“Mặc Ngân Kiếm Ca” thật ra đã đang ở trong quá trình quay phim rồi, nhưng một số vai diễn vẫn chưa được quyết định, còn đang lựa chọn. Câu chuyện “Mặc Ngân Kiếm Ca” xoay quanh thanh kiếm ‘Mặc Nguyệt’, kể lại những câu chuyện trong giới giang hồ.

Nhà họ Trọng vốn là danh phái giang hồ, một ngày người có thù oán thần bí đến tìm, cả nhà bị tàn sát thảm hại, nam chính tên Trọng Hạo được người hầu trung thành cứu mạng, thay đổi tên tuổi sống ẩn danh biệt tích để chạy trốn giang hồ, mang theo bảo kiếm gia truyền Mặc Nguyệt bên mình.

Để có thể vượt qua buổi thử vai, Tư Dao đã thức khuya cả đêm để đọc kịch bản, suy nghĩ xem rốt cuộc giang hồ là cái gì. Giang hồ này ngược lại có chút giống với đạo tặc ở Tinh Hà, không thuộc sự quản chế của Liên bang, bay quanh Tinh Hà tự do tự tại.

Ăn xong bữa sáng, Tư Dao cùng với Tào Nguyên Huy lái xe đến địa điểm thử vai, hành lang bên ngoài phòng thử vai chen chúc đầy ngôi sao, Tư Dao đến hấp dẫn bao ánh mắt nhìn, dù sao Tư Dao cũng là do Phong Thần nâng đỡ, mức độ uy hiếp rất lớn.

Tư Dao tìm được một chỗ trống, không hề để ý tới đủ loại ánh mắt xung quanh, dựa vào tường nhắm mắt nghỉ ngơi, tối hôm qua bởi vì cả đêm thức khuya mà bây giờ thấy hơi buồn ngủ.

Cửa phòng thử vai bị đẩy ra, Lăng Kỳ đỏ mặt ra ngoài, ánh mắt ngượng ngùng khó che giấu sự kích động, nhưng đợi đến khi nhìn thấy Tư Dao đang dựa vào tường nghỉ ngơi, nét mặt của cô ấy lập tức cứng ngắc lại.

Do dự đứng như trời trồng cả một lúc lâu, Lăng Kỳ vội vàng đến gần Tư Dao: “Tư Dao, cô cũng đến thử vai sao?”

Tư Dao nhướng mắt lên nhìn về phía Lăng Kỳ, đầu mơ màng khôi phục lại chút tỉnh táo: “Ừm, cô cũng đến thử vai à?”

“Ừm.” Lăng Kỳ khẽ gật đầu, xấu hổ muốn tìm đề tài: “Tôi thử vai Hồ Dĩnh Nhi, là con gái duy nhất của minh chủ giang hồ.”

Tào Nguyên Huy nhíu mày, nếu anh ta không nhớ lầm thì vai mà Tư Dao thử cũng là vai Hồ Dĩnh Nhi mà.

“Kết quả thử vai thế nào?” Tào Nguyên Huy hỏi.

Nhìn thấy Tào Nguyên Huy nói chuyện với cô ấy, hai má Lăng Kỳ thoáng ửng hồng: “Đạo diễn nói không tệ.”

Tào Nguyên Huy nhìn về phía Tư Dao, Lăng Kỳ suy ngẫm một chút rồi lại tiếp tục hỏi Tư Dao: “Tư Dao, cô đi thử vai gì?”

“Hồ Dĩnh Nhi.” Tư Dao tùy ý trả lời, mặt Lăng Kỳ lại trắng bệch.

“Tư Dao!” Trợ lý trong phòng thử vai gọi tên.

Tư Dao đứng thẳng lưng, cởi áo khoác màu anh đào ra rồi đưa cho Tào Nguyên Huy, xoay người đi về phía phòng thử vai. Quần đen cùng áo ngắn tay màu xanh, mang thêm đôi boot cao gót, tư thế vô cùng oai hùng hiên ngang.

Tào Nguyên Huy đã quá quen với cái cách ăn mặc này rồi, còn Lăng Kỳ khi nhìn thấy thì biểu cảm trên mặt lại ngơ ngác, ‘Hồ Dĩnh Nhi’ là con gái độc nhất của minh chủ giang hồ, ngây thơ không am hiểu thế sự, bộ trang phục này hiển nhiên là đã lạc đề rồi.

Tư Dao đẩy cửa vào phòng thử vai, nhìn thấy Tư Dao ăn mặc chỉnh tề, những đạo diễn thử vai nhìn xong đều kinh ngạc. Tư Dao ngoan ngoãn đứng trước mặt đạo diễn, phó đạo diễn lật xem tư liệu hỏi: “Nhân vật thử vai của cô là ai?”

Phó đạo diễn cảm thấy bất mãn, trước đó Phong Thần đã liên hệ trước với ông ta rồi, nói có nghệ sĩ của Tinh Thế muốn thử vai Hồ Dĩnh Nhi, bảo ông ta lưu ý chiếu cố một chút. Nhưng cho dù đã nói chuyện trước rồi thì cũng không thể tùy ý qua loa như vậy được chứ.

Tư Dao xoa xoa mũi, ánh mắt liếc mắt nhìn quanh phòng rồi nói: “Liên Y.”

Phó đạo diễn trợn tròn mắt, tình báo có sai sót gì sao? Đây đâu có không giống như trong tư liệu đâu. Tổ đạo diễn đều hoàn hồn nhìn lại, kinh ngạc nhìn Tư Dao.

Liên Y là nữ phụ phản diện của “Mặc Ngân Kiếm Ca”, các chủ giang hồ Hồng Liên Các, tùy ý hách dịch âm ngoan độc ác, bởi vì người mà mình yêu bị nam chính hại nên liền lấy mạng ra liều chết với Trọng Hạo, kết cục bị giết chết.

“Cô tùy ý diễn một đoạn đi.” Phó đạo trưởng lật trang tư liệu, hiển nhiên là không coi trọng Tư Dao.

Ánh mắt Tư Dao đảo một vòng, tìm được một cái bình rỗng, tùy ý cầm lên sau đó ngồi phịch xuống đất. Tư Dao xem xong kịch bản “Mặc Ngân Kiếm Ca”, thích nhất vai diễn này.

Chính phái không dung thứ cho ma nữ giang hồ, bên ngoài tàn nhẫn nhưng bên trong có một trái tim ôn nhu chỉ dành cho người ấy. Cho dù mọi người chống đối, tình thân ly biệt thì có sao, bị thiên hạ phản bội thì có sợ hãi gì, ta chỉ cần chàng độc sủng một mình ta thôi.

Đoạn mà Tư Dao diễn thứ là phân đoạn sau khi người mà mình yêu bị hại chết, trong đêm mưa gió, Liên Y cả người nồng men rượu thề sẽ báo thù. Tư Dao dựa vào hành lang ngồi trước, nhìn lên bầu trời đêm tối tăm, ánh mắt bàng hoàng cô tịch.

Xách bình rượu lảo đảo đứng lên, vẻ tàn nhẫn độc ác đã bao trùm hết sự bàng hoàng của nàng*, trong mắt nàng hằn đỏ tia máu, oán hận ngưng tụ thành sát ý sặc mùi máu tanh, vẻ rắp tâm báo thù vô cùng quỷ mị.

(*: Đang diễn tả cảnh của Liên Y nên đổi ngôi ba)

Tổ đạo diễn nhìn màn trình diễn của Tư Dao, hô hấp như dừng lại, cả người cứng ngắc, bị sát khí trong mắt cô hù dọa không dám nhúc nhích, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị cô giết chết vậy.

Bình rượu bị bóp vỡ, sau đó nắm đấm hung hăng đập vào cột tường, đôi môi đỏ tươi phun ra thanh âm từ xương cốt: “Liên Y ta nếu không giết được Trọng Hạo, sau khi chết dẫu có thành lệ quỷ, cũng tuyệt đối không qua cầu Nại Hà.”

Còn nhớ rõ khi Lão Diêm chết trước mắt cô, loại cảm xúc bi thương oán hận ấy như muốn xé rách trái tim cô, hiện tại mỗi khi nhớ tới, cả người vẫn còn run rẩy.

Phủi đi những mảnh vỡ của bình rượu giữa các ngón tay, trong nháy mắt Tư Dao đã thu lại hết mọi cảm xúc, đứng thẳng người nhìn về phía tổ đạo diễn: “Màn trình diễn của tôi đã kết thúc rồi.”

Tổ đạo diễn nhất thời hồi phục tinh thần, lúng túng bưng lấy chén trà, tổng đạo diễn Đổng Lão cầm lấy tư liệu lật xem: “Tư Dao, nghệ sĩ mới của Tinh Thế, từng quay bộ phim “Tiên đạo” của đạo diễn Kiều Quân, không có tác phẩm nào tiêu biểu.”

“Đúng.” Tư Dao gật đầu, tuy rằng đã quay phim “Tiên Đạo” nhưng cuối năm mới có thể phát sóng.

“Nhưng diễn xuất rất xuất thần, tư liệu nói cô chưa từng học qua diễn xuất?” Ông ấy làm đạo diễn mấy chục năm, rất ít khi bị diễn viên dẫn vào vở kịch, vừa rồi lại giống như được nhìn thấy Liên Y ở ngay trước mắt vậy.

Gương mặt Tư Dao ngơ ngác, diễn kịch còn phải học sao? Đổng Lão cầm bút quay quay, ánh mắt đánh giá Tư Dao.

“Lúc diễn kịch mặc dù đã có được cái hồn của Liên Y nhưng dáng vẻ vẫn còn hơi non nớt.”

Đổng Lão suy nghĩ một lúc lâu, giống như đang do dự điều gì đó. Cả nửa ngày sau Đổng Lão mới đặt bút xuống rồi dặn dò trợ lý: “Dẫn cô ấy đi hóa trang đi, sau đó lại đến thử lại lần nữa.”

Nhóm người ngồi bên cạnh đạo diễn hai mắt nhìn nhau, chờ Tư Dao đã rời đi cùng trợ lý, có người ngập ngừng nói với Đổng Lão: “Nhân vật Liên Y đã có người diễn rồi.”

“Ưu tiên tuyển người xuất sắc, cô ấy càng thích hợp hơn.” Đổng Lão nghiêm mặt nói: “Làm một người đạo diễn, thứ tôi cần xem là kịch bản, ai diễn tốt tôi sẽ dùng người đó.”

Tư Dao rời khỏi phòng thử vai, Tào Nguyên Huy vẫn còn đang chờ nhưng lại không thấy Lăng Kỳ đâu.

“Lăng Kỳ đi trước rồi.” Tào Nguyên Huy giải thích với cô.

Tư Dao nghi hoặc nghiêng đầu suy tư: “Hình như cô ấy hơi sợ em thì phải.”

“Kết quả thử vai của em thế nào rồi?” Không dây dưa nhiều vấn đề của Lăng Kỳ nữa, Tào Nguyên Huy hỏi thăm tình hình thử vai của Tư Dao.

“Trang điểm thử trang phục, còn phải thử lại một lần nữa.” Tư Dao giơ tay tỏ vẻ không hiểu.

“Không thẳng tay đánh rớt là được rồi, đợi đến khi diễn lại thì làm cho thật tốt vào.” Tào Nguyên Huy an ủi.

Trợ lý dẫn đường liếc mắt nhìn hai người, khóe miệng hơi co giật. Trợ lý ngốc nghếch cùng ngôi sao ngu xuẩn, rốt cuộc hai đối tác kỳ lạ này lăn lộn trong giới giải trí kiểu gì vậy, nếu đạo diễn yêu cầu thử trang điểm thì phải đến tám chín mươi phần trăm vai diễn đã được xác định rồi.

Biết là do Đổng Lão sắp xếp, thợ trang điểm cũng không dám lề mề, nhanh chóng trang điểm xong rồi chuẩn bị trang phục. Khi Tư Dao thay quần áo xong đi ra, cả phòng trang điểm cùng trợ lý đều che miệng. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Trang phục đỏ kiều diễm cùng trang sức cao quý, bên vai thêu mực kim liên, ở eo treo ngọc Tô Châu lơ lửng, trang điểm tinh xảo môi đỏ mị hoặc, chỉ đứng yên bất động thôi mà đã giống như ngọn lửa thiêu đốt quyến rũ lòng người.

Đang lúc cả phòng người người mê đắm nhìn nữ thần thì Tư Dao lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống, xách váy bĩu môi oán giận: “Bộ trang phục này nặng bao nhiêu thế, còn mệt hơn so với mang súng nữa.”

Cả phòng trên trán hiện đầy vạch đen, câm miệng thì là nữ thần mở miệng ra thì đồ ngốc nghếch. Trợ lý đạo diễn bước tới nhắc nhở: “Chúng ta đi thôi.”

“Ồ.” Tư Dao nghe lời theo trợ lý rời đi, trước khi đi không quên chụp ảnh, chuẩn bị buổi tối gửi cho Diêm Tử Ký xem.

“Mặc Ngân Kiếm Ca còn đang trong quá trình quay phim, đừng lộ ảnh ra ngoài.” Trợ lý có ý tốt nhắc nhở.

Tư Dao không nói lại câu nào, gật đầu đồng ý, ngôi sao tính tình tốt như vậy, khiến cho trợ lý không nhịn được mà nở một cụ cười thân thiện.

Đi theo trợ lý đến phòng thử giọng, Tư Dao sắp xếp lại số liệu, khống chế chuyển đổi nét mặt, Đổng Lão đang mang vẻ kiêu ngạo khí phách, nhìn thấy thì Tư Dao thì lập tức đứng lên, hùng hồn vỗ bàn chốt đơn, chính là Tư Dao rồi.

Rời khỏi chỗ thử vai thì liền chạy về nhà, Tư Dao báo cáo tin tức này với Phong Thần trước, sau đó liền buồn ngủ dụi mắt. Tào Nguyên Huy lo lắng nhìn Tư Dao: “Có chỗ nào không thoải mái sao?”

“Kính áp tròng rất khó chịu.” Tư Dao chớp chớp mắt trong veo oán giận.

Tào Nguyên Huy không biết nên tiếp nhận như thế nào nữa, Tư Dao là con lai, mà “Mặc Ngân Kiếm Ca” lại là phim võ hiệp Trung Quốc đích thực, cũng không thể để hai mắt màu xanh lam đi diễn được.

“Chúng ta đi chọn hai cặp kính áp tròng đi.” Tào Nguyên Huy đề nghị, có một số loại kính áp tròng lúc mang vào sẽ không quá khó chịu.

“Không muốn đi chọn đâu, bây giờ em buồn ngủ lắm.” Tư Dao ngáp ngáp từ chối.

Tào Nguyên Huy không nói gì nữa mà ghi nhớ chuyện kính áp tròng trong đầu, chuẩn bị đợi lát nữa về nhà sẽ tự mình đến cửa hàng kính để giúp Tư Dao mua kính.

Tư Dao cùng Tào Nguyên Huy về đến nhà, Tào Nguyên Huy đứng phía trước lấy chìa khóa ra mở cửa, Tư Dao đi theo phía sau, trước khi vào phòng như cảm giác được điều gì đó mà bất chợt quay người nhìn lại.

Tào Nguyên Huy thay dép lê, nghi hoặc nhìn về phía Tư Dao: “Làm sao vậy?”

“Không có gì.” Tư Dao thu hồi tầm mắt, quay đầu vào nhà: “Nhìn nhầm thôi.” Nhất định là do buồn ngủ quá rồi, nếu như thật sự bị theo dõi thì sao cô có thể không phát hiện ra được.

Đóng cửa đi vào trong nhà, Tư Dao bay lên lầu trở lại phòng ngủ, lấy điện thoại di động ra gửi ảnh cho Diêm Tử Ký, không quên để lại lời nhắn: ‘Thử vai ‘Mặc Ngân Kiếm Ca’, đạo diễn nói ảnh là bí mật, không thể lộ ra ngoài đâu’.

Tư Dao cuộn người vào trong chăn rồi cầm điện thoại lướt Weibo. Đúng lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Tào Nguyên Huy: “Tư Dao, anh đi ra ngoài giúp em đi xem kính, em đừng có đi lung tung đấy.”

“Biết rồi.” Tư Dao trả lời, sau đấy lập tức ném điện thoại di động lên bàn, cọ gối chuẩn bị đi ngủ.

Trong phòng bếp đang hầm canh, Tào Nguyên Huy thay bộ quần áo bình thường, nhìn đồng hồ xác định thời gian trở về rồi xoay người xuống tầng đóng cửa rời đi.

Bên trong một góc phố, bóng người mặc áo khoác đen nhìn vào nhà Tư Dao, lấy điện thoại di động ra nhấn một dãy số: “Tôi đã tìm thấy cô gái trong bức ảnh rồi.”

“Năm mươi vạn.” Giọng nói trong cuộc gọi trầm thấp khàn đặc, cứ như bị sắt hàn nóng lên.

“Đây không phải là vấn đề tiền bạc.” Bóng đen cảnh giác nhìn xung quanh, dựa vào góc tường rồi đè thấp thanh âm xuống: “Trợ lý bên cạnh cô ta rất lợi hại, là bộ đội đặc chủng đã xuất hữu, tôi không thể nào giải quyết nổi đâu.”

“Đô la Mỹ.” Người ở đầu dây bên kia tăng thêm sức hấp dẫn.

Bóng đen bị nghẹn lại, trầm mặc mất một lúc lâu, hắn ta đã hơi rung động rồi, vung quyền đấm vào tường rồi nói: “Nếu muốn lấy được thứ mà anh muốn thì tôi phải cần có sự trợ giúp.”

“Tối mai sẽ có người tới tìm anh.” m cuối vừa dứt, người trong cuộc gọi lập tức cúp máy.

Bóng đen siết chặt điện thoại di động, gương mặt căng chặt lại, trông có chút biến dạng: “Chỉ có loại nhát gan mới bị đói chết thôi, quan tâm lính đặc chủng làm cái đếch gì, có tệ nhất cũng chỉ là mất mạng thôi.”

Bóng đen hung hăng đá vào chiếc thùng rác bên cạnh, sau đấy nhìn ngó xung quanh, tới khi chắc chắn không có ai liền xoay người nhanh chóng biến mất trong ngõ hẻm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play