CHƯƠNG 398

Thấy động tác này của cô ta, A Thuật nhìn cô ta, sau đó cười lên: “Đúng, tôi thích em như vậy…”

Lăng Tiêu Tường ôm lấy A Thuật, hôn anh ta.

A Thuật ngồi đó, vuốt ve cô ta, hôn cô ta.

Lăng Tiêu Tường cởi áo A Thuật, khi nhìn thấy cơ bắp rắn chắc của anh ta thì ham muốn trong cơ thể càng mãnh liệt hơn.

Cô ta hôn lên cơ bắp của anh ta, một tay cởi thắt lưng của anh ta.

A Thuật ở sau lưng, đặt tay lên vòng eo thon gọn của cô ta, chờ cô ta giải phóng bản thân.

Nhưng mà khi chạm tới thứ cứng rắn kia, Lăng Tiêu Tường bỗng dưng ngẩn người, nhất thời không biết nên làm gì mới phải.

A Thuật ngồi đó, thấy vẻ mặt sửng sốt của cô ta thì nhìn cô ta bằng ánh mắt sâu thẳm, giống như muốn xem xem tiếp sau đó cô ta sẽ làm thế nào.

Nhưng một lúc lâu sau cô ta vẫn không có động tác kế tiếp.

A Thuật nhìn cô ta: “Sao thế? Sao không tiếp tục?”

Lăng Tiêu Tường nhìn anh ta, cũng không biết cô ta đang nghĩ gì, ánh mắt hơi né tránh.

“Không có gì!” Cô ta nói rồi buông anh ta ra.

Thấy cô muốn từ bỏ, A Thuật hơi bất mãn, đột nhiên tóm lấy cô.

“Sao thế? Không dám nữa à?”

Lăng Tiêu Tường không biết nên nói thế nào.

Lúc này, bàn tay của A Thuật bỗng nhiên chạm vào nơi riêng tư của cô.

Lăng Tiêu Tường giật mình, nhìn A Thuật bằng ánh mắt không tưởng tượng được, sau đó còn rên lên khe khẽ.

“Anh—-”

Bàn tay của A Thuật nhẹ nhàng trêu đùa nơi đó giống như đang trêu ghẹo cô ta.

Một luồng nhiệt nóng bỏng tràn ra từ trong cơ thể.

Lúc cảm nhận được bên dưới đã ẩm ướt, khóe miệng A Thuật cong lên: “Xem ra cơ thể em rất hoan nghênh tôi!”

Vốn là uống rượu xong mặt cô ta đã rất đỏ, nghe câu nói này của anh ta, mặt cô ta còn đỏ hơn nữa.

“Bỏ tay ra!” Lăng Tiêu Tường nhìn anh †a, nạt nhẹ.

A Thuật không những không nghe lời, ngược lại còn càn quấy hơn, duỗi một ngón tay vào…

“Ưm…” Cơ thể Lăng Tiêu Tường hơi ưỡn lên, kèm với đó là ánh mắt hung hăng giận dữ dành cho A Thuật.

“Tôi không muốn nói lại lần hai, anh bỏ tay ral”

Thấy Lăng Tiêu Tường hơi giận dữ, khóe miệng A Thuật hơi cong lên: “Xem ra tôi đánh giá cao em rồi!” Nói xong thì anh ta rút tay ra.

Lăng Tiêu Tường liều mạng tìm quần áo trong xe, mặc vào.

Thấy dáng vẻ này của cô ta, A Thuật cũng chậm rãi mặc lại quần áo tử tế.

Lăng Tiêu Tường cũng xuống khỏi người anh ta, xuống xe.

Thấy động tác của cô, A Thuật cũng bước xuống xe, áo khoác tung bay sau lưng: “Nếu không còn chuyện gì khác, tôi đi trước đây!” Nói rồi xoay người rời khỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play