Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
Lục Kỳ không biết mình rời đi bằng cách nào, hiện tại trong đầu cô ta chỉ vọn vẹn dòng chữ: Đường Quả muốn ra album.
Vì sao?
Lục Kỳ nắm chặt tay, mím môi lại.
Đường Quả không có gia thế tốt, trừ bỏ việc tốt nghiệp nhạc viện thì không đẹp bằng cô ta, khởi điểm không tốt như cô ta; vì sao lại càng bay càng cao, mọi mặt đều ăn đứt cô ta?
Ganh tị mờ mắt, trước còn giấu được, giờ muốn giấu cũng giấu không nổi.
Nếu cứ như vậy, người ta chỉ càng ngày càng thích so sánh cô ta với Đường Quả.
Nếu không thể vượt qua được Đường Quả, trong cái vòng này, cô ta vĩnh viễn sống dưới cái bóng của Đường Quả, không thể xoay người.
Lục Kỳ không nhịn được nữa. Cô ta lấy điện thoại ra, đăng nhập tài khoản phụ vào một nhóm hóng hớt chuyên bóc phốt, đăng bài.
"Cô Quả nào đấy không từ thủ đoạn, dựa hơi tiền bối thượng vị."
Tin tức này khiến nhóm phốt kia nổ tung, nhao nhao hỏi tin cụ thể. Lục Kỳ thấy tất cả kích động như thế, khóe miệng giật giật, nhóm này không ít người trong giới trà trộn vào.
Vậy càng tiện rồi.
Cô ta đăng lên một tấm ảnh vừa chụp Đường Quả và Trần Việt Sinh. Do góc chụp mà tư thế của hai người cực kì thân mật.
Đăng xong, cô ta xóa tài khoản, rời nhóm.
"Lãnh Duệ, Tiểu Đường là một thiên tài, một thiên tài âm nhạc!"
Lãnh Duệ nghe điện thoại thấy Trần Việt Sinh khen Đường Quả không dứt miệng, bất tri bất giác cong môi cười lên.
"Cậu đề cử cho tôi một bảo bối luôn rồi đấy."
"Hôm nào đi ăn một bữa đi, tôi phải cảm ơn cậu nhiều."
Lãnh Duệ đánh mắt sang phía cô gái đang chăm chú xem tivi, thuận miệng đồng ý. Hắn cúp máy, ánh mắt dính lên người Đường Quả.
"Này, đột nhiên có hứng thú với em rồi?" Đường Quả đến gần Lãnh Duệ, rất tự nhiên mà ôm tay hắn, "Phải không?"
Cô hừ nhẹ, giọng điệu cực kì mê người.
Lãnh Duệ nâng cằm Đường Quả, mắt nheo lại đầy nguy hiểm, "Sao em biết tôi quen Trần Việt Sinh?"
Cô từng bước từng bước tiếp cận hắn, để hắn hứng thú với cô. Dường như nhược điểm của hắn cô cũng rõ. Nghe Trần Việt Sinh nói muốn hợp tác với cô ra album, hắn đã biết đây là kế hoạch của cô.
Dường như mỗi bước đi của cô đều đã được tính sẵn.
Không mấy ai biết hắn thân với Trần Việt Sinh, cô làm sao mà biết được?
"Em còn cái gì giấu tôi nữa?" Lãnh Duệ cực kì muốn khai quật tất cả những bí mật của Đường Quả.
Mỗi lần cô tính toán hắn, hắn không tức giận nổi, đã lâu rồi hắn không gặp đối thủ nặng kí như thế này. Cô có thể tính toán hắn hết lần này đến lần khác, lợi dụng hắn liên tục.
Chờ xem, đến khi hắn biết tất cả bí mật của cô, hắn sẽ quẳng cô xuống biển cho cá mập ăn.
"Ngài đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả," Đường Quả chống cằm, "Đổi thành người khác, chỉ sợ đã muốn "khởi nghiệp" cùng em rồi. Này nhé, ngài đang nghĩ đến một ngày nào đó sẽ quẳng em xuống biển cho cá mập ăn có phải không?"
[Ký chủ, cô lợi dụng hắn thế mà vẫn còn ung dung tự tại được à?] Hệ thống nhịn không nổi, [Dù cô hành xử rất giống một nữ phụ độc ác, nhưng tôi không hiểu được, những nữ phụ khác đều thất bại, còn cô sao lại thành công?]
[Còn nữa, cô hấp dẫn sự chú ý của Trần Việt Sinh làm gì?] Nó rống giận, [Chẳng lẽ cô không biết Trần Việt Sinh có vai trò rất quan trọng với nữ chính à?]