Đi ra từ hang Thần Miếu, giữa trưa hai người dùng cơm ở một nhà hàng đặc sản ở bên ngoài, buổi chiều liền ở lại trong biệt thự không ra khỏi cửa.

Biệt thự ở gần biển, trước nhà là một cái bể bơi ngoài trời hình vuông thật lớn, nước bên trong bể bơi trong leo lẻo.

Xa hơn ở phía ngoài là một mảnh rừng dừa và bờ cát, rừng dừa mọc ra cành lá thật dài, rũ xuống thành một độ cung, nghênh đón gió biển cùng sóng biển, đứng lặng không nói.

Trong bể bơi, Lâm Lạc Đinh chỉ mặc một cái quần bơi đang nhoài trên bờ hồ, dùng di động lướt xem tin tức về Kim Lân.

Từ sau lần trước Trịnh Phi Diệp bị cảnh sát mang đi, hắn ngẫu nhiên sẽ lên mạng chú ý tình hình của Kim Lân. Trước mắt vẫn chưa nổ ra tin tức gì lớn, trái lại là có tin tức hành lang nói hình như Kim Lân đã bị điều tra thuế.

Mặc kệ có phải hay không, Kim Lân đã bị chú ý là sự thật.

Sau khi lướt xong tin tức mới nhất, đẩy di động sang một bên, Lâm Lạc Đinh gối sườn mặt lên cánh tay, lẳng lặng nhìn về phía chàng trai ở xa xa đang đi về phía mình.

Bên dưới mặt nước trong suốt, thân thể trắng nõn của hắn óng ánh giống như có ánh sáng lấp lóe. Ở giữa là sống lưng mảnh khảnh hơi hơi lõm xuống. Phần mông được lớp vải dệt nhỏ hẹp, mỏng manh bao bọc lấy, tạo thành hai gò thịt tròn trịa, mượt mà.

Hắn lại đối với tư thế dụ hoặc của bản thân không có một chút cảm giác, chỉ nửa khép đôi mắt như khói nhạt nước biếc nhìn Lục Thừa Tập đi tới.

Nhân loại cũng chỉ mặc một cái quần bơi, vai rộng eo hẹp, phần bụng bằng phẳng, bắp thịt săn chắc, hai tuyến nhân ngư men theo thắt lưng biến mất ở bên mép quần, phô bày ra hoàn toàn dáng người hoàn mỹ.

Lâm Lạc Đinh nhìn rồi lại nhìn, bàn tay bỗng nhiên trống rỗng đến ngứa ngáy, muốn sờ.

"Cậu cầm cái gì trong tay vậy?" Hắn nhìn sổ ghi chép trong tay chàng trai, hỏi.

Lục Thừa Tập đi đến gần, đặt sổ ghi chép ở trước mặt hắn, nói: "Của Hàn Mỹ Mỹ."

Vừa nói vừa ngồi xuống bên thành hồ, muốn xuống nước.

Lâm Lạc Đinh liền dùng tay ấn cậu lại, trong lúc Lục Thừa Tập rũ mắt nhìn về phía hắn, cầm lấy sổ ghi chép kia, đi đến trước mặt cậu, đặt ở trên đùi chàng trai, mở ra.

Tư thế này......

Tư thế nhoài người bên thành hồ đổi thành nhoài người trên đùi cậu, Lục Thừa Tập chỉ vừa cúi đầu liền có thể nhìn thấy xoáy tóc xinh xắn kia, tấm lưng trắng mịn nõn nà, bờ mông mềm mại, đầy đặn.

Chàng trai yêu hận đan xen, mỗi một phút, mỗi một giây đều đang nhắc nhở bản thân khắc chế.

Thay đổi vị trí dẫn tới mặt nước nhẹ nhàng nhấp nhô, vỗ về thân thể Lâm Lạc Đinh. Lâm Lạc Đinh thoải mái mà thở ra một hơi, tầm mắt tùy ý quét về phía trang giấy mở ra.

"Hửm?"

Thứ nhìn thấy đầu tiên chính là một bức vẽ, khung cảnh bên trong bức vẽ rất quen thuộc, là xích đu bên dưới tàng cây đa trong nhà.

Có điều nội dung lại khiến cho Lâm Lạc Đinh có chút không thể hiểu được ý tưởng, bởi vì hai người đàn ông đang nằm ở trên xích đu, một trên một dưới, ôm ấp, hôn môi.

Hơn nữa bên dưới còn viết mấy chữ "Xích đu play".

Sau đó là ôm công chúa bên ngoài nhà kính, hôn môi trên ghế dài trong nhà kính, dồn tường (Kabedon) bên kệ sách...... Lâm Lạc Đinh lúc này mới có chút hiểu rõ, bên trên đây là hắn và Lục Thừa Tập?

Nếu không phải địa điểm và quần áo của hai người trong bức vẽ quen thuộc, hắn thật sự là không thể liên tưởng những bức vẽ này đến trên người bản thân và Lục Thừa Tập.

Mặt mũi của người trong bức vẽ dường như là cố ý mơ hồ cho qua, sẽ không dễ dàng bị nhận ra.

Lâm Lạc Đinh: "Đây là cái gì?" Sau khi xem qua bức vẽ vẫn không hiểu rõ.

Hắn ngẩng đầu lên hỏi chàng trai, mi mắt tinh xảo xinh đẹp bức người.

Tay chàng trai vén sợi tóc trên trán ra.

Lục Thừa Tập dùng ngón cái vuốt ve nơi đã hôn lúc sáng, động tác rất nhẹ, tầm mắt rơi trên tranh vẽ, thản nhiên nói: "Do Hàn Mỹ Mỹ vẽ."

Hàn Mỹ Mỹ là theo đi chụp ảnh, Lục Thừa Tập biết.

Có điều lúc ở trong hang Thần Miếu, cậu hôn trán Lâm Lạc Đinh đã mơ hồ chú ý tới Hàn Mỹ Mỹ còn đang vẽ gì đó. Sau đó cậu hỏi một chút, Hàn Mỹ Mỹ không có lá gan, rất nhanh liền lo sợ mà khai ra hết.

Không chỉ giao ra tranh vẽ hôm nay, hàng tồn trước đây cũng giao ra.

Lâm Lạc Đinh khó hiểu: "Cô ấy vẽ mấy cái này làm gì?"

Vừa nói vừa tiếp tục mở ra trang tiếp theo, lần này số trang lật giở nhiều hơn một chút, lật giở một phen đến trang mới nhất.

Là cảnh hắn và Lục Thừa Tập ở trong biển hoa lúc sáng.

Trong bức vẽ, Lục Thừa Tập cách một ngón cái hôn lên trán hắn, mi mắt khẽ rũ, thoạt nhìn đối với hắn cực kỳ thân mật, quý trọng.

Lục Thừa Tập cũng đã nhìn thấy bức vẽ này, ánh mắt u ám, nói: "Có một vài người cảm thấy hai người rất xứng đôi sẽ tự phát mà vẽ tranh hoặc là cắt ghép video của hai người, thường gọi là ghép cp."

Cậu nói rất xứng đôi, nhưng Lâm Lạc Đinh cơ bản là không lĩnh ngộ được ám chỉ của cậu.

Bởi vì những bức vẽ phía trước của Hàn Mỹ Mỹ là "vô căn cứ", hắn chỉ xem bức vẽ này cũng là do Hàn Mỹ Mỹ tự mình sáng tạo, suy nghĩ làm thế nào xử lý đối phương.

Lâm Lạc Đinh: "Hàn Mỹ Mỹ đâu?"

Lục Thừa Tập: "Đang chờ ở trước sân, muốn gọi cô ấy vào sao?"

Lâm Lạc Đinh: "Ừm." Nói xong xoay người đi tới cầu thang, lên bờ.

"Tự chủ trương" của Hàn Mỹ Mỹ làm cho hắn không vui, nhưng đối tượng "tự chủ trương" là Lục Thừa Tập, hắn thật ra cũng không tức giận, nhìn thấy những bức vẽ này còn cảm thấy rất thú vị.

Cuối cùng, xử lý của hắn với Hàn Mỹ Mỹ là trừ ba tháng tiền lương.

Lâm Lạc Đinh không đuổi cô đi. Một là Hàn Mỹ Mỹ dùng vẫn coi như thuận tay, hắn cũng hoàn toàn không có tức giận. Hai là tranh vẽ của Hàn Mỹ Mỹ cho hắn một vài linh cảm, hắn còn có chỗ có thể dùng được đối phương.

Xử lý xong tiểu trợ lý không nghe lời, buổi chiều hai người làm một bộ đề, xem một bộ phim điện ảnh, lúc chạng vạng liền tới bãi cát đen ngắm mặt trời lặn, tản bộ.

Mấy ngày tiếp theo hai người vẫn duy trì quy luật này, buổi sáng ra ngoài, buổi chiều là thời gian tự học và xử lý công việc, kiểm tra không có khả năng làm mỗi ngày, chỉ làm một bộ đầu tiên kia.

Lục Thừa Tập từ trước đến sau duy trì một loại "chủ động khắc chế" mà thăm dò phản ứng của Lâm Lạc Đinh.

Cậu sẽ vào lúc Lâm Lạc Đinh không vươn tay ra mà tới ôm hắn, dẫn dắt hắn, sẽ trong lúc lơ đãng nhẹ nhàng vén tóc rối bên tai Lâm Lạc Đinh, sẽ vào lúc cao hứng ôm Lâm Lạc Đinh khẽ ngâm nga hát cho hắn nghe......

Lâm Lạc Đinh từ bất ngờ lúc ban đầu, về sau lại tập mãi thành thói quen, cũng chỉ cần thời gian ngắn ngủi vài ngày.

Hắn không tò mò mục đích lần thay đổi này của Lục Thừa Tập, ngẫu nhiên sẽ đoán một chút nguyên nhân, cho dù như thế nào, hắn rất thích là được rồi.

Chiều hôm nay, hai người kết thúc tự học và công việc đi ra từ trong phòng độc sách, thả lỏng.

Lâm Lạc Đinh nằm ở trên ghế tắm biển, biếng nhác nâng mi mắt lên nhìn nhân loại đang gọi điện thoại ở cách đó không xa, một chút khoảng cách như vậy hắn có thể nghe thấy rất rõ ràng nội dung cuộc điện thoại.

Trong di động, Chu Miểu hỏi: "Cậu gần nhất chạy đi đâu rồi? Anh đã cho cậu xem mấy cái tài nguyên......"

Lục Thừa Tập: "Em ở bên ngoài nghỉ phép."

Nghỉ phép?! Chu Miểu kinh ngạc, liền nghĩ trong khoảng thời gian này quả thật không có việc gì, khoảng thời gian trước cũng bận gần chết rồi, không có lý do nào không cho nghệ sĩ nghỉ phép.

Liền nói: "Vậy chú ý đừng chơi high quá, cũng phải nhớ duy trì hình thể, anh bên này đang đàm phán cho cậu mấy hợp đồng làm đại diện và tiết mục nghệ thuật tổng hợp, sau khi xác định sẽ lại liên hệ với cậu."

Nói xong mới nói tới mục đích gọi điện lần này. Chu Miểu nói: "Số lượng fans weibo của cậu đã vượt mốc tám triệu rồi, vẫn chưa phát phúc lợi gì cho fans, tối mai sẽ làm một buổi trực tiếp (livestream)."

Phát trực tiếp cũng có rất nhiều hạng mục công việc cần chú ý, thông báo đã treo ra ngoài, Chu Miểu gửi tới một bảng lưu trình, cùng Lục Thừa Tập tập dượt lưu trình, bao gồm trong lúc phát trực tiếp phải trả lời những câu hỏi nào các loại.

Cuộc trò chuyện trong thời gian ngắn sẽ không thể kết thúc, Lục Thừa Tập thay đổi địa điểm trò chuyện.

Vì thế Lâm Lạc Đinh ở dưới dù che nắng đang vừa lắng nghe vừa thất thần lăn qua lăn lại weibo liền thấy chàng trai nhấc chân đi về phía hắn, sau đó lướt qua cái ghế tắm biển còn trống bên cạnh, cùng hắn chen lấn trên cùng một cái ghế tắm biển, nghiêng người ôm lấy hắn.

Trong mắt Lâm Lạc Đinh lóe lên vài phần hứng thú.

Xem, đổi lại thành nhân loại trước kia tuyệt đối sẽ không vào lúc hắn không đưa ra yêu cầu mà tới gần, cậu sẽ đi tới ghế tắm biển bên cạnh.

Xoay người qua, chính diện vùi vào trong lồng ngực chàng trai, thoải mái một chút. Một bàn tay của Lâm Lạc Đinh vén lên vạt áo của nhân loại sờ soạng vào trong, tiếp tục chọn lựa ảnh do Hàn Mỹ Mỹ gửi tới, đưa lên weibo.

Lần trước, tập tranh <Ông chủ và tiểu tình nhân của ngài ấy> của Hàn Mỹ Mỹ đã cho hắn linh cảm. Nội dung bên trên tuy rằng có chút không thật, nhưng đã truyền tải được từng chi tiết tỉ mỉ từ đầu tới đuôi của hắn và nhân loại.

Hắn cũng muốn một thứ giống như nhật kí, liền tìm tòi đăng ký một tài khoản weibo phụ, đăng lên trên đó đều là những "Bản Tả Thực" về Cuộc Sống Hàng Ngày Của Ma Cà Rồng Và Nhân Loại mà hắn bảo Hàn Mỹ Mỹ đẩy nhanh tốc độ sửa chữa mấy ngày nay.

Chủ đề là <Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhân Loại> .

Vì thế Lục Thừa Tập cùng người đại diện tập dợt xong quy trình, rũ tầm mắt xuống liền thấy mấy chữ trên màn hình di động của Lâm Lạc Đinh, chân mày dài khẽ nhướng, trầm giọng hỏi: "Nhân loại là ai?"

Hình ảnh đăng tải hiện ra, là cậu cùng Lâm Lạc Đinh tay trong tay dạo bước ở giữa biển hoa.

Cậu dường như có chút hiểu ra: "Nhân loại là tôi?" Chợt nhớ tới kịch bản mà bản thân từng sáng tác ở trước mặt mẹ.

Lâm Lạc Đinh trả lời cậu: "Đương nhiên."

Lục Thừa Tập: "Vậy còn ngài thì sao?"

Lâm Lạc Đinh nâng mắt nhìn hắn, nghĩ tới răng nanh của chính mình e là không bao lâu sẽ dài ra, đến lúc đó hắn cũng không có cách nào nhịn xuống không cắn nhân loại của mình...... Liền cười khẽ, vừa chờ mong lại hứng thú nói: "Về sau cậu sẽ biết."

Sau khi nhân loại phát hiện bản thân là huyết tộc sẽ là phản ứng gì? Nhưng lại không có một chút suy nghĩ muốn che giấu thân phận.

Vẻ mặt sinh động của hắn làm cho ý cười trong đáy mắt chàng trai bừng sáng, ở tận đáy lòng nhỏ giọng nói:

Em là hoa hồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play