CHƯƠNG 396

Xe vẫn chạy trên đường, Lăng Tiêu Tường ngồi ở ghế phụ, cũng nhìn về phía sau: “Không có ai đuổi theo cải”

Nhưng mà vừa nãy cũng kích thích thật!

“Cô gan thật đấy, dám một mình đánh nhau với đám người trong đó!” Người đàn ông đó nói.

Lăng Tiêu Tường cười, thật ra, cô ta cũng không biết lấy dũng khí từ đâu.

Thấy cô cười, gương mặt đỏ ửng vì uống rượu, khóe miệng người đàn ông chậm rãi cong lên, lái xe ở tốc độ cao nhất, lao đi.

Cũng không biết đã đi bao lâu, xe mới dừng lại.

Bên bờ biển.

Lăng Tiêu Tường nhìn ra bên ngoài, sau đó nhìn người đàn ông đó: “Anh dẫn tôi tới đây làm gì?”

“Không có gì, nơi này yên tĩnh, không có người, tôi cũng chỉ nghĩ tới nơi này.” Người đàn ông đó nói.

Lúc này, cô ta nghiêng đầu nhìn anh ta, suy nghĩ rất lâu mới nhớ tới: “Là anh!?”

Anh ta cong môi cười: “Cô còn nhớ tôi?”

Lăng Tiêu Tường nhìn anh ta, đây là người đàn ông cô gặp lúc đi bar lần trước, tên là gì cô cũng không biết.

“Tôi còn tưởng cô sẽ gọi cho tôi!” Anh ta nói.

Lăng Tiêu Tường nhìn anh ta: “Không nên cảm thấy bản thân quá hơn người!”

Anh ta cười: “Tôi tên A Thuật!”

“A Thuật?!” Nghe thấy cái tên này, Lăng Tiêu Tường còn nhẩm lại: “Sao lại có cái tên kỳ lạ như vậy!”

A Thuật cũng không để bụng lời cô ta nói, dù cô ta có nói gì đi nữa thì hình như anh ta đều chấp nhận được.

“Cô gan thật đấy, dám đánh nhau với người khác ở trong bar, cô có biết hậu quả sẽ như thế nào không?!” A Thuật nhìn cô ta hỏi.

Nghe vậy, Lăng Tiêu Tường nhướn mày: “Vậy anh có biết cứu tôi trong quán bar, đánh nhau với người khác, sẽ có hậu quả gì không?!” Cô ta hỏi ngược lại anh ta.

Giọng nói xen lẫn kiêu ngạo và khiêu khích.

A Thuật ngồi trên ghế lái nhìn cô ta, con ngươi toát ra ánh sáng, còn có ý cười.

Lúc này, Lăng Tiêu Tường cũng nghiêng đầu nhìn anh ta, hai người nhìn nhau, trong mắt thoáng lóe lên cảm xúc không thể nói rõ.

“Có ai từng nói, dáng vẻ cô uống rượu cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ mê người?” A Thuật nhìn Lăng Tiêu Tường, nói sâu xa.

Nếu là bình thường, có lẽ nghe thấy lời như vậy Lăng Tiêu Tường sẽ xấu hổ, đỏ mặt. Nhưng hiện giờ bị rượu ảnh hưởng, cô chỉ kích động, thấy kích thích, còn có cả một loại cảm xúc không tên đang trào dâng!

Muốn điên cuồng hơn!

Nhưng, cô lại cố gắng đè cảm xúc đó xuống!

Nhưng, cô lại cố gắng đè cảm xúc đó xuống!

“Không có!” Lăng Tiêu Tường nhìn anh †a nói, nghe giọng nói còn rất bình tĩnh.

“Thật sự rất xinh đẹp!” A Thuật nói, ánh mắt nghiêm túc.

Bản thân anh ta trông rất lưu manh, nhưng khi nói ra lời này lại có cảm giác kẻ lưu lạc bỗng nhiên muốn sống cuộc sống ổn định.

Đáy lòng Lăng Tiêu Tường như bị thứ gì khuấy động, mãnh liệt, khát khao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play