*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các đệ tử Thượng Thanh Cung xúc động, tất cả đều ủng hộ Phan Lâm.

Tình hình ở hiện trường trở nên vô cùng căng thẳng.

Mọi người nhà họ Trác đều cực kỳ hồi hộp và nôn nóng.

Người của các thế lực như Cô Sơn thì ngôi một bên mỉm cười quan sát.

Đương nhiên họ thích xem loại chuyện này nhất.

Ánh nhìn của vô số người rơi xuống trên người cung chủ Mạc Tâm.

Giờ phút này, chỉ có cung chủ Mạc Tâm có thể ngăn cản Phan Lâm, nếu như bà ta không mở miệng thì hôm nay nhà họ Trác sẽ bị Phan Lâm ép cúi đầu quỳ xuống.

Hô hấp của mọi người căng chặt lại.

Phan Lâm đã tiến lên.

"Sư phụ!" Trác Toàn Khôn ngẩng đầu, rưng rưng nhìn cung chủ Mạc Tâm, trong mắt đầy vẻ chờ mong.

"Tự làm tự chịu! Nếu cậu không gây khó dễ cho Phan Lâm trước thì sao lại có kết quả như bây giờ được?" Chấn Hám Sơn lắc đầu khẽ cười.

"Ai mà ngờ được Phan Lâm lại không dễ chọc đến vậy!" "Người nhà họ Trác quả thật là đá trúng ván sắt rồi."

Tiếng bàn tán vang lên không ngừng.

Ngay lúc cục diện ngày càng trở nên gay go, cung chủ Mạc Tâm cuối cùng cũng mở miệng nói: *Phan Lâm! Đừng có làm quá lên như vậy!" Phan Lâm dừng bước, nghiêng đầu nhìn bà ta: "Cung chủ muốn tham gia vào việc này?”

"Ta vốn không phải là người ngoài cuộc! Phan Lâm, nơi này là Trường Sinh Thiên Cung, ta là chủ nhân của Thiên Cung! Người nhà họ Trác chính là khách của Thiên Cung chúng ta, nếu bọn họ xảy ra chuyện gì ở nơi này thì cung chủ là ta đây chẳng phải là làm cho kẻ khác chế nhạo?" "Cung chủ có ý gì? "Nhị Tôn Trưởng là người của Thiên Cung, công bằng của ông ta còn chưa đến phiên cậu đến đòi! Phan Lâm, cậu lùi ra đằng sau đi, việc này vốn không liên quan đến cậu!" Cung chủ Mạc Tâm lạnh nhạt nói.

"Cung chủ muốn bảo vệ cho người nhà họ Trác? Tôi sẽ không đồng ý!" Phan Lâm chợt quay đầu lại, nhìn chằm chăm cung chủ Mạc Tâm, lạnh lẽo quát.

Anh biết tính toán của cung chủ Mạc Tâm.

Thực ra, người nhà họ Trác cũng không quá quan trọng với bà ta.

Bình thường cung chủ Mạc Tâm sẽ không hỏi đến, Phan Lâm thích xử lý thế nào thì xử lí thế ấy.

Nhưng bây giờ không giống vậy! Nếu không cứu nhà họ Trác, những đồng minh khác của Trường Sinh Thiên Cung sẽ kiêng ky, lo lắng việc Trường Sinh Thiên Cung thấy chết mà không cứu, sau đó xa lánh và cô lập Thiên Cung.

Hơn nữa nhân tài Trác Toàn Khôn nhất định sẽ ở lại Thiên Cung, sao có thể để anh ta thất vọng được? Vê phần Nhị Tôn Trưởng, cung chủ Mạc Tâm hiểu rất rõ tính cách của ông ta.

Cho dù ông ta bị uất ức, nhưng với lòng trung thành đối với Thiên Cung, ông ta tuyệt đối sẽ không phản bội Thiên Cung.

Cho nên, lựa chọn của cung chủ Mạc Tâm là thích hợp nhất.

Chỉ là, Phan Lâm không chịu đựng được! "Láo xược! Phan Lâm, cậu muốn tạo phản hả?" Tứ Tôn Trưởng lập tức đứng dậy, lớn tiếng quát.

"Gan chó thật là lớn! Phan Lâm, cậu đang dùng giọng điệu gì để nói chuyện với cung chủ đây hả! Cậu muốn chết hay sao? Nhanh quỳ xuống nhận lỗi đi!" Tam Tôn Trưởng cũng liên tiếp mở miệng quát.

"Phan Lâm, con đừng có càn quấy!" Nhị Tôn Trưởng cũng sốt ruột, vội hô lên một tiếng rồi chạy đến trước mặt cung chủ Mạc Tâm, chắp tay nói: "Cung chủ, Phan Lâm trẻ tuổi nóng tính, nhất thời nhanh miệng xúc phạm ngài, còn

- ---------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play