*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hiện tại đan điền của bọn họ đều đã bị hủy hoại, tuyệt đối không có cách nào tiếp tục tu hành được nữa.
Không có đan điền thì bọn họ không cách nào tiếp tục trờ thành người tu hành nữa.
Đề luyện chế được đan dược thì người bình thường tuyệt đối không thể nào làm được.
Ông ta lập tức tổn thất hơn phân nửa đệ tử, cho dù là ai cũng đều không chịu nổi.
"Móa nó, ông đây liều mạng với các người”
Đan Đồ Tử không thể nhịn được nữa, trực tiếp đến cảnh giới bùng nổ, tùy ý công kích bên trong trận pháp.
Ông ta tin tưởng, chỉ cần công kích của mình mạnh hơn so với bên trong trận pháp, như vậy ông ta nhất định có thề thoát ra ngoài được.
Đám người Trần Bình ở bên trong đại điện nhìn thấy cảnh tượng kia cũng cảm thấy có chút tàn nhẫn.
Dáng vẻ của đám người Đan Tông lúc này đúng là có chút quá chật vật.
Nhìn thấy đối phương bị thương vong nghiêm trọng, Trần Bình cũng không do dự nữa, trực tiếp hoàn toàn bỏ đi trận pháp.
Ngược lại chính bản thân anh cũng không nghĩ đến, chính mình tiện tay tìm được một trận pháp trong sách, thế mà sẽ lợi hại như thế.
Hiệu quả này đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của anh rồi.
Bây giờ binh tôm tướng cua này, đối với Luyện Khí Tông mà nói đã không có khả năng tạo thành bất kỳ uy hiếp gì nữa, hoàn toàn có thể xem nhẹ.
Đám người Đan Tông bị trận pháp vây khốn nửa chết nửa sống, dáng vẻ đáng thương nhìn Đan Đồ Tử điên cuồng công kích trận pháp, tất cả mọi người đều đem hy vọng ký thác lên người Đan Đồ Từ.
Đan Đồ Tử bị trận pháp phản hệ không ít, liên tục hộc máu, ngay cả xương sườn của ông ta cũng bị gãy mất tận mấy cái, lúc này đây sấm sét cuồn cuộn, không ngừng công kích bọn họ.
Ngay tại lúc mà tất cả mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng, đột nhiên công kích trong trận pháp lại biến mất.
Trong nháy mắt khi trận pháp biến mất, Đan Đồ Tử lập tức ngã xuống, nhìn qua vô cùng chật vật.
Đệ tử và một đám trưởng lão của Đan Tông đều có chút cảm động nhìn Đan Đồ Tử, bọn họ không nghĩ đến Đan Đồ Tử thế mà lại có tỉnh thần kính dâng như thế.
Có thể làm ra hy sinh và cống hiến lớn như thế, tất cả mọi người đều cảm thấy ông ta vô cùng vĩ đại.
Hiển nhiên tất cả mọi người đều cho rằng, chuyện trận pháp biến mất đều là công lao của Đan Đồ Từ.
Nếu không phải do đối phương điên cuồng công kích vào trận pháp, bọn họ cũng không thể được cứu.
"Tông chủ, ngài...
Ngài thật sự quá vĩ đại rồi " “Tông chủ đại nhân, chúng tôi thề vĩnh viễn sẽ trung thành với Đan Tông”
Tất cả mọi người đều đang hô to khẩu hiệu,
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT