Triệu Dương ngồi bên giường Trầm Nhất một buổi chiều, đến giờ anh vẫn còn cảm thấy khó tin.
Mọi thứ hôm nay như ảo giác của anh vậy.
Anh và Trầm Nhất ở bên nhau hơn nữa gần như tất cả mọi người đều biết.
Điều này làm Triệu Dương cảm thấy vừa hoảng sợ vừa kích động, sợ đây chỉ là giấc mơ của mình, sau khi Trầm Nhất ngủ thiếp đi còn tát mình một cái.
"A.."
Đau, là thật, không phải mơ, anh thật sự gặp được Nguyệt Lão fake, gặp vận may.
"Ầm ầm.."
Khí trời oi bức, đang là mùa mưa nên không tránh khỏi thường xuyên có những trận mưa lớn.
Một tiếng sấm lớn trên bầu trời, Trầm Nhất đột nhiên giật mình tỉnh giấc.
"Triệu Dương.." Thanh âm mềm mại của Trầm Nhất vang lên, cậu híp mắt tìm người.
Triệu Dương bỏ điện thoại đang chụp ảnh xuống vội vàng tới bên cạnh cậu: "Anh đây."
"Sét đánh.." Trầm Nhất nhẹ giọng nói.
"Ừ, bên ngoài trời mưa." Triệu Dương xoa tóc Trầm Nhất.
Trầm Nhất như mèo con được sờ tới thoải mái, trong cổ họng còn phát ra tiếng ngáy thoải mái.
"Em đã ngủ rất lâu."
"Đúng vậy, có đói không?"
"Đói, anh đến đây." Trầm Nhất vươn tay kêu người lên giường.
Triệu Dương vô thức muốn giơ tay ngửi xem tay mình thúi không thúi, sợ mình làm dơ giường Trầm Nhất.
(Hạ: Đừng hỏi tui vì sao đã sờ đầu còn sợ sờ dơ giường >-<~~)
Trầm Nhất thấy người cọ tới cọ lui liền ôm eo đối phương kéo tới, Triệu Dương không đứng vững ngã xuống giường.
Triệu Dương ngây ngốc nhìn, cả người cứng ngắc. Trầm Nhất nằm trên ngực mình, chống cằm, híp mắt cười vuốt ve mặt anh.
Triệu Dương chậm rãi ôm Trầm Nhất, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sau đó cũng cùng Trầm Nhất tạo ra đủ loại biểu cảm buồn cười.
Trầm Nhất bị anh chọc cho cười không ngừng, véo miệng Triệu Dương: "Con vịt nhỏ kêu thế nào?"
Triệu Dương áp giọng nói: "Cạc cạc cạc cạc cạc.."
Trầm Nhất bóp má Triệu Dương nói: "Con gà con."
"Chíp chíp chíp chíp.."
"Còn thỏ Bugs."
"What's Up Doc?" Triệu Dương nghiêm túc nói.
"Ha ha ha ha.." Trầm Nhất cười cười bỏ tay khỏi lỗ tai Triệu Dương.
"Con thỏ chết tiệt này!" Triệu Dương cố ý học theo lời thoại trong phim hoạt hình.
Trầm Nhất tiến lên hôn Triệu Dương một cái nói: "Sao anh lại lợi hại như vậy a."
Mặt Triệu Dương trong chớp mắt đỏ lên, anh khụ khụ sau đó xoay người hôn môi Trầm Nhất nói: "Sao em lại đáng yêu như vậy chứ."
Trầm Nhất nhẹ nhàng nói bên tai anh: "Anh thấy em đáng yêu? Anh không thấy em rất kỳ quái sao? Con trai mà thích màu hồng, thích gấu bông còn thường.. thực ra em không muốn khóc, chính là em không khống chế được.."
"Anh thích em như vậy, anh thấy em rất đáng yêu.." Triệu Dương vội nói.
Trầm Nhất mím môi sau đó bật cười.
"Ầm ầm.." Sấm sét chém xuống, trong chớp mắt bầu trời sáng như ban ngày.
Trầm Nhất từ trên người Triệu Dương bò xuống giường, lấy mì gói ra.
"Không có thứ khác, tối ăn này đi." Trầm Nhất nhìn anh nói.
Triệu Dương vội vàng ngồi dậy mang giày nói: "Em chờ anh chút anh tới căn tin mua đồ ăn cho em, em muốn ăn gì?"
Trầm Nhất lại kéo Triệu Dương không cho anh đi: "Cái này là được rồi. Bên ngoài còn mưa lớn như vậy anh đi sẽ bị bệnh."
Dứt lời mở mì gói ra, Triệu Dương nhanh chóng đi nấu nước.
Trầm Nhất vừa uống trà sữa Triệu Dương mua hồi chiều vừa nhìn anh đi qua đi lại trong phòng.
"Em thực sự không ăn cơm sao?"
Trầm Nhất lắc đầu.
"Đừng uống trà sữa đó nữa, đều lạnh" Triệu Dương vội vàng nói.
"Vậy anh uống." Trầm Nhất đưa trà sữa tới bên môi Triệu Dương.
Triệu Dương biết Trầm Nhất thích uống trà sữa này là vì có lần Trầm Nhất đi học muộn. Trong lớp chỉ còn chỗ trống là bên cạnh anh và một chỗ gần thùng rác, khi đó anh đã nhắm mắt cầu mong Trầm Nhất ngồi bên cạnh anh, anh như nguyện.
Nhưng trong suốt lớp học Trầm Nhất chưa từng nhìn anh một lần, luôn uống trà sữa.
Thậm chí ngay cả khi để lên bàn cũng sẽ đặc biệt chú ý tới khoảng cách giữa ly trà sữa của mình đồ uống của Triệu Dương..
Nhưng hôm nay Trầm Nhất lại đưa trà sữa cho anh uống..
Trầm Nhất thấy Triệu Dương ngây ngốc thì buồn cười: "Sao vậy?"
"Cho anh uống?" Triệu Dương hỏi lại.
"Ừm.. Đúng vậy."
Trầm Nhất gật đầu, tiếp tục nói: "Không phải anh không muốn em uống sao?"
Trong lòng Triệu Dương vô cùng vui vẻ, nghe đi, anh không cho Trầm Nhất uống trà sữa em ấy thích nhất, em ấy liền không uống.
Mọi người nói xem em ấy thích anh cỡ nào a.
Triệu Dương hắng giọng nỗ lực khép miệng: "Đây chính là hôn môi gián tiếp.."
Trầm Nhất bật cười: "Sao trước kia em không thấy anh ngây thơ như vậy."
Triệu Dương đột nhiên nhớ tới lễ chào cờ khi nhìn thấy Trầm Nhất lúc trưa, sặc trà sữa tới ho khan.
Ấp úng giải thích cũng không ra nguyên nhân.
Trầm Nhất cười cười cố ý khó xử anh.
Sau khi hai người đơn giản ăn chút gì đó tuy Triệu Dương không muốn nhưng cũng tới lúc phải về ký túc xá.
Trầm Nhất mím môi không nói gì tiễn người ra cửa.
Triệu Dương đang đi đột nhiên quay đầu lại nói: "Anh ở lại với em đi. Tiếng sấm giờ lớn quá lỡ dọa em thì sao?"
Trầm Nhất nghe xong, trên mặt mới hơi vui vẻ trở lại, cậu cố ý nói: "Vậy anh ngủ ở đâu?"
"Trên mặt đất, trên ghế đều được." Triệu Dương vội vàng đóng cánh cửa mới được mở ra.
Trầm Nhất nâng cằm suy nghĩ hai giây mới trả lời miễn cưỡng: "Vậy được rồi, anh vất vả."
Xoay người liền bật cười.
Triệu Dương vội vàng đi theo phía sau: "Vậy anh về ký túc xá lấy mấy thứ nha."
"Lấy gì? Không phải trước đó đã mua thêm một bộ sao?"
Trầm Nhất cúi đầu tìm thấy trong tủ giày một đôi dép lê in hình cà rốt đưa cho Triệu Dương.
Triệu Dương vươn tay nhận, lúc này mới nhìn rõ dưới chân Trầm Nhất mang in hình thỏ Bugs ôm cà rốt.
Chờ anh vào nhà vệ sinh đập vào mắt đều là đồ dùng cho cặp đôi. Khăn mặt cà rốt màu vàng, khăn tắm thỏ con màu xám tro, còn có bàn chải đánh răng đôi màu hồng.
Triệu Dương bị những gì xảy ra vào hôm nay làm chấn kinh tới mất khả năng phản ứng.
* * *Xem chi tiết trên Weibo..
Triệu Dương sửng sốt lập tức hốt hoảng đưa lưng về phía Trầm Nhất: "Sao vậy, là tiếng sấm lớn quá dọa tới em sao?"
Vừa nói vừa nhân cơ hội đối phương không chú ý nhéo mạnh bản thân, sợ chọc Trầm Nhất chán ghét.
Trầm Nhất không nói gì giơ tay cởi nút áo sơ mi trắng bị thấm ướt.
"Triệu Dương, anh đang làm gì vậy?" Trầm Nhất hơi nghiêng mặt tựa lên vai Triệu Dương, tay đặt lên chỗ đang lộ ra.
Cả người Triệu Dương cứng ngắc hít một hơi khí lạnh, dưới sự vỗ về chơi đùa lúc nặng lúc nhẹ của Trầm Nhất thậm chí không kiên trì được hai phút.
"Xin lỗi, xin lỗi.." Triệu Dương kéo tay Trầm Nhất đặt dưới vòi hoa sen.
Vật thể trắng trắng sềnh sệch chảy theo dòng nước, Triệu Dương cứng ngắc không dám nhìn chỗ khác.
"Triệu Dương~" hơi thở mập mờ nhẹ nhàng tiến tới bên tai Triệu Dương, trên người truyền tới hương vị ngọt ngào..
Cao (), Triệu Dương, mày quả thật là cầm thú.
Triệu Dương xoay người ngậm môi Trầm Nhất, hôn hôn liếm liếm qua lại một hồi lại nghĩ bước tiếp theo nên làm gì bây giờ?
Lúc này Trầm Nhất vươn đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng liếm môi anh, thăm dò vào trong miệng anh.
Cơ hồ là trong nháy mắt Triệu Dương ôm người lấy lại quyền chủ động, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt quấn quýt cùng nhau, phát ra tiếng nước.
Không biết là tình dục hay nhiệt độ phòng tắm quá cao, Triệu Dương cảm thấy toàn thân vô cùng nóng. Anh ôm Trầm Nhất đỏ mắt mới vừa định nói chuyện đã thấy Trầm Nhất nghiêng đầu nhìn mắt anh nói: "Còn muốn em giúp đỡ sao?"
"..."
.. Chi tiết trên Weibo..
"Ưm.." Hai tay Trầm Nhất nắm lấy tóc anh bắt đầu dùng sức.
Trầm Nhất kiên nhẫn dạy Triệu Dương, liếm nhẹ, ngậm, mút vào..
Triệu Dương là học sinh giỏi từng bước đưa Trầm Nhất lên đỉnh.
Lúc tách ra Triệu Dương cảm thấy miệng mình đã đau, đối với biểu hiện lúc nãy của mình quả thực thảm không nỡ nhìn.
Anh nhổ thứ trong miệng ra lại súc miệng mới nói với Trầm Nhất.
"Cái kia.."
"Anh không sao chứ?" Trầm Nhất lấy khăn mặt đưa cho anh lau miệng.
Mặt Triệu Dương đỏ lên cười hắc hắc: "Không sao, không sao."
Hai người tắm xong Trầm Nhất chui vào phía sau tấm rèm che giường, từ trong khe hở đưa đầu ra nhìn Triệu Dương đang trải nệm dưới đất.
"Triệu Dương~" Trầm Nhất nghiêng đầu nhìn cậu.
"Anh đây." Triệu Dương lập tức đáp lại.
"Anh lại đây." Trầm Nhất ngoắc ngón tay.
Triệu Dương lập tức đi tới bên giường.
Thực ra chỉ cần ngủ chung một phòng với Trầm Nhất đối với Triệu Dương trước hôm nay đều là giấc mơ huống chi là nằm trên giường Trầm Nhất ôm cậu ngủ chứ?
Mùi hương ngọt ngào quanh quẩn xung quanh, Trầm Nhất tựa lên vai Triệu Dương ngủ rất say.
Tóc chui vào cổ áo anh làm toàn thân anh ngứa ngáy.
Triệu Dương hít sâu một hơi liền mạnh mẽ kẹp chặt chân mình.
Cầm thú a! Cầm thú!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT