Sau yến hội, khách khứa chưa đi không chỉ có mình Tá Dịch. Trong
nhà ăn, rất nhiều người vây quanh một cái bàn, hơn nữa họ đều
là thiếu niên, thanh niên tuấn mỹ, không ít người từ xa đến đây
với mục đích rõ ràng. Những người này đều là con cháu danh
gia vọng tộc, họ đến yến hội này với nhiệm vụ của gia tộc.
Chỉ không ngờ giữa đường nhảy ra một Tam vương tử Tá Dịch Ninh
Viễn quốc khiến bọn họ rơi vào bi kịch. Trong số những nam tử
trẻ tuổi đến tham dự tiệc sinh nhật của Tô Linh Phong, chỉ có
Hạo Thiên và Bùi Kim Cát có thân phận ngang hàng với Tá Dịch.
Mà cả hai đều là đệ tử của học viện Thanh Kiều Linh Vũ, phải
ở trong trường nên sau khi yến hội kết thúc đã trở về học
viện.
Thân phận của Tá Dịch áp đảo bọn họ, thực lực mạnh hơn bọn họ, tướng
mạo rất tuấn khốc, lại quen biết Tô Linh Phong từ trước nên bọn họ
hiểu rằng đến suy nghĩ tranh giành với Tá Dịch cũng không thể
có.
Nếu chỉ đơn giản là thân phận cao quý hơn, bọn họ có thể không phục,
nhưng thực lực của Kiếm Thánh Tá Dịch đã rõ ràng như vậy, cho dù trong lòng không muốn nhưng cũng phải chấp nhận mình và
người ta chênh lệch quá nhiều.
Trên trán Tá Dịch có vệt máu ứ đọng tất nhiên sẽ bị để ý. Tuy tò mò nhưng không ai dám mở miệng bàn tán, Tư Đồ Tiêu Sơn càng
không để lộ chút kinh ngạc nào, bình thản nâng chén mời mọi
người uống rượu, thỉnh thoảng lại nói chuyện phiếm với Tá
Dịch, bầu không khí vô cùng hòa hợp.
“Chắc là tối qua uống rượu rồi lại ra ngoài lúc trời hơi mát nên
trúng gió. Cũng không phải rất khó chịu, ông ngoại không cần lo lắng.” Mặt Tô Linh Phong không đổi sắc đáp lại.
“Vẫn nên để Mục Đạt phái dược sư tới khám thì hơn.”
Ở thời không này, ngoại thương có thể trị khỏi bằng linh thuật
của linh thuật sĩ, còn bệnh tật bên trong cơ thể phải nhờ đại
phu.
“Bệnh vặt thôi. Lát nữa con sẽ cho Hứa Nặc nấu canh giải lạnh. Ông ngoại vẫn nên nói chuyện chính đi ạ.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT