*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Nhóc kia! Cậu làm gì vậy? Điên rôi hả? Mất mười giọt Lạc Linh Huyết, cậu sẽ mất đi tất cả! Cậu định từ bỏ tất cả sao?”
Thiên Diệp nóng nảy, vội vàng đi lên ngăn lại.
Theo như ông ta thấy, vốn dĩ Phan Lâm mạnh như vậy là nhờ có Lạc Linh Huyết! Đương nhiên, không loại trừ trường hợp Phan Lâm có thiên phú phi thường, là thiên tài hiểm có, nhưng Tử Huyên Thiên không thiếu thiên tài.
Tốc độ tăng sức mạnh của Lạc Linh Huyết cực kỳ kinh khủng! Có thể khiến người bình thường biến thành thiên tài yêu nghiệt! Sự tăng cường thực lực của cả mười giọt Lạc Linh Huyết thì càng không thể dùng ngôn ngữ để hình dung, nếu như không có Lạc Linh Huyết, Phan Lâm có thể mạnh hơn những người đó bao nhiêu? Không thể mạnh hơn quá nhiều đi! Thiên Diệp không đáng vì thế mà đắc tội với Trường Sinh Thiên Cung! “Phó trưởng môn Thiên Diệp, cảm ơn ngài đã ưu ái tôi, nhưng tôi đã cân nhắc xong, nếu như tôi gia nhập Tử Huyền Thiên, làm các người đối chọi với Trường Sinh Thiên Cung, cho dù ông có thể bảo vệ tôi và Nhị Tôn Trưởng rời khỏi đây cũng nhất định không bảo vệ được sư huynh sư muội của Thượng Thanh Cung.
Bọn họ chắc chắn phải chịu trừng phạt của Thiên Cung!”
Phan Lâm khàn giọng nói.
“Cho nên cậu từ bỏ? Thiên Diệp trừng mắt.
“Lạc Linh Huyết tuy tốt nhưng sao có thể so sánh với mạng sống? Mất chúng thì tìm lại là được, nhưng người không còn thì có thể đi đến hoàng tuyền tìm không?”
“Cậu......”
Thiên Diệp á khẩu.
Phan Lâm xoay người trở lại, nói với Mạc Tâm: “Cung chủ! Tôi giao Lạc Linh Huyết cho bà! Nhưng bà phải cam đoan không được làm Nhị Tôn Trưởng bị thương, cũng không được làm tất cả đệ tử của Thượng Thanh Cung bị thương! Không cho phép truy cứu bất kỳ trách nhiệm gì của bọn họ, cũng không cho phép thi hành bất kỳ hình phạt nào với bọn họ!”
“Phan Lâm, cậu đang dùng thân phận gì nói chuyện với ta đấy?”
Mạc Tâm nhíu mày hỏi.
“Đương nhiên là dựa vào thân phận là người không thuộc Thiên Cung nói chuyện với ngài! Cung chủ, mười giọt Lạc Linh Huyết này tôi giao cho ngài không phải để bảo quản, mà là tặng ngài! Về điều kiện, là những gì tôi vừa mới nói”
Phan Lâm thản nhiên nói.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở hiện trường đều thở dôn dập.
Lời này của Phan Lâm thật sự không bình thường.
Cung chủ Mạc Tâm lấy danh nghĩa bảo quản để lấy Lạc Linh Huyết của Phan Lâm.
Nếu đã là bảo quản thì Cung chủ Mạc Tâm cũng không nên để lộ ra trước mặt người khác.
Nhưng hiện giờ Phan Lâm công khai nói muốn tặng cho Cung chủ Mạc Tâm, vậy thì tính chất sẽ khác.
Cung chủ Mạc Tâm có thể đường hoàng mà nhận lấy, đường hoàng mà sử dụng, không cần cố ky, cũng không phải sợ lời ong tiếng ve của người khác.
Đúng như dự đoán, hai mắt Cung chủ Mạc
- ---------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT