Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
Trần Việt Sinh cùng Đường Quả chia tay gây nên một trận sóng to gió lớn.
Vì Trần Việt Sinh đơn phương đăng bài Weibo, chỉ nói là tình cảm bất hòa, thêm nữa không ai tìm ra được sai ở đâu, vẫn không tin tưởng được. Ầm ĩ mấy ngày trời mới chìm xuống.
Đường Quả sau khi về biệt thự với Lãnh Duệ thì vẫn sống như thế, chẳng khác gì cả.
Không giống duy nhất ở điểm là Lãnh Duệ sẽ chăm nhìn cô hơn, tiện thể cho cô hai vệ sĩ, cô đi đâu họ cũng đi theo.
Cha nội này còn mang hết công việc của cô chuyển đến biệt thự nữa.
Ngay lúc này đây, hắn cắm tai nghe vào máy, vừa nghe vừa nhìn Đường Quả làm việc.
"Lãnh Duệ, đưa em máy nghe nhạc của anh."
Lãnh Duệ gỡ tai nghe ra, "Làm gì? Em cho anh rồi mà."
Đường Quả cảm thấy Lãnh Duệ cũng thay đổi không ít. Đương nhiên, cô cũng chẳng để ý.
Bàn tay trắng nõn đưa ra, Lãnh Duệ vẫn đặt máy nghe nhạc vào tay Đường Quả, "Nhớ trả anh."
Chỉ một lúc sau, máy đã về tay hắn. Hắn mở lên, phát hiện ra list nhạc nhiều thêm kha khá.
"Đây là số bài hát cả một đời của em, sẽ không có thêm bất kì bài mới nào nữa." Đường Quả nhìn Lãnh Duệ, "Trong tay anh là bản hoàn chỉnh nhất. Mấy trăm ca khúc này, không biết có đủ để em nổi tiếng thế giới hay không."
Lãnh Duệ giữ chặt máy nghe nhạc trong tay, xoa đầu Đường Quả, "Anh sẽ giúp em bảo quản thật tốt."
"Anh sẽ nâng đỡ em, để em nổi tiếng thế giới."
"Đúng, đúng. Nâng đỡ em." Đường Quả vừa cười vừa nói, "Anh là đại gia của em, nếu không nâng đỡ em, em không còn cách nào ngoài tìm người khác."
"Những người khác không có cơ hội." Nụ cười của Lãnh Duệ mang ý tàn nhẫn. Thỉnh thoảng hắn lại lên cơn động kinh như thế, Đường Quả cũng quen rồi.
"Em nghỉ chút."
Lãnh Duệ nghịch máy nghe nhạc, đếm xem có bao nhiêu bài trong đó, gật đầu.
"Ê thiểu năng, nói chuyện Lãnh Duệ đi." Đường Quả nằm vật xuống giường, nhắm mắt lại.
[Tôi tưởng cô quên rồi.]
[Theo kịch bản, Lãnh Duệ sinh ra ở nhà họ Lãnh, vốn phải là một thiếu gia cực kì hạnh phúc. Nhưng khi hắn một tuổi, mẹ hắn bỏ rơi ba con hắn để chạy theo tình nhân. Ba hắn vì tìm mẹ hắn mà cũng vứt bỏ hắn.
Kí chủ, cô biết mà, trẻ con trong các gia tộc lớn mà không có ba mẹ chống lưng cho thì sống không mấy dễ dàng. Bạn nhỏ chơi cùng hắn cũng bỏ rơi hắn, chạy theo la liếm thiếu gia khác của nhà họ Lãnh.
Ngay cả ông nội yêu thương hắn như thế cũng càng ngày xem thường hắn.
Hắn nuôi chó cũng bị anh em họ cướp đi. Con chó còn quay lại sủa gâu gâu gâu với hắn nữa.]
"Phụt---"
[Kí chủ, đề nghị cô nghiêm túc giùm tôi, tôi đang nói cốt truyện ẩn giấu cho cô đấy. Giờ cô chọc phải sát tinh này rồi, biếu điều tí đi, không lại thoát không nổi.]
"Được, rồi sao nữa?"
[Sau đó...] Hệ thống mường tượng lại, run run, [sau đó hắn nỗ lực vươn lên, thành người thừa kế của nhà họ Lãnh. Hắn hầm con chó ngày trước rồi ăn trước mặt mọi người. Người bạn đã từng phản bội hắn bị hắn chỉnh đến trắng tay, còn bị đánh gãy chân.]
[Ông nội hắn bị thu quyền, ném đến một góc nhà, nói người nhà họ Lãnh không cần để ý đến ông ta, nhìn thấy cũng phải coi ông ta thành người vô hình.]
"Rất có bản lĩnh, đúng là mắt nhìn người của ta có khác. Ngay từ đầu đã thấy hắn không tệ rồi."