Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con

Chương 87


9 tháng

trướctiếp

Năm mới, Tống Thanh Hàn và Sở Minh thức khuya, đêm mới bò ra khỏi giường, rửa mặt, thay quần áo Quý Như Diên chuẩn bị cho.

Sở Minh đã mặc chỉnh tề đẩy cửa phòng đi thẳng vào.

"Chúc mừng năm mới." hắn mặc áo sơmi trắng bên trong, áo len màu đen, bên ngoài thì là áo khoác cùng màu, cùng kiểu dáng với áo Quý Như Diên mua cho cậu.

Tống Thanh Hàn cũng mặc áo sơmi trắng, nhưng áo len bên trong là màu vàng nhạt, áo khoác màu nâu, trông đầy sức sống.

Sở Minh vào cầm tay cậu, rút một bao lì xì to nhét vào túi áo cậu: "Năm mới bình an."

"Bình an." Tống Thanh Hàn ngẩng đầu hôn môi hắn một cái, bật cười.

Dưới nhà đã có sẵn bữa sáng, Tống Thanh Hàn cùng Sở Minh xuống nhà, Quý Như Diên nhìn thấy họ, vẫy tay bảo họ đến.

"Mẹ, chúc mừng năm mới." Sở Minh buông tay Tống Thanh Hàn ra, nói một câu.

Quý Như Diên lấy một bao lì xì ra nhét vào tay Sở Minh: "Ừ, chúc mừng năm mới, đây là cho con."

"Bác..." Tống Thanh Hàn mới mở miệng chưa cả nói xong đã bị Quý Như Diên cắt lời.

"Còn gọi bác?" Quý Như Diên có vẻ mất hứng, bà nhìn Tống Thanh Hàn, "Nói mau, nên gọi mẹ là gì?"

Tống Thanh Hàn ngẩn người, cụp mắt, nhỏ giọng nói: "Mẹ... chúc mừng năm mới."

Quý Như Diên cười vui vẻ đáp, sau đó lấy ra một bao lì xì rõ ràng to hơn của Sở Minh nhét vào tay cậu: "Mẹ chúc con năm mới thuận lợi."

"Cảm ơn mẹ." sau khi gọi tiếng đầu tiên, kế tiếp tựa hồ trở nên thuận lợi hơn. Tống Thanh Hàn kìm nén cảm xúc ở đáy lòng, nở nụ cười chân thành.

"Người nhà cảm ơn cái gì." Quý Như Diên vỗ cậu một cái.

Sở Chấn Dương ngồi cạnh ho khẽ một tiếng, sau đó nghiêm túc lấy bao lì xì Quý Như Diên chuẩn bị cho, đưa cho Sở Minh và Tống Thanh Hàn mỗi người một cái.

"Cảm ơn ba."

"Cảm ơn ba ạ."

Tống Thanh Hàn nhận tiền lì xì của Sở Chấn Dương, ông cố gắng nén ý cười, bị Quý Như Diên giễu cợt: "Lão già, vui thì cười đi, có ai cười anh đâu."

Sở lão già bị vạch trần Chấn Dương yên lặng cúi đầu uống mấy ngụm nước sôi.

Đãi ngộ của nhà họ Sở rất tốt, những người giúp việc ở lại đã nhận được tiền lì xì năm mới, một đám người ai cũng vui mừng, chuẩn bị xong bữa sáng là được quản gia cho phép thay quần áo mới, đi dạo phố.

Không có người giúp việc, cả căn nhà cũng không vắng lặng. Sở Chấn Dương và Sở Minh nói chuyện với nhau, lúc Sở Hàm xuống nhà mới dừng câu chuyện, cùng nhau ăn sáng.

Sở Hàm không chuẩn bị tiền lì xì, lén lút kéo Tống Thanh Hàn sang một bên không biết đưa cái gì cho cậu. Lúc họ cùng ngồi xuống, Tống Thanh Hàn trông không có gì khác thường, nhưng vành tai thì hơi đỏ lên. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Sở Minh nhìn cậu mấy lần, sau đó dời ánh mắt nghi vấn sang Sở Hàm.

Sở Hàm làm bộ không thấy gì hết, biểu cảm vẫn thoải mái.

Bữa sáng theo thường lệ là há cảo thủy tinh và cháo hoa, chẳng qua gần đây bởi vì Quý Như Diên cứ phải bồi bổ cho Tống Thanh Hàn nên bà đổi cháo hoa thành cháo xương, ăn vừa thơm vừa ngon.

Sở Minh gắp một cái há cảo thủy tinh cho Tống Thanh Hàn, cậu tự nhiên bóc vỏ trứng thả vào bát hắn.

Quý Như Diên ăn cháo, nhìn thấy hành động nhỏ mà tự nhiên của họ mà cười.

Năm mới đến rồi.

Ăn sáng xong, Sở Hàm nổi hứng kéo Quý Như Diên và Tống Thanh Hàn cùng đi dạo phố. Quý Như Diên yêu con gái, thấy Tống Thanh Hàn không có ý kiến gì, vung tay lên –cả nhà cùng đi!

Hai người đàn ông nhà họ Sở im lặng ngồi cạnh vô lực, dưới ánh mắt của vợ căn bản không có đường phản kháng, liếc mắt nhìn nhau, gương mặt hai ba con có mấy phần tương đồng đều lộ vẻ bất đắc dĩ.

Nhà họ Sở vốn là thế gia truyền thừa mấy trăm năm, con cháu nhà họ bồi dưỡng ra có thưởng thức không hề kém. Tống Thanh Hàn có ký ức kiếp trước, hơn nữa đời này trong giới giải trí lý như cá gặp nước càng thêm mở rộng tầm mắt, cũng hiểu rõ những thứ lưu hành trong giới, nói gì cũng hiểu.

Tuy cậu không nói nhiều, nhưng Quý Như Diên và Sở Hàm đi dạo phố thử quần áo thử vòng thử trang sức với cậu vẫn cười đến là vui vẻ.

Sở Minh và Sở Chấn Dương đi sau họ, bảo vệ thì cầm đồ Quý Như Diên mua.

"Hàn Hàn rất tốt." Sở Chấn Dương bỗng nói.

Ông ít khi can thiệp vào chuyện tình cảm của hắn, ít nhất trong ba mươi năm cuộc đời của Sở Minh, điều mà ông bố như Sở Chấn Dương giáo dục hắn nhiều nhất là kiên trì và tiến thủ.

Ông không yêu cầu hắn phải thi được bao nhiêu điểm, cũng không yêu cầu hắn phải biết tri thức gì. Ông chỉ dạy Sở Minh dù làm gì cũng phải kiên trì, hơn nữa phải có bước đột phá.

Có lẽ là bởi vì lúc ấy Sở Chấn Dương bận việc, cũng có lẽ là bởi vì bản tính của ông như thế, quan hệ của ông và Sở Minh không giống ba con bình thường lắm, ngược lại như là một đôi bạn lệch tuổi, có thể vừa uống trà vừa bình thản đàm luận công việc.

Cũng bởi vì vậy, Sở Chấn Dương nói những lời này, Sở Minh cũng ngẩn ra.

"Vâng." Sở Minh hoàn hồn, mỉm cười lên tiếng.

"Sau này các con cứ vui vẻ mà sống. Nếu muốn có con, nhà họ Sở chúng ta không phải không có tiền, ra nước ngoài mang thai hộ là được. Đừng có mà có bạn trai rồi còn làm khổ con gái nhà người ta." Sở Chấn Dương nghiêm túc nói, "Nếu không muốn có con thì sau này bên chi thứ có mầm tốt thì đưa đến đây bồi dưỡng cũng được." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

"Tóm lại... Các con sống tốt, ba và mẹ con cũng an tâm." Hiếm khi Sở Chấn Dương thật lòng nói chuyện với con mình như vậy, nói xong thở dài một hơi, gương mặt nghiêm nghị cũng thoáng có ý cười.

"Vâng, chúng con sẽ sống tốt." Sở Minh gật đầu, "Về phần con cái... con và Hàn Hàn vẫn còn trẻ. Nếu Hàn Hàn muốn, ra nước ngoài mang thai hộ một đứa cũng được."

"Không vội."

Sở Chấn Dương cũng chỉ nói vậy, nghe lời hắn nói cũng không nói gì, ngược lại gật đầu đồng ý: "Đó là chuyện của vợ chồng son các con, tự thương lượng là được."

Ông nhìn Tống Thanh Hàn đang theo vợ và con gái mình thử quần áo, chợt nghĩ đến nghi vấn lúc trước của Quý Như Diên: "Đúng rồi, người nhà của Hàn Hàn..."

Sở Minh im lặng một lát: "Lúc trước Hàn Hàn sống cùng bà ngoại. Ba mẹ em ấy..."

"Bỏ rơi em ấy."

Biểu cảm của Sở Chấn Dương đờ ra trong một cái chớp mắt, sau đó ông im lặng, thở dài: "May là ba hỏi con trước."

Không thì nếu ngày nào đó không cẩn thận nhắc đến lời này trước mặt Tống Thanh Hàn, chẳng phải là đâm một dao vào lòng cậu hay sao?

"Hàn Hàn không ngại chuyện này." Sở Minh lắc đầu.

Ngay cả cơ thể khác biệt cậu cũng có thể thản nhiên chấp nhận, năng lực thừa nhận của cậu vốn rất mạnh.

Chẳng qua nghĩ đến sự mạnh mẽ này là bởi vì Tống Thanh Hàn luôn một mình một người cô độc đi về phía trước, không đủ mạnh mẽ chỉ có thể bị bắt nạt, Sở Minh lại nhíu mày.

Hắn giương mắt nhìn quầy hàng cách đó không xa, Quý Như Diên và Sở Hàm đang kéo tay Tống Thanh Hàn thử đồng hồ. Có vẻ cậu vẫn không quen có người thân thiết như vậy, nhưng nụ cười trên môi không còn xa cách nữa.

Sở Chấn Dương cũng nhìn theo ánh mắt của hắn, cũng thu hết cảnh này vào đáy mắt.

Lúc trước biết con mình yêu đàn ông, Sở Chấn Dương cũng có khúc mắc. Nhưng hiện tại xem ra, là ông cổ hủ.

Chỉ cần vợ chồng sống vui vẻ với nhau, có gì không được chứ?

Sở Chấn Dương lắc đầu, đi vào chỉ kiểu đồng hồ kinh điển cho Quý Như Diên.

Sở Minh đứng nhìn một lát, sau đó đi sang quầy chuyên doanh bên cạnh, cẩn thận chọn một đôi cúc áo ngọc bích.

Hắn nhìn, so sánh quần áo trên người Tống Thanh Hàn, lại chọn một đôi đá đen.

Hắn không đưa hai đôi cúc áo này cho bảo vệ cầm mà nhét vào túi mình, sau đó đuổi kịp bước chân của Tống Thanh Hàn.

Người nhà họ Sở ai cũng đẹp, hơn nữa Tống Thanh Hàn vốn là đại minh tinh đang nổi tiếng, họ đi dạo ở phố mua sắm một lát mà đã có không ít người qua đường hoặc fan lén lút chụp ảnh đăng lên mạng.

@Chữ thập tình nguyện: Tình cờ gặp Hàn Hàn và chủ tịch Sở ở phố mua sắm nè! Ông chú trông già dặn bên cạnh nhìn giống chủ tịch Sở lắm! Chắc là ba của Sở tiên sinh hả? Khí chất của bác gái cầm tay Hàn Hàn cũng tốt quá! Người bên cạnh là Sở Hàm à? Tiếc là đằng sau có bảo vệ nên tui không dám xin chữ ký của Hàn Hàn, chỉ đành lén lút chụp ảnh nè... Nhưng vẫn vui lắm luôn QWQ (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Mùng một năm mới, ngày Tết nhàn nhã nhất, người không đi chơi thì ngồi ườn trong nhà xem TV lướt Weibo vân vân. Tin tức này đăng lên một cái là được dân mạng kéo đến like, sau đó là lượt bình luận và forward tăng vọt.

@Suily_masako: Áu áu! Là Hàn Hàn kìa! Hàn Hàn lâu lắm rồi không xuất hiện!

@ Thanh Vương: Đúng là Hàn Hàn! Góc độ này Hàn Hàn đẹp thiệt! Chủ tịch Sở cũng đẹp giai! Cả ba mẹ Sở và Sở Hàm ai cũng đẹp! [chảy nước mắt vì mình xấu. jpg] PS: điểm chú ý của tui có vấn đề sao á, hôm nay là mùng một mà... ? Sao Hàn Hàn lại đi dạo phố với họ nhỉ...

@ Ở rất gần nhau: !!! Ê lầu trên làm tỉnh người trong mộng! Vừa nãy tui còn liếm ảnh, thiếu chút nữa quên mất... Sao Hàn Hàn lại đi dạo phố với người nhà của chủ tịch Sở làm chi!!!

@ Hôm nay quả thực ha ha ha: Hàn Hàn nhà chúng ta không hổ là đàn ông cá chép nhân nghĩa hot search... Không ra tay thì thôi, ra tay cái là sấm rền gió giật!!! ( nói nhiều như vậy chỉ muốn tỏ vẻ chắc Hàn Hàn nhà chúng ta lại lên hot search rồi orz)

Một minh tinh cộng thêm một gia đình nổi tiếng, hơn nữa đoàn người Tống Thanh Hàn lại có nhan sắc, bức ảnh này mới đăng lên không lâu, lượng forward đã lên đến mười nghìn.

Từ lúc casting "Chiếc nhẫn quyền lực" đến lúc ra nước ngoài quay phim đến nay, trong nước cơ bản không có tin tức về cậu. Tuy vẫn có "Nhân sinh như diễn" ở đài Lam Thiên, nhưng cậu không ở trong nước, vẫn có ảnh hưởng nhất định.

Không ít fan muốn biết gần đây Tống Thanh Hàn làm gì, nhưng cậu! Trừ đêm ba mươi và đầu năm đăng bài chúc mừng, thật sự hoàn toàn không có tin gì hết!

Hàn Hàn cao gầy béo đen thế nào? Fan thâm hết cả mắt.

Nếu nhan sắc và diễn xuất của Tống Thanh Hàn không hút được fan, lâu không PR như vậy, không biết có bao nhiêu tiểu Hàn không chịu nổi cô đơn đu idol khác rồi.

Các cô muốn biết gần đây Hàn Hàn thế nào, muốn xem ảnh chụp mới nhất của Hàn Hàn, nhưng các cô không ngờ bức ảnh đầu tiên mình thấy lại là ảnh chụp lén cậu đi dạo ở phố mua sắm cùng người nhà Sở Minh.

... Đây là hành động thần kì gì thế?!

Góc độ ảnh hơi ái muội, có mấy bức ảnh Tống Thanh Hàn quay đầu nhìn Sở Minh cũng nhìn ra được mấy phần ăn ý khác thường. Nếu giữa họ không có khoảng cách vạn dặm, người nhìn lần đầu tiên sẽ hiểu sai.

Nhưng mà phải nói bức ảnh này quả thực từ góc độ, biểu cảm hoặc là độ nét đều nắm bắt rất tốt, thế cho nên người trong ảnh bởi vì khoảng cách hơi xa lại có một kiểu mỹ cảm mông lung.

Nhất là Tống Thanh Hàn.

Nhóm Tiểu Hàn đã gần bốn năm tháng không thấy tin tức về Tống Thanh Hàn, ảnh toàn từ trước hoặc cắt từ phim, không hề có cảm giác chân thật!

Ảnh chụp đi chơi với người nhà họ Sở bị tuôn ra ngoài, phản ứng đầu tiên của nhóm Tiểu Hàn là lưu ảnh, sau đó phản ứng thứ hai là... Hàn Hàn đi quay phim mà sao hình như béo lên?!

Thịt bị rơi rớt ở đoàn phim "Chiếc nhẫn quyền lực" dưới sự chăm lo của Quý Như Diên đã tăng lại, mặt Tống Thanh Hàn mềm mại trắng nõn, như búng ra nước, không cần trang điểm đã rất đẹp. Cậu còn mặc quần áo đậm màu làm cho trông vừa quý phái vừa mềm mại, hoàn toàn khác phong cách lúc trước!

Nhưng mà phong cách người khác không thể không chế nổi như thế, Hàn Hàn nhà các cô mặc vào lại vô cùng khí chất, cúi đầu ngước mắt mà tao nhã vô song.

... Sao có thể đẹp thế được!

Nhóm Tiểu Hàn u mê nhan sắc lướt Weibo, chưa đến nửa giờ đề tài # Tống Thanh Hàn Sở Minh # đã chiếm cứ hot search, ép những sao kim sao ngân tốn hết tâm tư muốn leo lên tức đến độ nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng tức thì có ích gì? Người ta biến mất bốn năm tháng, lộ mặt cái là có một đám fan cổ vũ cho cậu, năng lực hút fan này là ưu thế của người ta.

Chẳng qua trừ nhóm Tiểu Hàn say mê nhan sắc, có vài người quan tâm đến vấn đề sao Tống Thanh Hàn đi dạo với người nhà họ Sở.

Tuy rằng các cô ai cũng biết Tống Thanh Hàn từng cứu mạng Sở Hàm, nhưng ơn cứu mạng cũng không cần gọi ân nhân đi dạo phố vào ngày đoàn viên như mùng một đầu năm chứ? Hơn nữa xem trạng thái của Tống Thanh Hàn và mọi người nhà họ Sở trong ảnh, quả thực là dáng vẻ người một nhà đi dạo phố! (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Ba Sở và chủ tịch Sở là đàn ông không hiểu tâm tư phụ nữ cho nên đi sau cùng, nếu là gia đình bình thường thì phải là hai người hỗ trợ xách túi. Mẹ Sở và Sở Hàm thì dạo phố, xem ảnh là biết hai người dạo phố rất vui vẻ, Tống Thanh Hàn thì giống em trai con trai tri kỉ, được chị mẹ lôi đi tư vấn.

Người có tâm chú ý đến quần áo của Sở Minh và Tống Thanh Hàn là giống kiểu khác màu, nhất thời suy đoán điều khác thường.

Nhưng chỉ đoán thôi, không có chứng cứ, nói bừa không chỉ không thuyết phục được người khác, ngược lại đắc tội nhà họ Sở - thôi yên lặng tắt mic thì hơn.

Thời đại này văn hóa hủ đã nhiều, rất nhiều người thích CP Sở Minh và Tống Thanh Hàn này xem ảnh đều cười đùa CP lại phát đường, nhưng trong lòng cũng hiểu không có khả năng là áo đôi, đời này cũng không thể. Ba mẹ người ta còn ở bên cạnh kia kìa, chẳng lẽ họ còn dám công khai show ân ái? Nói là quần áo anh em còn đáng tin hơn.

Quý Như Diên mở điện thoại lướt lướt, sau đó kéo tay áo Tống Thanh Hàn, cười nói: "Ha ha Hàn Hàn, fan của con đáng yêu thật đấy, nói con được mẹ thu nuôi nên mặc áo anh em với Minh Minh."

Tống Thanh Hàn: "..."

Sở Hàm: "Ở đâu ở đâu? Con cũng muốn xem."

Cô thò đầu xem, lấy một kiểu đồng hồ khác ra, sau đó buồn cười nhỏ giọng nói: "Thật ra cách giải thích này cũng tốt, sau này Hàn Hàn đi ra ngoài với Sở Minh có thể thân thiết hơn."

Quý Như Diên bắt đầu nghĩ đến hiệu quả của cách này.

"Hàn Hàn, con thấy sao?" Quý Như Diên hỏi.

Tống Thanh Hàn lắc đầu: "Không được."

Quý Như Diên gật đầu: "Sau này có người hỏi mẹ, mẹ nói mẹ coi con là con ruột là được."

Vợ của con, chẳng lẽ không phải nửa đứa con của bà sao, nói như vậy cũng không có gì sai.

"... Vâng."

Quý Như Diên bỏ qua vấn đề nầy, cầm đồng hồ, đeo lên cổ tay Tống Thanh Hàn: "Con thử xem, cái này thế nào?"

Nhà họ Sở có uy thế, Tống Thanh Hàn có thể đi dạo phố với người nhà họ Sở, trong mắt người trong giới lại trở nên thần bí.

Rõ ràng lúc trước chỉ là một kẻ tép riu, mới chỉ qua ba năm, cậu đã đứng ở chỗ họ dùng toàn lực cũng không đứng lên nổi.

Sự chênh lệch như mặt sông mặt biển này không phải ai trong giới cũng nhịn được, nhưng không ai dám nói câu gì.

Tống Thanh Hàn đã không phải là người có thể động vào.

Đề tài này ở trên hot search rất lâu, lúc độ hot đạt đến đỉnh cao nhất, ảnh chụp của Tống Thanh Hàn trong "Chiếc nhẫn quyền lực" được tuồn lên.

Cung điện hoa lệ, hoàng kim làm thành cây cột sáng loá mắt, kiếm sắc khảm bảo thạch lóe sáng, khôi giáp màu bạc uy phong lẫm liệt.

Kỵ sĩ!

Trong tấm ảnh này có một loại mỹ cảm hư ảo mà lại chân thật. Cung điện hoa lệ hóa thành nhạt nhòa, trở thành bối cảnh hoa mỹ, áo giáp tựa như được tô vẽ sáng lên. Cậu cất bước từ cung điện ra, một tay cầm kiếm Quốc vương ban cho, tay kia thì có vẻ ôm một cái bọc, cả hình ảnh tràn ngập cảm giác ủ dột và nhiệt huyết. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Gót chân, đầu ngón tay, thậm chí là mũ giáp trên đầu cậu đều đẹp tỏa sáng, rõ ràng là ảnh chụp tĩnh lại làm cho người ta có cảm giác kỵ sĩ này đang đi về phía mình, cảm nhận được khí thế hơn người.

... Nhìn kỹ, kỵ sĩ này có gương mặt phương Đông, tuy không thua kém người phương Tây, nhưng cậu quả thật là người phương Đông, nhưng trong ảnh này không có ai hoài nghi cậu có phải kỵ sĩ thật hay không.

Sức cuốn hút mạnh mẽ này... Mọi người chợt phát hiện họ vẫn xem nhẹ năng lực của Tống Thanh Hàn, biến mất bốn năm tháng mà cậu có thể xuất sắc hơn!

Sức hút sinh ra từ chuyện Tống Thanh Hàn đi cùng người nhà họ Sở bị bức ảnh này đè xuống, người tò mò dời ngón tay, lại thêm một tấm ảnh nữa.

Hả? Áo Trung Quốc?

Vừa nãy vẫn là kỵ sĩ phương Tây, sao đột nhiên lại biến thành Trung Quốc?

Fan và người qua đường bấm vào xem, thiếu chút nữa không dám tin người trong ảnh là Tống Thanh Hàn.

... Rất già, cũng quá kiên nghị bi thương.

Nếu bên cạnh không có tên diễn viên, nhóm tiểu Hàn không dám nhận đây là Hàn Hàn đẹp trai mà các cô quen!

Nếp nhăn trên mặt, đầu đầy tóc bạc, cơ thể già nua và cánh tay bị mất đi... vẻ bi thương đập vào mặt.

Nhưng khiến họ khó chịu nhất là ánh mắt và động tác. Một tay ông đặt trên mép thuyền, ánh mắt lại không có tiêu cự.

Không hiểu sao mọi người có thể nhìn ra sự bất an, bi thương, bất đắc dĩ và buồn bã trong ánh mắt đó.

Kỹ sị ngày xưa mất đi thanh kiếm sắc kiêu ngạo, ông trở nên già nua và yếu ớt, áo che khuất đi máu me trên người ông, khí chất ôn hòa của người phương Đông lộ rõ.

Vì sao ông lại trở thành kỵ sĩ? Vì sao lại mất đi thanh kiếm sắc?

Hai tấm ảnh như là chụp vào thời gian khác nhau, ghi chép dấu vết thời gian trên người ông.

Như mọi người thường nói, bi kịch luôn khiến người ta nhớ kĩ hơn hài kịch, không trọn vẹn khiến người ta thương tiếc hơn trọn vẹn.

Lúc trước có ảnh chụp lén của Tống Thanh Hàn làm mồi, đột nhiên thấy hai tấm ảnh chụp mang sắc thái khác nhau như vậy, đừng nói đến nhóm tiểu Hàn, ngay cả người qua đường cũng phải hiếu kỳ.

Tống Thanh Hàn biến mất mấy tháng này rốt cuộc đã quay bộ phim thế nào?! 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp