*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Trần Bình, tôi khuyên cậu một câu, đừng có mà khinh người quá đáng”

Đan Đồ Tử cắn răng nghiền lợi nói.

Ông ta nhìn thoáng qua đám đệ tử ð sau lưng, vẻ mặt của ông ta vô cùng khó coi.

Người của bọn họ trải qua cảnh phơi thây khắp nơi trên mặt đất, nhìn qua vô cùng thê thảm.

“Hôm nay nếu như không giết chết cậu, tôi phải ăn nói như thế nào với đám đệ từ của mình đây?”

Đan Đồ Tử rất rõ ràng trách nhiệm của mình là gì, nếu như ông ta thật sự thỏa hiệp, vậy thì xong đời rồi.

Nếu như mình không cách nào trừng trị đám người Luyện Khí Tông kia thì lòng người trong tông môn sẽ sụp đổ.

Bọn họ đến từ tông môn ẩn thế, nếu như không trừng trị được đám người tạp chủng trong giới tu hành thế tục, chẳng phải là vô cùng thấp kém.

“Đan Tông tôi ở trong giới tu hành ẩn thế cũng được xem như là một nhân vật có mặt mũi, sao hôm nay có thể bị mấy kẻ như các người giẫm trên đầu xưng vương xưng bá chứt”

Miệng vết thương trên người ông ta đã ngừng chảy máu, vết máu trên người ông ta nhìn qua rất oanh liệt.

Nhưng người của Luyện Khí Tông cũng không có bất kỳ một sự đồng tình nào với ông ta.

Kẻ giết người, sớm muộn gì cũng bị giết.

Cười người chớ vội cười lâu, cười người hôm khác hôm sau người cười.

Đan Tông bọn họ ỷ vào thực lực của mình hơn người, lúc bọn họ làm mưa làm gió có đừng cân nhắc đến cảm nhận của người khác không? Bọn họ chỉ đang không cam lòng việc đột nhiên từ người thắng lợi biến thành kẻ thất bại mà thôi.

“Cho dù ông có tự bạo ð chỗ này thì cũng không có bất kỳ tác dụng nào đâu, trận pháp như thế cũng không chỉ có một.”

Trần Bình từ tốn nói.

Tuy giọng nói của anh rất nhẹ, lại chậm rãi, nhưng Đan Đồ Tử nghe ra được sự uy hiếp mạnh mẽ từ trong đó.

Phải biết rằng người tu hành tự bạo là vô cùng đáng sợ.

Một người tu hành có thực lực cường đại như thể, một khi lựa chọn tự bạo vậy thì một tòa thành sẽ bị san bằng.

Mặc dù Đan Đề Từ cũng không nghĩ đến việc chọn phương thức tự sát như thế để công kích đối phương, nhưng sau khi nghe thấy Trần Bình nói như thế thì ông ta cũng lộ ra vẻ mặt kiêng ky.

Tự bạo chính là phương pháp duy nhất mà ông ta dùng đề uy hiếp Trần Bình.

Ngoại trừ chuyện đó ra thì ông ta cũng không biết mình nên đe dọa Trần Bình như thế nào nữa.

Thực lực của ông ta không bằng Trần Bình, lần này đám người mà ông ta dẫn theo cũng đã bị tổn thất hơn một nửa.

Cho nên nói, lần này bọn họ công chiếm Luyện Khí Tông, hoàn toàn chính là kết cục chắc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play