Editor: Phong Nguyệt

CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_

"Không cần."

Lãnh Duệ nhàn nhạt đáp.

Lục Kỳ xấu hổ. Xem ra ba chồng trẻ tuổi này giận thật rồi.

Cô ta trộm nhìn Lãnh Duệ vài lần, phát hiện ra Lãnh Duệ thật sự rất trẻ.

Tuổi chưa đến bốn mươi, bảo dưỡng rất tốt, thỏa mãn đủ điều kiện của một nam thần. Chỉ cần gương mặt này thôi, những người ngoài kia mà thấy được không biết sẽ nghiêng ngả đến mức nào.

Cô ta thậm chí còn nghĩ, lúc trước nếu nhìn thấy được địa vị và nhan sắc của Lãnh Duệ... Cô ta vội vàng bừng tỉnh, không dám nghĩ tiếp.

Không ngờ, Lãnh Tử Việt lại thấy được tia say mê trong mắt Lục Kỳ, dù chỉ trong chớp nhoáng.

Lòng gã nổi lửa, mấy ả đàn bà này, một người hai người ai cũng thấy Lãnh Duệ tốt hơn gã đúng không?

Lục Kỳ cố ý lấy lòng Lãnh Duệ, không chú ý đến biểu cảm của Lãnh Tử Việt.

Lãnh Duệ lại phát hiện ra, nhưng hắn cũng không nhắc nhở.

Mãi cho đến khi trên tầng truyền đến một giọng nói, "Lãnh Duệ, con trai và con dâu về chưa?"

Giọng phụ nữ chậm rãi nhu hòa vang lên, kèm theo tiếng bước chân. Một người phụ nữ xuất hiện trên cầu thang. Giọng nói này, cả ba rất quen thuộc.

Lục Kỳ tự động ngẩng đầu lên, nhìn thấy Đường Quả, đứng bật dậy, "Tại sao mày lại ở đây?"

Chẳng lẽ, Đường Quả là tình nhân của Lãnh Duệ?

Tử Việt nói là bạn gái Lãnh Duệ về mà? Sao lại để tình nhân ở đây?

Lục Kỳ không dám tin vào sự thật rằng Đường Quả có thể là bạn gái Lãnh Duệ.

Đường Quả nghiêng đầu, khóe môi cong lên một nụ cười, "Cô hỏi tôi à?"

Mấy năm trôi qua, dù Đường Quả gầy đi rất nhiều nhưng gương mặt kia vẫn ngây thơ sạch sẽ giống y như trước, không có gì thay đổi. Mà Lục Kỳ, so với lúc trước xuống sắc hơn hẳn vì bận rộn quá độ, thu đủ loại chương trình, hai mắt thâm quầng phải dùng đến phấn lót che đi.

Nhìn gương mặt không chút son phấn kia, cô ta giận đến phát điên.

Lục Kỳ nhếch môi nhìn chằm chằm vào Đường Quả, dù không nói gì nhưng cũng tỏ ý, vì sao mày lại ở đây.

"Tôi vốn ở đây."

Lục Kỳ đi xuống, rất tự nhiên ngồi xuống cạnh Lãnh Duệ, tuy rằng vẫn có khoảng cách.

Lãnh Tử Việt cảm giác được ánh mắt của Lãnh Duệ, vội kéo Lục Kỳ ngồi xuống. Lục Kỳ rất muốn hỏi, vì sao tình nhân của Lãnh Duệ lại ở đây.

Bảo sao Đường Quả hot như thế, ra là có Lãnh Duệ làm chỗ dựa.

Cô ta là con dâu nhà họ Lãnh, nhưng Lãnh Duệ xưa nay chưa từng có ý định giúp cô ta bao giờ.

Lãnh Duệ lên tiếng: "Sau này gọi mẹ."

"Tôi với cô ấy kết hôn rồi."

Hai câu như bom nổ dưới nước, nổ đến mức Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ choáng váng.

Lãnh Tử Việt đã sớm đoán ra được, nhưng Lục Kỳ không biết tí gì cả. Đột nhiên nghe thấy tình địch mình ghét nhất thành mẹ mình, đã thế còn nhỏ tuổi hơn cả mình, ổn, ổn lắm ấy.

Lục Kỳ trừng to mắt, bộ dạng xấu cực điểm.

Lãnh Duệ thấy ánh mắt bộc lộ hết tâm tư của Lục Kỳ, liếc mắt, "Cô có ý kiến?"

"Đúng là người cậu thích nhỉ." Hắn quay sang nói với Lãnh Tử Việt.

Lãnh Tử Việt nhấp môi, năm đó Đường Quả xuất ngoại, gã đã từ bỏ.

Lãnh Duệ đã không muốn buông rồi, chẳng lẽ gã còn có cơ hội cướp được?

Gã đã sớm biết hai người thuộc về nhau.

Gã căn thời gian, tìm cơ hội nói rõ chuyện lúc trước.

Nhưng tình trạng thành ra thế này rồi, gã lại không muốn nói một chút nào.

__________

Editor: Cmn mị phải chém chết nam chủ! Đừng cản mị! x3

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play