*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hiện trường trở nên yên tĩnh mà đầy căng thẳng.
Vô số ánh mắt đều đổ dồn lên người Nhị Tôn Trưởng, chờ đợi hành động của ông ấy.
"Tuyệt! Quá tuyệt! Mạc Tâm không hổ là chủ nhân của Trường Sinh Thiên Cung, chiêu này quá hay.' Bên này, Nghiêm Phong híp híp mắt, âm thâm cười nói.
"Phó minh chủ Nghiêm Phong, sao lại hay? Tại sao tôi lại không nhìn ra manh mối gì?" Người bên cạnh không hiểu ra sao, không nhịn được mà hỏi.
"Sao vậy? Ông không nhìn ra được sao? Cung chủ Mạc Tâm vốn là coi trọng mười giọt Lạc Linh Huyết của Phan Lâm! Chỉ sợ ngay từ đầu bà ta đã có ý đồ này, nhưng Lạc Linh Huyết vốn thuộc sở hữu của Phan Lâm, bà ta không có bất kỳ lí do gì để lấy nó đi cả.
Bây giờ lại xảy ra chuyện này, bà ta có thể dùng bảo quản để làm cái cớ một cách đường hoàng rồi!”
“Phan Lâm vì ra mặt cho Nhị Tôn Trưởng mới xúc phạm Mạc Tâm, bây giờ Mạc Tâm lại ra lệnh Nhị Tôn Trưởng đòi Phan Lâm chỗ Lạc Linh Huyết đó, Phan Lâm cho hay không cho? Nếu không cho, vậy Phan Lâm đang chống đối mệnh lệnh của sự phụ, cậu ta còn có lý do gì để tiếp tục gây khó khăn cho nhà họ Trác? Như vậy thì, thứ nhất là Phan Lâm không làm gì được nhà họ Trác nữa, thứ hai là Mạc Tâm cũng có cớ để trừng trị Phan Lâm! Chẳng phải quá hay sao?" "Thế nhưng...
Nếu như Nhị Tôn Trưởng không nghe theo mệnh lệnh của Mạc Tâm thì sao?" "Không thể nào! Nhị Tôn Trưởng nổi tiếng với lòng trung thành đối với Thiên Cung! Dù nhận nhiều oan ức thì ông ta đều sẽ chỉ nhịn, tuyệt đối không có khả năng ông ta vì Phan Lâm mà chống lại mệnh lệnh của cung chủ!" Nghiêm Phong lắc đầu cười.
"Ồ? Như vậy thì chẳng phải là Phan Lâm đâm lao phải theo lao sao? Thú vị! Thú vị! Ha ha..."
Người bên cạnh nghe vậy thì vỗ tay cười to.
"Cứ xem thế nào đã, để xem Nhị Tôn Trưởng xử lý như thế nào."
Mọi người tiếp tục theo dõi tình hình.
Nhị Tôn Trưởng không nhúc nhích, cúi đầu không nói gì, hiển nhiên là đang rất xoắn xuýt không biết nên làm sao.
Phan Lâm nhìn chăm chăm phía bên này, cũng đang suy nghĩ cách xử lí.
Nhưng lúc này, phó chưởng môn Thiên Diệp đột nhiên đứng dậy, thẳng thắn lên tiếng: "Cung chủ Mạc Tâm, bà đang làm gì vậy? Thân là trưởng bối, sao lại muốn làm khó dễ hậu bối? Bà như vậy có phải là thật hết chỗ nói rôi không?" "Phó chưởng môn Thiên Diệp, đây là chuyện riêng của Trường Sinh Thiên Cung tôi, không liên quan đến Tử Huyền Thiên các ông."
"Phan Lâm sắp gia nhập Tử Huyền Thiên rồi, sao lại không liên quan gì đến chúng tôi?" Thiên Diệp hừ một tiếng, nói với Phan Lâm: "Nhóc Lâm, cậu đừng sợt Chỉ cân cậu mở miệng đồng ý gia nhập Tử Huyên Thiên của bọn ta, bọn ta nhất định sẽ dùng hết sức lực để bảo vệ cậu!" "Làm càn!" "Lớn mật!" "Phó chưởng môn Thiên Diệp! Ông tưởng Trường Sinh Thiên Cung của chúng tôi là nơi nào
- ---------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT