[Đoán mò chủ nhà là Thụ hì hì hì, lão Công thật là cưng chiều nha, chủ nhà hạnh phúc quá đi.]

[Cậu ấy rất ngoan]

Lâm Lạc Đinh tỉ mỉ lướt xem bình luận, trong lòng mơ hồ có một chút kích động, cẩn thận tìm hiểu lại không có một chút dấu vết.

Đến cùng tình cảm là cái gì? Suy nghĩ này lại bỗng nhiên hiện lên trong đầu hắn.

Đoạn tình cảm này, hiện giờ hắn vẫn chưa hiểu rõ, lại đã sớm có người gửi tới lời chúc phúc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play