1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300
“Buông ta ra!” Tô Linh Phong cố gắng rút bàn tay đang bị hắn bắt giữ. “Đừng nhúc nhích!” Mặc Vấn Trần giữ chặt tay nàng không buông, nghiêm túc nói: “Lúc này nếu bị gián đoạn, cả ta và nàng đều sẽ
gặp nguy hiểm!” Tô Linh Phong bất động, thân thể cứng ngắc dán lên lồng ngực của
Mặc Vấn Trần, cảm nhận được nguồn năng lượng từ người hắn
không ngừng truyền đến… Một lúc sau, Mặc Vấn Trần thu năng lượng lại, thân thể ngồi phịch xuống giường. Tô Linh Phong muốn xuống giường, Mặc Vấn Trần vô lực kéo nhẹ cổ tay nàng, nhẹ giọng: “Phong Nhi muốn đi đâu?” Giọng nàng không chút cảm xúc trả lời: “Đốt đèn!” “Đừng làm loạn.” Mặc Vấn Trần cố hết sức lấy một viên thủy tinh
nhỏ phát ra ánh sáng màu cam ra đặt lên đầu giường. Phòng lập
tức sáng lên g ánh sáng ấm áp nhu hòa. Đây là loại chuyên dùng để đặt trong phòng ban đêm. Tiểu Bạch vỗ cánh bay xuống dưới, trừng to mắt cẩn thận xem xét,
để lộ vẻ mặt ghét bỏ bĩu môi: “Quá nhỏ, hình dạng cũng xấu
xi, không đủ sáng, hàng dỏm!” Nhờ ánh sáng nhu hòa, Tô Linh Phong nhìn thấy trên mặt Mặc Vấn
Trần là một tầng mồ hôi, môi tái nhợt không còn huyết sắc,
đồng tử tĩnh mịch, lóe lên màu tím yêu dã, hắn nhìn nàng, ánh mắt dịu dàng… Lông mày Tô Linh Phong nhẹ chau lại, tay xốc chăn lên, thấy quần áo
trên người hắn đều đã đẫm mồ hôi, dán sát vào cơ thể thon dài cân xứng… Nàng đưa khăn cho hắn: “Lau đi.” “Phong Nhi, ta không còn sức…” Mặc Vấn Trần vô lực nói Tô Linh Phong không nói gì thêm, im lặng cầm khăn lau mồ hôi trên mặt và trán cho hắn. Khóe miệng Mặc Vấn Trần lại không tự chủ vểnh lên, hưởng thụ sự phục vụ của Tô Linh Phong. Một lát sau, Tô Linh Phong nói giống như ra lệnh: “Đưa quần áo sạch đây!” “A, được.” Mặc Vấn Trần sửng sốt một chút, lập tức lên tiếng rồi lấy một bộ quần áo sạch sẽ ra. Tô Linh Phong nhận lấy quần áo từ tay hắn, ánh mắt có phần rối
rắm, sau đó đặt chúng sang một bên, tự tay cởi áo bào trên
người Mặc Vấn Trần… “..” Môi Mặc Vấn Trần nhấp nhẹ, trong mắt mang theo sự vui vẻ, mặc kệ ai đó đang giở trò trên người hắn. Một lúc sau, quần áo trên người Mặc Vấn Trần đã bị Tô Linh Phong
lột sạch. Cơ thể cường tráng, cơ bắp rắn chắc của hắn hiện ra trước mắt nàng. Tô Linh Phong cẩn thận liếc nhìn. Có vẻ như…
dáng người cũng không tệ lắm, rất dễ nhìn… “Khục…” Mặc Vấn Trần ho nhẹ: “Tiểu nha đầu… Đối với thân thể của ta, nàng có thỏa mãn hay không?” “Cũng tạm được.” Tô Linh Phong gật đầu, tay bắt đầu nhắm tới quần hắn… “…” Nụ cười trên mặt Mặc Vấn Trần bị bóp méo. Nha đầu kia đúng là dữ dội… Tô Linh Phong nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người hắn, để hắn trần truồng nằm trên giường… Đôi mắt quét qua cơ thể trên giường, nhàn nhã thưởng thức mỹ nam
lõa thể. Đúng vậy, còn đẹp hơn mấy gã trong ảnh hay video trên
mạng… “Oa oaaa…” Tiểu Bạch hưng phấn bay quanh giường, sùng bái nói với
Tô Linh Phong: “Chủ nhân, cô quá uy mãnh rồi! Đã lột hắn sạch
như vậy, chủ nhân, cô có ý cường bạo hắn sao?” Chữ “cường bạo” kia là nó học được từ miệng Nguyệt Quang, còn cụ thể cường như thế nào, nó không biết. Nó rất tò mò… “Câm miệng! Đi chỗ khác chơi!” Tô Linh Phong quát Tiểu Bạch. Tiểu Bạch nhớ tới kinh nghiệm đau đớn trong hai ngày bị Tô Linh Phong nuôi như thú sủng, lập tức im như thóc, bay lên nóc giường, chỉ
dám len lén nhìn hai người kia. Tô Linh Phong chuyển ánh mắt xuống dưới. Mặc Vấn Trần vốn đang
thong dong rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi, gương mặt tái nhợt lại trở nên đỏ hồng, xấu hổ đưa tay che khuất bộ phận quan
trọng, yếu ớt hô lên: “Phong Nhi…” “Hừ!” Tô Linh Phong liếc mắt coi thường, lành lạnh nói: “Sờ cũng đã sờ qua, giờ huynh mới biết thẹn thùng?” Sắc mặt Mặc Vấn Trần càng đỏ, trốn tránh ánh mắt nàng. Tô Linh Phong hừ một tiếng, dùng khăn lau mồ hôi trên mặt hắn, giúp hắn thay một bộ quần áo sạch sẽ. “Phong Nhi…” Mặc Vấn Trần thuận thế tựa trên vai Linh Phong, thỏa mãn
thưởng thức mùi hương của nàng: “Nếu nàng một mực muốn phục
vụ ta như vậy, chi bằng…” “Nằm mơ!” Tô Linh Phong không chút khách khí đả kích Mặc Vấn Trần. “Cũng không chắc…” Mặc Vấn Trần thấp giọng lầu bầu, lại hỏi: “Phong Nhi, nếu ngày mai trời tối mà ta không tới, nàng có quen được
không?” “Được, tốt nhất ngươi đừng tới quấy rầy ta ngủ!” Tô Linh Phong mặt không biểu tình nói. “…” Mặc Vấn Trần thất bại thảm hại. Muốn nghe một câu dịu dàng từ miệng nha đầu này thật sự quá khó khăn! Muốn có chút lợi ích, chỉ có thể tự mình tranh thủ thôi! Mặc Vấn Trần ngẩng đầu, chạm lấy gương mặt Tô Linh Phong, thừa dịp
nàng chưa kịp phản ứng, hắn nhanh chóng dán bờ môi ấm áp lên môi nàng… Hừ! Lại bị tên này đánh lén! Mặt Tô Linh Phong trầm xuống, hai tay
đỡ lấy lồng ngực Mặc Vấn Trần, dùng sức đẩy, thoáng cái đã
đẩy Mặc Vấn Trần ngã trên giường. Mặc Vấn Trần nằm trên giường, cười cười vẻ thực hiện được ý đồ,
không thèm để ý Tô Linh Phong đang bốc hỏa, hắn lập tức mở
miệng nói: “Tiểu nha đầu, bây giờ nàng tự xem bản thân có thể
đột phá hay chưa?” Tô Linh Phong nghe vậy giật mình, không tiếp tục so đo cùng hắn, lập tức ngồi xếp bằng, nhắm mắt vận khí… Các phần tử năng lượng trên người Mặc Vấn Trần không giống nhau,
năng lượng của hắn vì vậy không thể dung hợp với năng lượng
của nàng, chỉ có thể trấn áp và dẫn đường cho nguồn năng
lượng bên trong nàng để nàng sử dụng. Tô Linh Phong hấp thụ năng lượng của bản thân, đồng thời năng lượng Mặc Vấn Trần đưa vào
cũng tiêu tán. Tô Linh Phong nhanh chóng tiến vào trạng thái Hư cảnh, năng lượng từ
bốn phía không ngừng tràn vào thân thể nàng, dây dưa với sức mạnh trong cơ thể nàng rồi tràn xuống dưới, lan khắn cơ thể… Đợi đến lúc tràn đầy năng lượng, phá tan bức thành che chắn, Tô Linh Phong mới chậm rãi mở mắt… Giờ đã tảng sáng, mà Mặc Vấn Trần cũng không biết đã đi tự lúc nào…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300