Ngải Tiếu nghe được đầu dây bên kia hình như có chút bất mãn, ngượng ngùng nói: "Được rồi Tô học tỷ, chị tìm em có việc gì không?"
"Tuần sau có một giáo sư người Nhật đến trường học diễn thuyết, phía nhà trường hy vọng có thể chọn một người làm phiên dịch hiện trường, tiện cho việc giao tiếp giữa giáo sư và sinh viên. Chị nhìn hết hồ sơ của mấy người ở trung tâm Nhật ngữ, cán bộ với bộ trưởng mới đều thiếu kinh nghiệm, cho nên tính phái em đảm nhận công việc này."
Ngải Tiếu liền hỏi: "Diễn thuyết về lĩnh vực gì? Em phải học trước một số từ vựng có liên quan mới được."
Tô Tư Doanh mở tài liệu trong máy tính ra: "Nội dung cụ thể của buổi diễn thuyết thì nhà trường chưa có thông báo cho chị biết, hai hôm nay chắc sẽ có. Buổi chiều chị sẽ tra xem chút tư liệu của giáo sư kêu chị, một lát sẽ gửi cho em tham khảo."
"Cám ơn học tỷ!" Ngải Tiếu cảm ơn cô ấy, nghe thấy đầu dây bên kia có ai nói gì đó, học tỷ liền nói với cô: "Lát nữa chị gửi mail cho em, cúp máy trước đấy."
"Bye chị." Ngải Tiếu đặt điện thoại xuống, ăn cháo rồi mở máy tính check mail.
Hội liên hiệp ngoại ngữ tổng cộng có 4 trung tâm, lần lượt phụ trách các hoạt động tiếp đón các buổi diễn thuyết của người nước ngoài và các hoạt động có liên quan đến các quốc gia khác. Cô hiện tại ở trung tâm Nhật ngữ, Tô học tỷ mới từ phó chủ tịch trung tâm Anh ngữ thăng tiến lên làm chủ tịch. Ngải Tiếu không quen với việc học theo mấy bộ trưởng với chủ tịch tạo dựng mối quan hệ với nhau, ngoại trừ công việc và hoạt động chính thức ra thì rất ít tham gia các buổi liên hoan trong hiệp hội, ngay đến cả 4 bộ trưởng dưới trướng mình cũng không quen hết.
Cô ngồi được cái ghế phó chủ tịch cũng là một kỳ tích, nhưng trình độ Nhật ngữ với năng lực làm việc quả thật là xuất sắc nhất trung tâm, làm cho mấy người ghen tị không ai nói được gì hết.
Ngải Tiếu với Tô học tỷ là đồng hương, đối phương vừa hay lớn hơn cô một cấp lớp, khi vào năm nhất chưa được bao lâu thì học tỷ tìm tới cô, giúp đỡ cô rất nhiều khi mới bắt đầu vào học. Sau này học tỷ biết cô có học qua tiếng Nhật, tiến cử cô tham gia hội liên hiệp ngoại ngữ. Ngải Tiếu không có hứng thú với tổ chức trong trường, nhưng lại suy nghĩ tới trong học bổng có cộng điểm hoạt động, khi học kỳ đầu của năm nhất kết thúc thì cô đăng ký tham gia, không ngờ từ một cán bộ nhỏ có thể làm tới chức phó chủ tịch như bây giờ.
Cô mở mail ra xem tài liệu được trình bày rất rõ ràng kỹ lưỡng trong đó, cảm thấy rất thán phục học tỷ, đồng thời cũng có chút ngưỡng mộ.
Nghe nói học tỷ sau khi thi tốt nghiệp xong thì cùng bạn gái thi vào đại học S, sau khi khai giảng thì thuê nhà ở bên ngoài. Tuy nhiên họ hầu như không có bị mọi người kỳ thị về vấn đề giới tính, tuy đằng sau cũng có không ít người chỉ trỏ, nhưng không ai dám đắc tội họ, chắc do bọn họ học giỏi, năng lực làm việc mạnh, quen biết rộng.... lại rất xinh đẹp nữa.
Khi mới bắt đầu, Ngải Tiếu từng hiếu kỳ tại sao bạn gái của Tô học tỷ không có cùng tham gia hội liên hiệp ngoại ngữ, sau này mới biết là bạn gái xinh như hoa của học tỷ đang công tác tại hội học sinh, hơn nữa đã trở thành chủ tịch hội học sinh.
Chủ tịch hội học sinh và chủ tịch hội liên hiệp, hai người bọn họ đã tổ chức rất nhiều hoạt động đặc sắc cho nhà trường trong bốn năm nay, thu hút không ít giới báo chí của địa phương. Khi sắp tốt nghiệp, lý lịch tuyệt đẹp của bọn họ làm cho người khác rất ngưỡng mộ, trong thời gian thực tập thì hai người đã được một công ty nước ngoài nổi tiếng vớt đi rồi, nhưng Ngải Tiếu đặc biệt ngưỡng mộ cuộc sống tình cảm của bọn họ hơn.
Cũng giống như những tình tiết nhỏ lúc nãy nghe được trong điện thoại, có thể thấy được tình cảm của bọn họ rất tốt.
Cô gái nhỏ thở dài, không biết khi nào mình mới gặp được một người đồng ý đi cùng mình đến hết con đường gian khổ của đời người này.
Mọi người trong phòng ai cũng bận việc của riêng mình, đột nhiên nghe được tiếng thở dài, Hoàng Tiểu Duyệt nhạy cảm quay đầu qua hỏi cô: "Sao vậy, rầu chuyện gì vậy?"
Ngải Tiếu xua tay, nói: "Không có gì, chỉ là tuần sau phải làm phiên dịch nên hơi căng thẳng."
Mấy bạn cùng phòng thay phiên nhau an ủi cô, kêu cô mau dưỡng bệnh trước rồi mới lo tới mấy chuyện khác. Ngải Tiếu ăn hết ngụm cháo cuối cùng, vỗ ngực bảo đảm mình sẽ mau chóng khỏi bệnh.
Thật ra làm phiên dịch không có gì căng thẳng, nếu phải so sánh thì sự căng thẳng này thua xa khi trò chuyện với nữ thần.
Sau khi cô xem xong tài liệu, trong lòng có dự tính xong thì đăng nhập vào QQ.
Một avatar phong cách cổ trang chớp nháy, Ngải Tiếu 'bùm' một tiếng trong đầu, mau mau nhấn vào đó.
-Nhạn Lai Thời: Chiều nay đã cùng Đoàn Tử bên kế hoạch bàn chuyện của "Tướng Sơn", cô ấy cũng là fan của cô, từ sớm đã đọc bộ truyện đó rồi. Đoàn Tử rất có ấn tượng sâu đậm với hai nhân vật chính, cảm thấy thích hợp chế tác một ca khúc hai nhân vật chính song ca, cô cảm thấy thế nào?
-Trú Trú: Tất cả theo bên kế hoạch đi, tôi không có ý kiến.
Cô đánh xong chữ thì thả tay xuống, trong lòng đột nhiên thấy hơi hụt hẫng và thất vọng. Vốn cứ tưởng nữ thần sẽ chọn một nhân vật hoặc chỉ tiến hành hát solo thôi, không ngờ tới lại biến thành song ca.
"Tướng Sơn" kể về câu chuyện của một nữ tướng quân chinh chiến sa trường và nữ hoàng đế anh minh cái thế, hai người là thanh mai trúc mã, một người là công chúa, một người là con gái của thượng thư đại nhân. Sau này có giặc ngoại xâm lược, con gái của thượng thư đại nhân từ nhỏ đã tập luyện võ nghệ có được bản lĩnh hơn người tình nguyện gia nhập quân đội.... vì quốc gia, cũng vì để bảo vệ cho công chúa đang ở trong hoàng cung kia. Nhưng nàng không biết là, hoàng cung không có giặc ngoại xâm cũng gặp nguy hiểm trùng trùng, công chúa nghĩ đến người đang chính chiến ngoài sa trường vì mình, nên đã chôn giấu đi hết sự yếu đuối của mình, dẫm đạp lên thi thể của vô số người để đoạt lấy quyền hành cao nhất của quốc gia này, trở thành một nữ hoàng.
Nữ hoàng vì địa vị đó mà bỏ ra rất nhiều công sức, máu trên tay nàng thậm chí bao gồm cả thái tử ca ca của mình. Khi nàng đợi được tướng quân khải hoàn trở về, nhưng nhận được lại là ánh mắt không thể tin nổi của đối phương khi biết thủ đoạn tàn bạo của mình. Trong hoàng cung, quan hệ của hai người rất mong manh, nhưng vẫn thỏa hiệp không phá vỡ nó. Nữ hoàng muốn khôi phục lại mối quan hệ của họ, nhưng như vậy thì chỉ có thể cưỡng ép tướng quân trở thành con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng thôi.
Vừa hay lúc đó, nước láng giềng lại xâm lược, công phá được rất nhiều thành trì, làm cho mọi người ai nấy đều lo sợ. Vì an nguy của quốc gia, nữ hoàng ngự giá thân chinh, đem tất cả tình cảm nữ nhi hóa thành tình yêu quốc gia trên sa trường. Chiến tranh kết thúc, nữ hoàng thả tướng quân đi, dùng cả đời đau khổ của mình đổi lấy tự do của người yêu. Tướng quân ra đi đầu cũng không quay lại, nàng cởi bỏ quân trang, đi đến mọi ngóc ngách của giang sơn mà người yêu mình sở hữu, đến cuối cùng quay lại hoàng cung, hỏi nữ hoàng có đồng ý đi du ngoạn với mình thêm lần nữa không.
Ngải Tiếu chỉ nghĩ tới Nhạn nữ thần phải cùng người khác diễn cảnh tình yêu sâu đậm của nữ hoàng và tướng quân, trong lòng thấy cực kỳ khó chịu. Giống như tự mình đã chuẩn bị một giang sơn riêng cho Nhạn Đường, nhưng đối phương lại cùng người khác thưởng ngoạn non sông tươi đẹp này.
Cô biết mình nghĩ vậy là không đúng, cách làm của bên kế hoạch cũng là để cho bài hát này hoàn mỹ hơn, nhưng cô lại rất để tâm chuyện này..... mình chắc là ngủ tới mê muội rồi.
Nhạn Đường lúc này đã tan ca rồi, đang trên đường về nhà. Cảm nhận được điện thoại rung, cô lấy điện thoại ra, vừa đi vừa trả lời.
-Nhạn Lai Thời: Được, cô có yêu cầu gì với ca sĩ còn lại không?
Ngải Tiếu mím môi, cô hoàn toàn không hiểu gì về nhạc cổ phong, cũng không biết ai thích hợp hát bài này nữa.
-Trú Trú: Không có ý kiến gì hết, bên cô chọn người là được!
-Nhạn Lai Thời: Tôi nghe nói cô đã từng tham gia ca hát hội YY, giọng của cô chắc sẽ hợp với bài hát này.
-Trú Trú: Tôi không biết hát, bài hát này của cô sao để người tay ngang như tôi hát được chứ, lỡ mà làm hỏng thì......
-Nhạn Lai Thời: Đừng hoảng, tôi chỉ là đưa ra ý kiến thôi, đợi Đoàn Tử làm xong kế hoạch thì chúng ta bàn chi tiết hơn.
Ngải Tiếu hắt hơi một cái, khi chùi mũi thì động tác đột nhiên ngừng lại, mím chặt môi nhìn chằm chằm vào chữ trên màn hình. Đối với cái đề nghị này nếu nói không động lòng mới là lạ đó, nhưng cô cũng biết năng lực của mình, bình thường hát karaoke còn đỡ, khi hát thật thì sợ chưa đủ trình. Đây là bài hát tự sáng tác đầu tiên của Nhạn Đường, cô không hy vọng bài hát này có sơ suất gì, càng không hy vọng mình gây trở ngại cho nữ thần.
Nhưng, cô quả thật không cam tâm để cho nữ thần cùng người khác hát chung ca khúc này.
Ngải Tiếu với tâm trạng suy sụp nhắn chữ 'Được' cho nữ thần, đối phương cũng không trả lời nữa. Cô cũng không dám quấy rầy, lại đọc đoạn chat của hai người một lần nữa từ đầu tới cuối, rồi mới thấy vui lên được chút chút.
Con người, thường hay có lòng tham không đáy, rõ ràng là buổi chiều còn cảm thấy được nói chuyện với nữ thần là cũng đủ lắm rồi, bây giờ lại bắt đầu đố kỵ với ca sĩ mà cô ấy sẽ hợp tác.
Cô đóng giao diện trò chuyện với nữ thần lại, đăng nhập vào nick phụ Weibo rồi đăng status.
-Nhạn Nữ Thần Hôm Nay Ra Bài Hát Mới Chưa: "Nữ thần vĩnh viễn không thể thuộc về một người:("
Sau đó cô tiếp tục xem tài liệu mà chủ tịch gửi cho mình, sau đó bắt đầu sắp xếp lại từ chuyên môn. Hoàng Tiểu Duyệt nhìn thấy cô sau khi tỉnh dậy cứ bận rộn trên máy tính suốt, thấy gần tới 10h rồi, liền hối cô đi tắm rửa nghỉ ngơi.
Hoàng Tiểu Duyệt nhéo nhẹ má của cô, uy hiếp cô mau đi ngủ. Ngải Tiếu bĩu môi xong đột nhiên cảm thấy mình giống như cô em gái làm cho người ta phải bận tâm vậy, chỉ còn cách ngoan ngoãn đi ngủ.
Mấy ngày tiếp theo Ngải Tiếu đều bận chuyện phiên dịch của tuần sau, tuy mỗi ngày đều lâu lâu liếc nhìn điện thoại một cái, đáng tiếc là không có tin nhắn mới của nữ thần. Chắc là bên kế hoạch vẫn chưa làm xong, cô tự mình an ủi mình, đám bạn trong group cũng an ủi cô.
-Khấu Đan: Nhạn Đường ở thế giới 3D chắc rất bận, đợi có thời gian chắc chắn sẽ tìm cậu mà!
-Lông Thỏ Ăn Dưa: +1, Trú Trú đừng có sốt ruột~
-Mèo Nhát Gan: Chỉ có mình tớ là hiếu kỳ tại sao không phải là bên kế hoạch tìm Trú Trú xin bản quyền, mà là Nhạn nữ thần đích thân ra trận???
-Khấu Đan: Cái câu hỏi này của mèo hình như rất có lý!
-Trú Trú: Chắc do hai hôm trước tớ ở Group độc giả thừa nhận chuyện thích bài hát của Nhạn nữ thần?
-Mèo Nhát Gan: Chắc vậy, nhưng cũng có vài điểm hơi khó hiểu (Suy nghĩ).
Kết quả là bọn họ thảo luận hồi lâu cũng không thảo luận ra được gì, chỉ còn cách tạm thời đưa nó vào vòng bí ẩn chưa giải đáp được.
Khi nhận được tin nhắn của Nhạn nữ thần lần nữa thì đã là ba ngày sau, lúc này bệnh cảm của Ngải Tiếu đã khỏi hoàn toàn rồi, mở điện thoại ra nhìn thấy người gửi tin đến, lập tức lộ ra một nụ cười rất tươi.
- Nhạn Lai Thời: Đã lâu không gặp ^-^ Bên kế hoạch đã xong rồi, có thời gian trò chuyện không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT