Thuở trước, khi Tần Thiên Hàn vẫn chưa là một vị tổng tài khiến người người hâm mộ, anh đã gặp cô gái khiến anh ngày đêm nhớ thương,
Đêm anh bị truy sát ấy, anh gặp Thiên Tuệ, người hiện giờ là một siêu mẫu và nhà thiết kế nổi tiếng.
Nhưng anh không thể bày tỏ tình cảm của mình với cô, bởi vì trái tim cô đã có một người khác.
Anh chỉ đành giữ hình bóng như thiên thần dưới ánh trăng kia trong lòng mình. Nhưng rồi, thời khắc mà Thiên Tuệ không mong muốn cũng đã đến, người cô yêu kết hôn cùng người khác. Họ không những rất đẹp đôi mà con coi cô nhưng người nhà, cô đành híp mắt cười xòa tỏ vẻ mình vui. Ngày họ cười là ngày cô khóc.
Trong hôn lễ xa hoa của họ, anh đã xuất hiện.
Liệu cô còn nhớ anh không hay phần kí ức đó đã chìm vào lãng quên?
Liệu thứ tình cảm của anh có đước đáp lại bằng một tình yêu chân thành hay chỉ thoáng qua như một giấc mộng, tỉnh dậy sẽ chẳng còn ai?
Liệu cái kết cuối cùng có viên mãn cho cả hai hay lại là chia đôi hai ngả?
***
"tôi là kẻ thương thầm em."
"tôi yêu em, Thiên Tuệ."
"RumourSs, tôi yêu em,."
"tôi yêu em, Yukiko Natusmi."
"tôi yêu em, chỉ cần là em thì cho dù có là thân phận nào thì tôi cũng yêu."
"có tôi chống lưng thì em sợ gì chứ?"
***
"tôi gọi tên anh, được chứ?"
"tôi nghĩ là mình yêu anh"
***
"ba là của con, mãi mãi là của con." Tần Ái Huệ.
"ba luôn luôn là của con" Tần Thiên Hàn.
"nhắc lại lần thứ N, người đàn ông đang ôm em là người của người phụ nữ đang ngồi đối diện." Tần Cảnh.
"không mà"-Tần Ái Huệ.
"Ái Huệ à, chữ Huệ đồng âm với chữ Tuệ đó, đừng ảo tưởng" Thiên Tịnh An