Man Cô Nhi được Hồ Điệp Seba nói là tác phẩm ngôn tình ngọt ngào nhất mà chị từng
viết. Và quả đúng là như vậy, câu chuyện này thấm đẫm tình yêu đôi lứa,
tình người thấu hiểu. Giá như trên đời chúng ta cũng gặp người dốc lòng
vì ta như thế, và ta cũng dốc lòng vì họ như vậy. Man Cô Nhi là một bức
tranh thủy mặc đẹp, yên bình, tươi mát. Dưới màn mưa bụi Giang Nam,
chàng ôm vai nàng, họ chậm rãi bước đi, hoa nhài rơi rụng, hương theo
mãi chẳng rời.
Văn án:
Chàng thì thầm bên tai tôi, “Mặc kệ
kiếp trước hay kiếp này, nàng đều nụ hoa chưa nở.” Chàng không khỏi tự
hào nói, “Kẻ làm cây tình của nàng nở đoá đầu tiên, là ta.”
… Rùng cả mình. Nhưng đời người đâu
được mấy lần sến sẩm như thế, dù chàng là cậu nhóc kiêu ngạo, hay là đại tướng quân đen tối, tôi đều đã định sẽ yêu chàng đến mức chết đi sống
lại thê thảm vô cùng.
Tôi gả chồng.
Không gả trong thế kỉ 21 đầy nhiệt huyết phóng khoáng, mà là ở triều Đại Minh cực kì bảo thủ!
Tôi nghĩ rồi, chuyện đến nước này, tất cả chỉ tại cái cô bác sĩ tự tử vì tình kia thôi. Sau khi nên cơ sự, tôi
chỉ biết ngây ra như phỗng. Đến tận đêm trước ngày xuất giá, tôi mới
chợt bừng tỉnh phát hiện mình đã vượt thời gian!
Tôi đúng là xui tận mạng, tại sao lại
vượt thời gian đi gả cho một ngụy Shota lòng xuân phơi phới, mình còn bị ăn sạch sành sanh cơ chứ?
Khi chàng cười, tôi liền cảm thấy vô cùng đáng yêu, sáng sủa rạng rỡ, chiếu rọi cuộc đời tôi. Sao tôi lại đụng
phải một kẻ dễ thù dai đến thiên trường địa cửu vậy nhỉ?! Bao bì và nội
dung không phù hợp với nhau, tôi có thể yêu cầu trả hàng được không…?
===============
Giới thiệu của Editor:
Nữ chính bị bệnh nằm liệt giường, cô xuyên không trở thành nàng Lâm Man
Cô 14 tuổi khỏe mạnh, gả cho tam công tử nhà họ Vương. Tam công tử dịu
dàng, văn nhã, nhưng chàng bị bệnh, phải cưa một bên chân. Câu chuyện
này kể về tháng ngày họ chung sống bên nhau, trở thành sự tồn tại đặc
biệt và ấm áp nhất cuộc đời nhau. Bởi vì đồng cảm, cho nên thấu hiểu,
chính vì thấu hiểu, đôi lứa nên duyên.