*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Được, được, được, nếu đã như thế, tiếp sau đây mọi người chính là người một nhà, không cần thiết phải khách sáo như thế, đến lúc đó các người đi theo Nặc Nhất, nghe theo sự sắp xếp của Nặc Nhất là được."
“Vừa mới bắt đầu Hối Bảo Lâu nhất định sẽ đến gây chuyện, thực lực của mấy người cũng cần phải được tăng lên, các người cầm lấy thứ này đi, nhanh chóng tăng thực lực của mấy người lên."
Nếu như đối phương đã đi theo chính mình, như vậy Trần Bình cũng sẽ không khách khí, anh không nói hai lời, trực tiếp đưa mấy viên đan dược cho đối phương.
“Ăn viên đan dược này vào sẽ có sự trợ giúp rất lớn đối với việc tăng thực lực của mấy người."
Nói xong những lời này, anh lại lấy ra mấy loại dược liệu tôi luyện thân thể đưa cho Nặc Nhất.
“Chờ sau khi đến thành Thiên Lăng, cô hãy đưa cho bọn họ dùng thứ này, chỉ có sớm ngày tăng lên thực lực mới có thể có được vốn liếng đối kháng với đối phương.”
Trần Bình rất rõ ràng, bản thân anh cần một đoàn đội.
Cho dù là đề giãy dụa sinh tồn trên khối đại lục này, hoặc là muốn hướng đến khối đại lục người lừa ta gạt này.
Trần Bình đều quyết định muốn xây dựng một thế lực lớn thuộc về mình, bồi dưỡng bọn họ lớn mạnh đề đối phó với đám sói mắt trắng ăn cây táo rào cây sung kia.
Những người khác cũng không rõ ràng mấy bao thuốc này dùng đề làm gì, chỉ có Nặc Nhất lộ ra nụ cười rực rỡ.
Trước đó Nặc Nhất bị những thuốc này tra tấn cho vô cùng thê thảm.
Bọn họ ngâm mình trong nước thuốc, sớm đã cảm nhận qua thống khổ tuyệt vọng.
Chẳng qua cũng có rất nhiều chỗ tốt, lúc này đây tố chất thân thể của bọn họ có thề xưng là vô cùng hoàn mỹ.
Cho dù là một công kích mạnh thông thường đánh tới trên người bọn họ cũng sẽ không đề lại bất kỳ vết thương nào.
Điều này hoàn toàn tương phản với đám ngưỡi tu hành theo đường tắt.
Những người tu hành này càng tu hành thì thân thể càng lúc càng yếu đuối.
Thời gian dài bọn họ giậm chân tại chỗ không tiến triển, đừng nói là đi tôi luyện thân thề, ngày thường cho dù đi mấy bước cũng sẽ thở hồn hền.
Nếu như không phải dựa vào giá trị nguyên khí nồng đậm có thể trợ giúp bọn họ tiết kiệm không ít chuyện, rất có thể đám người này đã sớm bị mệt chết.
Vì thế phần lớn bộ phận người tu hành đều là cao cao tại thượng, một sự tồn tại áp dụng công kích tầm xa.
Chỉ cần là có người đánh lén bọn họ, vậy xem như xong đời.
Cường độ thân thể của đám người kia thật sự vô cùng kém cỏi, căn bản không cách nào đối phó với công kích vật lý ở khoảng cách gần.
Đây chính là bệnh chung của tất cả người tu hành.
Mà người tu hành dưới trướng Trần Bình hoàn toàn không cần lo lắng về phương diện này, thậm chí bọn họ có thể trực tiếp dùng thân thể thành thần.
Cho dù nam hay nữ, cơ thể của bọn họ đều vô cùng cứng rắn, gần như không có loại đánh lén nào có thể làm gì được bọn họ.
Vì thế mới nói, nếu như đám người kia muốn đi theo chính mình thì nhất định phải vượt qua cửa ải này mới được.
Chỉ có khi bọn họ không ngừng tăng cường thực lực của bản thân thì mới có tư cách trở thành thuộc hạ của Trần Bình.
Vốn dĩ xuất phát điểm của những người này thấp hơn những người khác rất nhiều, thoáng một cái tăng thực lực lên, trái lại còn có cơ hội có thể đuổi kịp.
Có lẽ thấy được vẻ mặt vô cùng tò mò của năm người kia, Nặc Nhất không kìm lòng được nói ra công dụng của loại thảo dược này, cũng như thống khổ khi ngâm mình trong nước thuốc.
Nghe thấy những lời này, có thể nói mọi người vừa mừng vừa lo.
Bọn họ vui mừng chính là bản thân cũng có thể có được một cơ hội tốt như thế, một bước
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT