Hiện đã 7h tối rồi, khi Ngải Tiếu vừa cập nhật chương mới thì thấy được tin nhắn, cô căng thẳng xoa tay, trả lời nữ thần.
-Trú Trú: Có q(≧▽≦q)
-Nhạn Lai Thời: Vậy thì quấy rầy rồi, soạn nhạc, hậu kỳ, họa sĩ, với mỹ thuật của "Tướng Sơn" hiện tại đã quyết định xong người rồi, còn về phần lời nhạc..... mọi người hy vọng lời nhạc do tác giả đảm nhận. Cô thấy có tiện không?
Có thể viết lời cho bài hát của nữ thần thì Ngải Tiếu chắc chắn sẽ đồng ý một cách không do dự, chỉ là sau khi đồng ý thì thấy hơi hồi hộp, cô chưa viết qua lời nhạc bao giờ, không biết mình có viết được không nữa. Cô gửi tin nhắn nói rõ sự hồi hộp này của mình, Nhạn Đường cười rồi trả lời: Không sao, nếu cô mới đầu không biết viết sao, tôi có thể tìm người dạy cô.
Ngải Tiếu trong lòng thấy rất ấm áp, không kìm được lòng chat ra cái xưng hô thường ngày mình gọi Nhạn Đường.
-Trú Trú: Cám ơn nữ thần QAQ
Nhạn Đường ngẩn người, không ngờ cô ấy đột nhiên lại kêu mình như vậy. Ngải Tiếu sau khi gửi đi thì cũng ngây người, tại sao lại lỡ tay chat cái xưng hô đó hả?! Tuy mọi người đều kêu cô ấy như vậy, nhưng mình đột nhiên kêu vậy không biết có kỳ lạ không?
Cô hồi hộp chờ đợi, cũng may là nữ thần không có nói gì, mà đổi chủ đề khác.
-Nhạn Lai Thời: Nếu cô đã đồng ý viết lời thì bên tôi sẽ sắp xếp cho bên soạn nhạc bắt đầu làm việc. Cô tiện gia nhập vào group thảo luận không? Có thể không cần phát ngôn trong đó, nếu có đề nghị gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời cho.
-Trú Trú: Không sao, tôi tự mình nói được mà!
-Nhạn Lai Thời: Không cần giữ hình tượng khiêm tốn nữa à?
-Trú Trú: Thật ra tôi cũng không phải cố ý khiêm tốn T_T
-Nhạn Lai Thời: Vậy cùng gia nhập đi, bọn họ đều rất tốt, yên tâm.
Rất nhanh, Ngải Tiếu được kéo vào Group có tên là "Tiểu đội chế tác Tướng Sơn", những người bên trong đó hình như đang thảo luận về vấn đề soạn nhạc, nhìn thấy có người mới vào lập tức im lặng.
-Nhạn Lai Thời: Đây là tác giả Khổ Trú của "Tướng Sơn", đảm nhận việc viết lời, hoan nghênh, vỗ tay~
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Trời ơi là Trú Đại thiệt này...... (°一°〃)
-Họa Thụ Hùng Mao: Hoan nghênh bộp bộp bộp!
-Chiết Tử Không Muốn Soạn Nhạc: Bộp bộp bộp!
-Hậu Kỳ Tùng Tử Đường: Bộp bộp bộp!
-Trú Trú: Chào mọi người.
Ngải Tiếu nhìn danh sách thành viên, Đoàn Tử, Hùng Mao, Thanh Ngọc Chiết, Tùng Tử Đường...... đây là tên của 4 nhân vật nổi tiếng trong giới cổ phong. Mỗi ca khúc mà Đoàn Tử bên biên kịch kiêm kế hoạch làm ra đều rất nổi tiếng; các tác phẩm cổ phong được Hùng Mao thiết kế design cũng rất nổi tiếng, lúc trước có bộ sưu tập tranh minh họa vừa mới xuất bản là bán sạch, nghe nói là bên xuất bản đang ráo riết chuẩn bị in thêm; Thanh Ngọc Chiết là thiên tài soạn nhạc, nghe nói hiện tại đang soạn nhạc thương mại; Còn Tùng Tử Đường, là cộng sự lâu năm với Nhạn Đường, mỗi bài hát của Nhạn Đường hầu như đều do anh ta chế tác hậu kỳ.
Mỗi thành viên trong tổ đội chế tác bài hát tự sáng tác đầu tiên của nữ thần đều có ánh hào quang lấp lánh, ngoại trừ Ngải Tiếu ra. Cô có chút suy sụp nhìn mấy cái tên đó, không có nói chuyện nữa.
Tác giả vừa vào là mấy người trong group quên mất tiêu là đang thảo luận chuyện gì, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Trú Đại đang im lặng kia.
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Trú Đại, tôi không muốn nói chuyện trong group nữa, tụi mình dùng YY chat voice được không?
-Chiết Tử Không Muốn Soạn Nhạc: Chậc chậc, rõ ràng là muốn nghe giọng nói của Trú Đại mà.
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Cậu không được nói ra!
-Hậu Kỳ Tùng Tử Đường: Không lẽ cậu không hiếu kỳ với giọng nói của Khổ Trú hả, tôi chỉ nghe chuyện tám trên mạng thôi là cũng thấy hiếu kỳ rồi.
-Họa Thụ Hùng Mao: Chiết ngốc chắc không có đọc truyện rồi, người đang đọc truyện như tôi biểu thị đã yêu phải Khổ Trú Đại Đại (Nhân cơ hội tỏ tình).
-Nhạn Lai Thời: Nói chuyện chính nè, Trú Đại chưa có viết qua lời nhạc, Đoàn Tử tiện tìm người viết lời giao lưu với cô ấy không?
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Hông lẽ cậu quên là trước khi tớ làm kế hoạch với giám chế, đã từng là người viết lời hả! Trú Đại tôi tình nguyện giao lưu với cô +▽+
Ngải Tiếu chưa hiểu gì hết thì Nhạn Đường chat riêng với cô.
-Nhạn Lai Thời: Trình độ viết lời của Đoàn Tử cũng rất tốt, cô thấy có được không?
-Trú Trú: Cám ơn, được!
Cô nói xong chưa được bao lâu thì Kế Hoạch Đoàn Tử gửi lời mời kết bạn qua, Ngải Tiếu nhấn đồng ý, rồi chào hỏi nhau, nhất thời không biết nên nói chuyện gì nữa.
Còn bên kia, Trú Đại trong truyền thuyết đang ở trước mặt, Đoàn Tử từ sớm đã không khống chế được tâm hồn bà tám của mình bắt đầu hỏi chuyện.
-Đoàn Tử: Trú Đại, tôi mạo muội hỏi một câu, cô trước đây có quen với Đường Đường không?
-Trú Trú: Không quen, sao vậy?
-Đoàn Tử: Không có gì, bọn tôi chỉ hiếu kỳ là sao cô ấy đột nhiên lại bắt đầu đọc tiểu thuyết, còn tưởng hai người có quen biết nữa.
Ngải Tiếu có chút kỳ lạ, không biết Đoàn Tử đang nói gì. Đang suy nghĩ làm sao trả lời thì đối phương lại gửi tin mới qua.
-Đoàn Tử: Nghe nói Trú Đại, cô thích nhạc của Đường Đường, vậy tôi nói nhỏ cho cô nghe chuyện này nè...... vốn dĩ ra là tôi đi tìm cô xin bản quyền, nhưng Đường Đường sau khi đọc truyện của cô thì nói bọn tôi không xin được đâu, để cô ấy đích thân ra trận.
-Trú Trú:......
-Đoàn Tử: Cho nên, đáng lẽ phải là tôi quen Trú Đại trước mà T_T tôi dễ thương như vậy, sao mà không xin được bản quyền chứ!
-Trú Trú:......
Đoàn Tử chưa gì đã bán đứng bạn bè rồi, Ngải Tiếu thì có chút mơ hồ. Lúc trước ở Group Tác Giả cũng có thảo luận vấn đề này, cô còn đoán chắc do mình có nói mình thích Nhạn Đường nên bên kế hoạch mới kêu cô ấy tìm đến mình, nhưng bây giờ xem ra, chuyện này thực ra là Nhạn nữ thần chủ động yêu cầu làm chuyện này à?
-Ngải Tiếu: Nhạn Đường lúc trước không có xem tiểu thuyết hả?
-Đoàn Tử: Đúng vậy! Lúc nghe cô ấy nói muốn làm nhạc cốt truyện thì mọi người ai cũng kinh ngạc, hơn nữa còn là nhạc cốt truyện cho tiểu thuyết bách hợp nữa.......
-Đoàn Tử: E hèm, tôi thích truyện của cô lâu lắm rồi, bách hợp muôn năm~ nhưng đề tài bách hợp quả thật rất ít người quan tâm, ca khúc đầu tiên của Đường Đường mà làm cái này cũng hơi mạo hiểm, cho nên bọn tôi sẽ cố hết sức chế tác ca khúc này, sau này chắc sẽ thường xuyên làm phiền cô, mong Trú Đại không chê bai.
-Trú Trú: Không sao, tôi cũng không cho phép mình cản trở con đường phát triển của Nhạn Đường, có việc gì cứ tìm tôi, tôi chắc chắn sẽ dốc hết sức phối hợp.
-Đoàn Tử: Wa......Người thật của Trú Đại y như tôi tưởng tượng đầy khí 'công' đó!!!!! (Chảy máu mũi).
Ngải Tiếu ôm mặt, không muốn phát biểu ý kiến gì về cái hiểu lầm ngày càng sâu này. Thật ra cô rất muốn biết tại sao Nhạn Đường lại đi đọc tiểu thuyết bách hợp, cuối cùng cũng kiềm chế lại không có hỏi tiếp. Cho dù giới tính của nữ thần ra sao, thì cũng không có liên quan gì đến một fan như cô.
Bất giác đã chat trên QQ hai tiếng đồng hồ rồi, trong group bắt đầu thảo luận vấn đề về ca khúc, Nhạn Đường hình như đang bận, không thấy có phát ngôn gì. Còn Đoàn Tử thì lại trò chuyện với cô rất hưng phấn, từ tác phẩm đầu tiên cho đến tác phẩm mới nhất này, cho dù Trú Đại không nói chuyện gì nhiều nhưng Đoàn Tử vẫn chat một cách rất vui vẻ.
Thật ra Ngải Tiếu cũng rất vui mừng khi thấy những lời này của Đoàn Tử, cô nghe qua rất nhiều lời tán dương rồi, nhưng những phân tích về cốt truyện Đoàn Tử xuất thân từ kế hoạch kiêm biên tập thì rõ ràng là có ích hơn mấy lời tán dương trước kia, cho nên cô cũng đọc rất kỹ những gì Đoàn Tử viết. Ngải Tiếu vừa sắp xếp những từ vựng có thể sẽ xuất hiện trong buổi diễn thuyết của giáo sư kêu chị, vừa trả lời Đoàn Tử, hai người trò chuyện rất là lâu, đợi đến khi Nhạn Đường hỏi thăm tiến độ trong group thì hai người mới nhớ tới việc chính.
Đoàn Tử ngại ngùng biểu thị vì gặp được người thật của Trú Đại nên không kiềm chế nổi mình, khao khát muốn chia sẻ hết tất cả những cảm nhận của mình về truyện của cô ấy.
Ngải Tiếu bị cô ấy chọc cười rồi, giải vây dùm cô ấy trong group: Trò chuyện vui quá nên quên mất chuyện chính rồi.
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Nhìn thấy chưa! Tớ với Trú Đại đã kết thành đồng minh rồi đó!
-Nhạn Lai Thời: Hai người trò chuyện lâu vậy à?
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Đúng vậy hahahaha, dù sao tớ cũng rất được mọi người yêu thích mà, 'tự mình nhấn like'.
-Nhạn Lai Thời: Không công bằng chút nào hết, tớ chưa từng nói chuyện với cô ấy lâu như thế.
-Trú Trú:......
Giọng điệu của nữ thần giống như đang làm nũng vậy.....
Ngải Tiếu đọc đi đọc lại câu này hết mười mấy lần, cuối cùng còn lén chụp hình lại rồi save lại trong một file. Còn lúc này, trong group cũng náo nhiệt lên.
-Chiết Tử Không Muốn Soạn Nhạc: Tớ biết ngay là Nhạn Đường cậu lúc trước nhất định đòi đi xin bản quyền chắc chắn là có vấn đề mà.
-Hậu Kỳ Tùng Tử Đường:......Nhạn Đường, ngày mai chúng ta phải 'nói chuyện' lại mới được.
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Chỉ có người thông minh như tớ từ lúc bắt đầu là đứng về phía Trú Đại công, 'Ánh mắt nhìn thấu tất cả'.
Nhạn Đường mới tắm xong, lúc này đang lau tóc, nhìn thấy tin chat của mọi người, cô chat riêng với Khổ Trú.
-Nhạn Lai Thời: Lúc nãy tôi chỉ là nói sự thật thôi, không có ý gì khác.
-Trú Trú: Không sao 0.0
Ngải Tiếu lại tiếp tục đánh chữ: "Thật ra tôi cũng muốn trò chuyện với cô về nhạc cổ phong....." ngón tay cô dừng lại trên bàn phím, cảm thấy câu này cứng nhắc qua, liền sửa lại thành "Nhạn Đại cũng có thể trò chuyện nhạc cổ phong với tôi mà."
Không được, câu này hình như không thích hợp.
"Chúng ta cũng có thể thảo luận mỗi bài hát mà cô đã từng cover."
Không được, trắng trợn quá.
"Thật ra chúng ta cũng có thể trò chuyện lâu......"
Cũng không đúng......
"Thật......" Thật cái đầu ngươi đó!
Khổ Trú Đại Đại bình thường văn chương lênh láng giờ lại bị cứng họng rồi, làm cách nào để ra ám thị cho nữ thần là..... cô rất rất rất muốn hai người cũng có thể trò chuyện lâu tới mấy tiếng đồng hồ.
Đáng tiếc là đến cuối cùng cô cũng không nói ra được, Nhạn Đường thổi xong tóc quay lại thì thấy tin chat cuối cùng của đối phương vẫn là câu "Không sao."
Nhạn Đường vuốt lại tóc mình, đột nhiên thấy hơi buồn bực, nhưng lại không biết tại sao mình lại buồn bực. Cô cảm thấy mình hơi ngưỡng mộ Đoàn Tử, thân là fan hâm mộ lâu năm, Đoàn Tử có thể trò chuyện về những cảm nhận với Khổ Trú, còn mình thì lại không thể.
Thở một hơi dài, cô mở app Tấn Giang ra, bắt đầu luyện truyện của Khổ Trú.
Trong phòng ngủ, Ngải Tiếu thấy nữ thần vẫn không nói gì nữa, cảm thấy rất buồn bực, rồi nghĩ nữ thần bận như vậy chắc không có thời gian lên mạng thôi.
Tuy không cam tâm, nhưng cô vẫn lựa chọn là không quấy rầy nữ thần nữa, nhấn tắt khung chat, tiếp tục học từ vựng.
Sáng hôm sau, Ngải Tiếu dậy sớm chuẩn bị chạy bộ như thường lệ, ai dè vừa mở mắt ra là thấy ngoài trời đang rất âm u.
Bên ngoài cửa sổ có tiếng mưa rào rào, tiếng mưa va đập vào cửa sổ nói cho cô biết thành phố này đang đổ cơn mưa xuân đầu mùa. Mưa xuân luôn làm cho tư duy người ta trở nên lờ đờ hơn, cũng dễ gây buồn ngủ hơn, do đó cô lại ngã người vào giường, cho cái đầu nhỏ chui vào chăn, từ bên ngoài nhìn vào thì hầu như không thể thấy được trong chăn có người.
Ngải Tiếu muốn ngủ bù, nhưng đồng hồ sinh học thì lại không cho phép cô làm vậy. Không còn cách nào khác, cô giơ cánh tay ra lấy điện thoại trên kệ giường, cầm lên nhìn thì thấy thời gian hiển thị là 5:20.
Sớm như vậy, nữ thần chắc chưa dậy đâu. Trong lòng cô tự nhiên thấy hơi đắc ý, đầu óc vừa mới ngủ dậy chưa có tỉnh táo, mơ màng gửi câu "Chào buổi sáng" cho nữ thần.
Nếu mỗi ngày đều nói "Chào buổi sáng" hoặc "Chào buổi tối", như vậy là có thể trò chuyện với nữ thần mỗi ngày?
Cô suy nghĩ rất đơn giản, đặt điện thoại xuống tính đổi tư thế khác nằm nướng chút nữa, nhưng lại thấy màn hình điện thoại sáng lên.
5h sáng, nữ thần lại trả lời cô?! Ngải Tiếu tỉnh hẳn cả người, kinh ngạc cầm điện thoại lên, nhấn vào xem tin nhắn.
-Nhạn Lai Thời: Chào buổi sáng, đọc tiểu thuyết của cô, cả đêm không ngủ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT