Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
"Ngày kia là chung kết rồi, Tiểu Quả, em đã sẵn sàng chưa?"
Nói thật, Vưu Ngọc rất sốt ruột.
Đường Quả có đại gia là thật. Nhưng việc xảy ra hôm nay, muốn thông thuận đi qua trừ có hậu đài cứng ra thì mấy ai đứng ra ủng hộ cô?
Kể cả có thiên phú đi chăng nữa, bị bôi đen thế này cuối cùng cũng dần phai mờ đi thôi, thậm chí đến cơ hội ra mắt cũng không có.
Lần đầu tiên nghe Đường Quả hát, chị đã rất xem trọng cô.
Chỉ cần Đường Quả không tìm đường chết, tương lai nhất định sẽ nổi tiếng. Có thể nói, chung kết ngày kia, chị so với Đường Quả còn vội hơn nhiều.
Ngược lại với chị, Đường Quả vẫn mang một bộ dáng liên quan quái gì đến em, làm chị có chút hoài nghi con mắt của mình.
"Đường Quả!"
Thấy Đường Quả còn mải mê uống trà sữa với ăn đồ ngọt, Vưu Ngọc không thể làm thinh được nữa, "Tổ tông à, em cũng đã có chút nổi tiếng rồi đấy, tém tém lại đi. Ăn nhiều thế lỡ béo thì phải làm sao đây?"
"Chị khỏi lo."
Đường Quả lau khóe miệng, tự tin, "Em nhất định sẽ đoạt quán quân."
"Đừng quên, em vẫn còn một đối thủ nặng kí." Vưu Ngọc cười lạnh, "Thực lực của Lục Kỳ không chỉ có nhiêu đó đâu, lúc ấy mà thua đừng có khóc nhè trước mặt chị."
Đường Quả híp mắt, "Em không thua, nhất là thua cô ta."
Vưu Ngọc không cảm thấy mình được an ủi, ngược lại, chị cẩn thận nói, "Chị nghe bảo trận chung kết sẽ có thêm hai giám khảo nữa."
Thấy Đường Quả vẫn mang bộ dạng không thèm để ý, chị nhất định phải nhắc nhở cô nàng này thật kĩ.
"Hai người này ủng hộ Lục Kỳ là cái chắc rồi. Thêm nữa, ba giám khảo kia coi như là thích em cũng có thể vì đủ loại nguyên nhân khác nhau mà hướng về phía Lục Kỳ đấy."
Chỉ cần cho điểm của Đường Quả thấp hơn một tí tí tí thôi cũng thay đổi cả kết quả cuối cùng rồi.
"Nhà họ Lục giúp cô ta à?" Đường Quả cuối cùng cũng dừng ăn.
Vưu Ngọc lắc đầu, "Không, là cậu Lãnh."
Vưu Ngọc không biết Lãnh Tử Việt là con nuôi Lãnh Duệ, phải nói là trong mắt người ngoài, hai người này không liên quan gì đến nhau.
"Lãnh Tử Việt à." Đường Quả ý vị thâm trường bật cười, "Tìm ai vậy ạ?"
"Đổng Xán, Trầm Vân."
Vưu Ngọc có chút quan tâm, "Hai người này là ca sĩ lâu năm có uy tín; không chỉ giọng hát tốt, lại còn nhiều fan; gần đây nghe đâu còn muốn đầu quân sang bên điện ảnh. Lục Kỳ hát không tệ, nâng đỡ cô ta một tí là đã nịnh nọt được cậu Lãnh, ngu gì không làm."
"Cậu Lãnh quản lí toàn bộ điện ảnh Tinh Vân, em nói xem hai người kia sẽ giúp em hay giúp Lục Kỳ?"
Vưu Ngọc cho rằng, nói vậy sẽ khiến Đường Quả bối rối.
Đáng tiếc, Đường Quả chỉ cắm đầu vào ăn, khiến chị nhìn mà đau cả đầu.
"Tổ tông à, chị nói một hồi như thế, em nghe có hiểu hay không?"
Đường Quả ngẩng đầu, muốn nói gì đó. Chợt ánh mắt cô sáng lên, khóe miệng cong cong một nụ cười tà ác, khiến Vưu Ngọc chú ý.
Hai người vừa vào trong tiệm trà sữa cũng nhìn thấy Đường Quả ngay.
Lãnh Tử Việt ban đầu muốn kéo Lục Kỳ rời đi, nhưng mà Lục Kỳ lại kéo Lãnh Tử Việt đến.
"Cô Đường, trùng hợp ghê."
Lục Kỳ vạn lần không nghĩ tới sự kiện kia không tạo thành đả kích cho Đường Quả mà còn khiến cô nổi hơn nữa.
Theo lời Lãnh Tử Việt, cô ta xác nhận được rằng Đường Quả có đại gia, căn bản là cũng chẳng sạch sẽ gì cho cam.