Editor: Phong Nguyệt

CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_

Người kia dường như cũng nhìn thấy Lãnh Duệ, vội tủm tỉm cười đi tới, gương mặt thân thiện.

"Ngài Lãnh, ngài muốn đi rồi?"

Lãnh Duệ ngồi dậy, đến một ánh mắt cũng không bố thí cho gã mập, nhàn nhạt ừ một tiếng.

"Vậy tôi không quấy rầy Ngài Lãnh nữa."

Gã mập không để ý thái độ của Lãnh Duệ, vẫn cười tủm tỉm, đưa mắt nhìn hắn lên xe.

"Mỹ nhân bé nhỏ kia ở đâu?" Không đợi xe Lãnh Duệ rời đi, gã đã bắt đầu vội, "Trước kia xem truyền hình thấy mỹ nhân mà cầm lòng không được, đáng tiếc, mãi không có cơ hội được nhìn thấy tận mắt."

"Tổng giám đốc Lý đừng gấp, cô ta tối nay không đi đâu được, tổng giám đốc Lý muốn làm gì đó cũng dễ mà."

"Haha, đúng đúng. Nếu không phải mỹ nhân không tham gia chương trình gì, tôi đây đâu phải chờ lâu như thế này." Gã mập có chút tiệc nuối, sau đó lại hưng phấn lên, bộ dạng hèn mọn, "Nhất định phải vừa thịt vừa nghe cô ta hát, không biết sẽ kích thích thế nào nhỉ?"

"Cho mỹ nhân hát bài "Thế giới sa đọa"", gã cười tủm tỉm, "Sa đọa trong thế giới của tôi hahaha..."

Tài xế khởi động xe, Lãnh Duệ nghe câu cuối xong, mi mắt giật giật.

Thế giới sa đọa?

Hắn ngay lập tức nhớ ra chủ nhân bài hát là ai.

"Thưa ngài?"

Tài xế chú ý đến gương mặt tối sầm của Lãnh Duệ.

Hắn không nói gì, anh ta cũng không dám dừng xe, tiếp tục hướng về phía cửa.

Ước chứng năm phút sau, Lãnh Duệ lên tiếng, "Quay lại."

"Dạ."

"Nhanh một chút."

"Dạ."

Tài xế không dám trái lời, phóng đi với tốc độ nhanh nhất có thể.

Chỉ trong vòng năm phút, đầu Lãnh Duệ vẽ ra vô số hình ảnh. Một thằng cha già khốn nạn đặt một thiếu nữ dưới thân, đôi con ngươi mê người kia tràn đầy tuyệt vọng.

Cuống họng được thiên sứ ban phước kia không phát ra tiếng hát mỹ diệu, mà là tiếng kêu thê thảm.

Hình ảnh lặp đi lặp lại như ma chú, Lãnh Duệ không có cách nào xóa ra khỏi đầu được.

Hắn biết, cô gái này dần dần khống chế cảm xúc của hắn. Hắn biết, mình không nên quay lại. Nhưng hắn vẫn quay lại.

Hắn mang gương mặt lạnh tanh quay lại buổi tiệc, hỏi phòng Đường Quả rồi nhanh chóng mang người đến trước cửa phòng.

Thấy cánh cửa đóng chặt, khóe miệng hắn cong lên một độ cung tàn nhẫn, "Phá cửa."

Tay hắn bất giác nhắm chặt lại, chỉ sợ mình nhìn thấy hình ảnh cay con mắt.

"Lui ra."

Một mình hắn đi vào, con ngươi đen lại, nhìn bên trong.

Hình ảnh quả thực rất cay mắt: một thằng cha già khốn nạn bị ba bốn đàn ông vây vào giữa, làm một chút chuyện không thể miêu tả.

Đặc sắc hơn là cô gái mang gương mặt thiên sứ ngồi bên cạnh, khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, ưu nhã thưởng thức ly rượu đỏ trong tay.

Tiếng đàn ông kêu lên như lợn chọc tiết cộng với tiếng thở dốc trong phòng truyền ra.

Lãnh Duệ đột nhiên bật cười. Hắn đi đến trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống.

Đường Quả chống cằm, trừng mắt nhìn Lãnh Duệ, "Lãnh Duệ, ngài cũng tiện ghê nhỉ. Không làm gì mà vẫn muốn hóng hớt drama."

"Được rồi, ngài có muốn làm một chén không?"

Cô đưa cho hắn một ly rượu đỏ giống hệt như thuốc độc, dường như chỉ cần uống vào là mất mạng ngay lập tức.

Cô gái này là độc dược.

Hắn nhận ly rượu, ưu nhã nhấp môi uống một ngụm.

"Tôi sẽ nâng đỡ em."

"Tôi sẽ giúp em nổi tiếng."

Đường Quả tròn mắt nhìn, "Nghe người ta nói ngài Lãnh Duệ thế này, là làm gì cũng không hối hận, phụ nữ một khi đã chuyển ra khỏi biệt thự, tuyệt đối không thể quay trở lại."

-----

Editor: Huehue chuẩn bị ngược--

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play