Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
Trần Việt Sinh cảm thấy giọng hát của Đường Quả rất đặc biệt, rất có ý vị. Anh làm âm nhạc bao năm rồi, chưa từng gặp được ca sĩ nào có thể trong chớp mắt kéo mọi người vào thế giới âm nhạc của mình.
Nếu như có phần khách mời biểu diễn, chương trình kì này chắc chắn sẽ nổi hơn nữa.
"Nội quy chương trình đã vậy thì đành phải theo thôi. Anh cứ việc an bài, tôi sẽ hát, tuyệt đối không có ý kiến gì."
Vừa dứt lời, gương mặt Trần Việt Sinh hào hứng hẳn. Nhìn đi, nhìn đi, đây mới là ca sĩ chân chính.
Nói trước nói sau đều nói về âm nhạc, chứ không ngồi một bên làm bình hoa.
"Được, Tiểu Đường đã nói như thế, anh không khách khí đâu đấy." Trần Việt Sinh lộ ra ý cười, "Ngày trước anh còn lo có thể mời Tiểu Đường tham gia chương trình hay không, giờ ngẫm lại, thấy cũng tội tội cho em."
Đúng vậy, mấy bài hát của Đường Quả đã bị người ta nghe đến mòn tai, cô không hot thêm được nữa vì cô không tham gia bất kì chương trình nào, cũng không làm người đại diện cho bất kì thương hiệu nổi tiếng nào. Trong lúc vô tình, cô đã đắc tội không ít người.
Nếu cô không phải Đường Quả, chỉ sợ đã sớm chìm xuồng.
Trần Việt Sinh lại hỏi, "Tiểu Đường, hình như em không thích tham gia gameshow?"
"Không liên quan đến âm nhạc thì tôi không quá muốn tham gia." Đường Quả cười, "Không hứng thú, mất thời gian."
Trần Việt Sinh không cảm thấy câu này khó chấp nhận, mặc dù người nói có ý khinh thường cùng kiêu căng.
Trái lại, anh nghe ra được ý gián tiếp thừa nhận rằng cô tham gia "Âm Nhạc Chi Tử" vì đây là một chương trình âm nhạc.
"Người giống như Tiểu Đường em chỉ chú tâm vào âm nhạc bây giờ chẳng còn là bao," Trần Việt Sinh cảm thán, "Đáng tiếc nữa là, người làm chương trình âm nhạc cũng không nhiều."
Vui đấy, Trần Việt Sinh thật không nỡ để cho một hậu bối đầy tiềm năng này phai mờ, "Tiểu Đường sau này có khó khăn gì cứ tìm anh."
"Nếu là về âm nhạc, anh có thể nói giúp hai ba câu."
Đường Quả cong môi cười, "Vâng, cảm ơn đạo diễn Trần."
"Nói thật, tôi đang có chút khó khăn. Trước tôi có viết không ít bài hát, chuẩn bị ra album, nhưng mà người của tôi không có ai chuyên nghiệp cả," Đường Quà không khách khí tí gì, ngược lại là được đà lấn tới. Hệ thống khinh bỉ, nhưng nó không dám ho he, "Đạo diễn Trần chuyên về âm nhạc, tôi muốn anh giúp tôi một chút."
Phản ứng đầu tiên của Trần Việt Sinh là... bài hát mới thể loại gì, liệu có thể so được với những bài trước hay không?
Hai mắt anh sáng lên, thiếu chút nữa yêu cầu Đường Quả hát live tại chỗ.
"Hôm nay đến đây, tôi có mang theo bản thu." Đường Quả đương nhiên là đã chuẩn bị trước. Cô lấy trong túi xách ra một máy phát nhạc, đưa cho Trần Việt Sinh.
Cô tỏ vẻ, anh là tiền bối, anh nghe thử trước coi xem có được hay không.
Trần Việt Sinh nhận máy nghe nhạc, không do dự gì mà nghe luôn, quả thực đúng ý anh mà.
Nếu không phải cô đã kí hợp đồng với Tinh Vân, anh khẳng định mình sẽ kí với cô, còn thu cô làm học trò của mình.
Chỉ là, khi nghe bài hát trong máy, anh cảm thấy ý nghĩ của mình thật nực cười.
Đường Quả rõ ràng là một thiên tài, chỉ cần mười ca khúc, anh đã không có đủ tư cách để thu cô làm học trò.
"Tiểu Đường, anh sẽ hợp tác ra album với em." Trần Việt Sinh nói không cần suy nghĩ. "Em có thể suy nghĩ chút, nếu không vấn đề gì thì anh giúp em chuẩn bị hợp đồng."