Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đến ngày Đường Quả tổ chức concert.
Có Lãnh Duệ và Trần Việt Sinh hỗ trợ, concert này long trọng chưa từng thấy.
Độ hot của Đường Quả không ai có thể vượt qua được. Thật không ngờ, một người mới debut mới hơn một năm đã hot đến mức độ này.
Vừa mới công bố bán vé concert đã sold out ngay lập tức.
Lãnh Duệ và Trần Việt Sinh ngồi ở hàng ghế đầu, đúng vị trí tốt nhất.
Cả hai đều chăm chú nhìn cô gái trên sân khấu. Trần Việt Sinh lơ đãng đánh mắt sang nhìn thấy vẻ dịu dàng của Lãnh Duệ.
"Có lẽ là tôi hiểu lầm rồi. Cô ấy ở bên cạnh cậu cũng rất tốt." Anh khổ sở, "Cô ấy thích cậu như thế mà."
"Cậu hiểu là tốt rồi."
Trần Việt Sinh cười, "Lãnh Duệ, cậu cũng may mắn lắm đấy. Có thể đây là ông trời bù đắp lại cho cậu nhỉ?"
Mất đi tình yêu của người thân, mất đi tình thương của bạn bè xung quanh, đổi lại được một Đường Quả. Nếu là anh, như vậy là đủ rồi.
Lãnh Duệ giữ bình nhiệt trong tay, lòng chợt cảm thấy ấm áp. Đường Quả trong hậu trường đưa bình nước này cho hắn, còn cẩn thận dặn hắn uống. Từ lúc ở chung với Đường Quả đến giờ, tâm lí nóng nảy cùng bạo ngược của hắn đã dần biến mất.
Thậm chí những chuyện ngày xưa cũng phai đi.
Trần Việt Sinh thở dài một hơi, "Này, cậu không cần phòng bị tôi, Quả Nhi trước nay chưa từng thích tôi, chỉ coi tôi là tiền bối mà thôi."
"Hai người tính khi nào kết hôn đây?"
"Kết hôn?"
"Đừng nói với tôi là cậu không có dự định kết hôn với cô ấy đấy?" Trần Việt Sinh có chút phẫn nộ, "Quả Nhi cam tâm tình nguyện đi theo cậu, chẳng lẽ cậu không nghĩ đến chuyện tương lai với cô ấy à?"
Lãnh Duệ rơi vào trầm tư, "Cô ấy nói không muốn làm bà Lãnh."
"Sao lại thế được! Quả Nhi nếu thích cậu, chắc chắn sẽ không có ý kiến. Nếu cô ấy không muốn làm bà Lãnh, hẳn là cậu đã làm gì đó phật ý cô ấy rồi."
Lãnh Duệ nhíu mày lại, "Có thể là vì lúc đầu tôi đã cảnh cáo cô ấy là không được mơ tưởng đến vị trí bà Lãnh."
Nhớ tới điểm này, hắn cảm thấy toàn thân căng thẳng. Nếu đúng như vậy thì hắn sai quá sai rồi.
"Biết ngay tên biến thái nhà cậu là nguyên nhân mà," Trần Việt Sinh cười lạnh, "Tôi lo Quả Nhi đi theo cậu sẽ bị tổn thương. Cậu xem, hai lần đuổi cô ấy ra khỏi biệt thự, lại cảnh cáo cô ấy không được mơ tưởng đến vị trí bà Lãnh, hiện giờ cậu muốn trói buộc cô ấy, khiến cô ấy không danh không phận đi theo cậu, cậu cảm thấy cô ấy sẽ nghĩ thế nào?"
Lãnh Duệ không biết giải thích sao cho rõ nữa. Hắn luôn cảm thấy như bây giờ cũng khá tốt, chỉ cần Đường Quả ở bên hắn là được. Nhưng nghe Trần Việt Sinh phàn nàn thế, hắn cũng hơi chút giác ngộ. Có lẽ nên tiến thêm bước nữa.
Bà Lãnh ư?
Hắp nheo mắt lại. Cũng không tệ lắm.
"Chờ xong concert thì tôi sẽ đi hỏi cô ấy."
Trần Việt Sinh hít sâu một hơi, thở dốc ngồi xuống, không muốn buôn chuyện cùng Lãnh Duệ thêm một chút nào nữa.
...
"Kỳ Kỳ, em ổn chứ?" Lãnh Tử Việt lo lắng đi bên cạnh Lục Kỳ, "Nếu em không muốn tới thì cứ về đi."
Gã nhìn cô gái trên sân khấu, cứ cảm giác như là đang mơ vậy.
Ba gã điên rồi đúng không? Concert của cô gái kia sao lại yêu cầu cả âm nhạc Tinh Vân lẫn điện ảnh Tinh Vân đến chứ?
Lục Kỳ là ca sĩ của âm nhạc Tinh Vân, cũng bị ép đi, nhưng gã chỉ cần nói hai ba câu thì cô ta vẫn có thể không tới, sẽ không ai dám ho he gì.
____
Editor: Ù uôi Sinh Sinh đáng yêu dị ~ Kỳ thật anh muốn đấm Duệ Duệ lắm đúng không? Đấm đi anh ei, mị bảo kê cho!