Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
Vì biết Đường Quả có đại gia, đối với chuyện cô còn để ý Lãnh Tử Việt hay không, cô ta không quan tâm.
Dạng phụ nữ hám giàu thế này, không thể so sánh với cô ta được.
Đường Quả không đáp lại Lục Ký, trái lại hướng mắt về phía Lãnh Tử Việt, lại cười.
Lãnh Tử Việt nhìn thấy, bất giác cảm thấy không ổn, muốn kéo Lục Kỳ rời đi.
Nhưng, Đường Quả không cho gã cơ hội.
"Lãnh Tử Việt, hay thật nha; đưa bạn gái hiện tại đến nơi mình và bạn gái cũ thường xuyên hẹn hò." Đường Quả đắc ý, "Không tìm ra chỗ tốt để hẹn hò nên tiện chọn một chỗ đã quen đường à?"
[Kí chủ, đã nói rồi, ai cho cô phá hoại tình cảm của nam nữ chính.] Hệ thống không thể im lặng được nữa. Kí chủ lại muốn bày trò xấu gì rồi.
Đường Quả nhẹ nhàng nở nụ cười: Không có phá hoại đâu nha. Vàng thật không sợ lửa, ta đây chỉ cho hai người họ tí chướng ngại vật gia tăng tình cảm thôi mà.
Hệ thống: [...] Tôi không ngu.
Đường Quả: Không ngu, chỉ thiểu năng.
Đối diện nụ cười yêu kiều của Đường Quả, mặt Lục Kỳ dài ra thành cái bơm.
Dù biết rõ Đường Quả cố ý chọc tức mình; nhưng nghe những lời kia, cô ta vẫn không thể không tức giận được, thậm chí còn thấy Lãnh Tử Việt không tôn trọng mình.
Đi quán cà phê cao cấp không được à, sao phải đến cái tiệm trà sữa rách nát này, còn đụng phải Đường Quả không biết xấu hổ nữa.
"Tiểu Quả, em nhất định phải châm chọc anh vậy ư?" Lãnh Tử Việt nhíu mày, "Lúc trước em đâu có thế này, làm sao em lại vô lí thế? Kỳ Kỳ không có đắc tội em mà."
Ban đầu Lãnh Tử Việt tìm giám khảo trợ giúp cho Lục Kỳ thì vẫn còn chút áy náy; giờ đối mặt với Đường Quả, bao nhiêu áy náy đều bay đi hết.
Đưa Lục Kỳ đến đây chỉ vì gã cảm thấy trà sữa vị không tệ, muốn chia sẻ cho người mình thích.
Kết quả là bị Đường Quả phá bĩnh, Kỳ Kỳ hẳn là lại không vui rồi.
Lãnh Tử Việt càng ngày càng không hài lòng với Đường Quả, cảm thấy cô thay đổi rất nhiều.
Từ một thiếu nữ đơn thuần, thoắt cái hóa thành một kẻ hám giàu.
"Kỳ Kỳ, không phải lúc trước em có nhắc đến một quán cà phê sao?" Lãnh Tử Việt không nhìn Đường Quả, cẩn trọng hỏi Lục Kỳ.
Lục Kỳ vì thái độ của Lãnh Tử Việt mà nở một nụ cười, "Giờ qua đó à anh?"
"Đương nhiên, Kỳ Kỳ thích mà." Lãnh Tử Việt trưng ra bộ dáng đàn ông tốt khiến Lục Kỳ thỏa mãn, "Sau này đi đâu đều tùy em chọn, nhé?"
Đường Quả nhắm vào cô ta, chẳng qua là do không cam lòng thôi. Mặc dù khi cô ta xuất ngoại, Đường Quả chiếm Lãnh Tử Việt một thời gian nhưng lại không có phát sinh cái gì, cô cũng không nắm được trái tim của Lãnh Tử Việt.
Đường Quả là một kẻ thất bại; không có cô ta, vẫn không chiếm được trái tim của Lãnh Tử Việt.
Vừa nghĩ, tâm lý Lục Kỳ thoải mái hơn hẳn.
Ai rảnh đâu mà so đo với một kẻ thất bại.
Lãnh Tử Việt đến chào cũng không chào, nắm tay Lục Kỳ rời đi.
Đường Quả từ đầu đến cuối chỉ cười tủm tỉm, "Mi xem đi, hai người bọn họ yêu nhau thế kia, không phải do ta xúc tác hay sao?"
[Kí chủ, cô nghiêm túc đấy?] Hệ thống mê man, Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ dường như còn thân thiết hơn trước.
Cứ thấy sai sai đâu đó.