Editor: Phong Nguyệt

CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_

"Tử Việt, sao cô ta lại xuất hiện ở đây?"

Lãnh Tử Việt cũng sốc, hôm nay gã đâu có nghe nói Đường Quả sẽ tham gia chương trình.

Vì sao Đường Quả lại có khả năng tham gia được, gã vắt hết cả óc cũng nghĩ không ra.

Lục Kỳ chịu không nổi, vì Đường Quả xuất hiện mà cô ta phát huy thất thường, ngay lập tức đi tìm đạo diễn.

"Đạo diễn Trần."

Trần Việt Sinh là đạo diễn của "Âm Nhạc Chi Tử", một tay kéo chương trình này nổi tiếng. Tại cái giới này anh rất có địa vị, hầu như không ai dám đắc tội.

"Vì sao Đường Quả lại tham gia chương trình? Trước đó tôi cũng không nhận được thông báo có cô ta trong danh sách khách mời."

Debut lâu rồi, Lục Kỳ luôn được mọi người ủng hộ, chưa từng phải chịu thiệt thòi bao giờ. Nhưng vì Đường Quả chèn ép mà giờ cô ta gần như mất trí.

Cô ta quên mất rằng mình không đủ tư cách để chất vấn Trần Việt Sinh.

Vốn dĩ Trần Việt Sinh vẫn tương đối vừa lòng với Lục Kỳ, thiên tài âm nhạc, từng ra nước ngoài tập huấn, khán giả ưa thích, chất giọng không tồi, thanh âm cũng khá độc đáo.

Nếu không có vấn đề gì thì cô ta hẳn là thí sinh xuất sắc nhất "Âm Nhạc Chi Tử", sau chương trình này chắc chắn sẽ nổi tiếng.

Nhưng mà biểu hiện hôm nay của Lục Kỳ khiến anh rất thất vọng.

Đặt Đường Quả và Lục Kỳ lên bàn cân so sánh, anh đương nhiên sẽ thích Đường Quả hơn.

Cùng debut mà sau mấy tháng ngắn ngủi, đánh giá về hai người đã vô cùng chênh lệch.

Không phải khán giả không thích Lục Kỳ, nhưng họ chỉ là thích hình tượng của cô ta chứ không phải giọng hát.

Trần Việt Sinh vốn là một con người cuồng âm nhạc, đương nhiên sẽ thích một Đường Quả chăm chỉ làm nhạc hơn.

Khi nhận được điện thoại của Lãnh Duệ nói muốn Đường Quả là khách quý của chương trình, anh đã không do dự gì mà chấp nhận ngay lập tức.

Đường Quả này là người mới, nhưng là một người mới đặc biệt chỉ chú tâm đến âm nhạc. Đáng tiếc là cô lại chú tâm đến mức không muốn tham gia bất kì chương trình nào.

Không ngờ rằng Lãnh Duệ lại đề cử Đường Quả cho anh.

"Cô có ý kiến?"

Nghe Lục Kỳ chất vấn, Trần Việt Sinh cảm thấy không thoải mái chút nào. Anh là đạo diễn, toàn quyền phụ trách chương trình mà không cần bên ngoài đầu tư vì muốn có một chương trình thật công bằng trong cái vòng hỗn loạn này.

"Tôi..." Lục Kỳ thở dốc, nhất thời không tìm ra được lý do, "Tôi chỉ là cảm thấy bất ngờ, trước đó không nhận được tin tức gì cả."

Cô ta tỉnh táo lại, mím môi, nói vậy chắc cũng rõ là Đường Quả xuất hiện khiến tâm lí cô ta không vững, phát huy không tốt nhỉ?

"Khách mời bí ẩn đương nhiên là sẽ không được lộ tin tức ra." Trần Việt Sinh nhàn nhạt đáp. "Lục Kỳ, biểu hiện của cô hôm nay không tốt, không giống cô ngày thường. Hi vọng sắp tới cô có thể kiềm chế bản thân."

"Tôi biết rồi."

Dù trong lòng lấn cấn nhưng Lục Kỳ cũng không dám hỏi nhiều.

Trần Việt Sinh không hứng ở lại nói chuyện phiếm cùng Lục Kỳ, vội vàng nện gót bước đi.

Lục Kỳ nghĩ nghĩ, cảm thấy thái độ của mình vừa rồi không tốt lắm, quyết định đi theo Trần Việt Sinh để xin lỗi.

Không ngờ lại thấy được một màn khiến mình trực tiếp bốc hỏa.

"Tiểu Đường đã quen với chương trình chưa?" Trần Việt Sinh tươi cười, "Chốc nữa là phần khách mời hát, em có vấn đề gì không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play