Cô tự nghĩ thấy mình từ nhỏ đã không gặp may mắn, bố mẹ ly hôn, bố lấy vợ mới, mẹ cũng lấy chồng mới, cô cảm thấy bản thân giống như một trái bóng bị hai bên đã qua đá lại, không ai muốn cô, thật vất vả mới trụ được đến khi ra trường, sau đó khi cô có thể tự bươn chải nuôi sống bản thân không phải phụ thuộc ai thì lại bị lừa dối trong tình cảm, đây là nỗi đau lớn nhất của cô. Tình cảm không tốt, sự nghiệp không như ý, cô đã làm nhiều công việc nhưng không phải bản thân tự nghỉ việc thì cũng là bị người ta đuổi việc. Công việc lần này là việc cô làm lâu nhất, cũng là công việc cô cảm thấy hài lòng nhất. Cô cảm thấy bi thương, nước mắt lại bắt đầu chảy ra!
Liễu My không tìm được lời nào để có thể giải tỏa nỗi lòng của bạn thân mình nên chỉ có thể im lặng nhìn Tiểu Vỹ khóc.
Thật đúng là chuyện xưa nay chưa từng có! Nhân viên lại dám đánh ông chủ? Khuôn mặt của Liễu My vì cố nén cười mà hơi mất tự nhiên.