*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhị Tôn Trưởng không quan tâm, quyết chí liều một lần.
Cho dù phải đối mặt với cung chủ Mạc Tâm, cho dù hành động này đồng nghĩa với phản bội Thiên Cung, nhưng ông ấy...
Không hề do dự! Vì ông biết, mình không thẹn với lòng.
Phan Lâm không đi.
Trước tiên không nói đến Phan Lâm có muốn đi hay không, người của Trường Sinh Thiên Cung không muốn thả anh đi thì muốn đi cũng không được.
“Không giao Lạc Linh Huyết ra đây thì đừng hòng bước ra khỏi cửa điện nửa bước!”
Tứ Tôn Trưởng đứng dậy đầu tiên, trực tiếp quát: “Chặn cửa lại cho tôi, bất kỳ ai cũng không được đi!”
“Vâng, tôn trưởng!”
Các đệ tử hô lên, chặn cửa lại.
Các đệ tử đội chấp pháp ở bên ngoài đã vây quanh trong ba tâng ngoài ba tâng.
Chỉ chốc lát sau, cả Nhật Nguyệt Tinh Cung đã bị bao vây vô cùng kín kẽ, đến một con ruôi cũng không bay qua được.
Nhị Tôn Trưởng thấy vậy, không nói hai lời mà vén tay áo xông thẳng tới cửa chính liều chết, muốn mở ra một đường đi cho Phan Lâm.
“Nhị Tôn Trưởng! Ông muốn tạo phản à?”
Tam Tôn Trưởng lớn giọng hét.
Nhưng Nhị Tôn Trưởng hoàn toàn không để ý tới, vẫn liều chết xông lên.
Ông ta vung tay lên,
- ---------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT