Đợi thật lâu, cũng chưa chờ đến khi nghe được giọng Ôn Nhuyễn thì bên kia điện thoại đã truyền đến âm thanh: " Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau" anh nhíu nhíu mày cúp điện thoại, tính gọi lại nhưng khi nhìn thấy thời gian thì rốc cuộc lại không gọi nữa.
Đã trễ thế này.
Cô chắc đã ngủ rồi.
Buổi sáng hôm nay thời điểm nhìn thấy Ôn Nhuyễn dưới mắt có một mảng thâm quầng chắc là hôm qua cô chưa được nghỉ ngơi tốt vừa nhìn đã biết cả đêm không ngủ, sự việc quan trọng như vậy còn phải lo dọn nhà nữa cô khẳng định đã rất mệt rồi.
Vẫn là ngày mai rồi hãy gọi cô đi.
Mặc dù đã ly hôn, nhưng Lâm Thanh Hàn trước sau cảm thấy Ôn Nhuyễn vẫn còn thích mình, anh không phải kẻ ngốc cô thích anh nhiều năm như vậy anh không phải là không biết a.
Mười mấy năm cảm tình, sao có thể nói buông liền buông? Không phải mấy ngày trước cô vẫn nói " nhớ anh " sao.
Cô nhiều năm như vậy vẫn luôn rất ngoan ngoãn có lẽ chỉ là quá thương tâm cáu kỉnh với anh vài ngày liền sẽ thông suốt rồi trở về với anh.
Cô là vợ của anh cũng là người nhà của anh.
Anh có thể dung túng cô tùy hứng.
Về sau.
Anh cũng sẽ đối xử tốt với cô.
Ít nhất anh sẽ thử đi tìm hiểu thích cái gì, cô rốt cuộc thích thứ gì......
Nghĩ kỹ, Lâm Thanh Hàn âm trầm cả một ngày mặt rốt cuộc cũng có chút biểu tình anh thu hồi di động, đi vào thang máy, trong gương ảnh phản chiếu của anh góc cạnh rõ ràng khuôn mặt cùng với khóe miệng hơi hơi cong lên không tính quá rõ ràng.
Hoàn toàn là bộ dáng nắm chắc thắng lợi.
......
Ôn Nhuyễn thật ra không biết Lâm Thanh Hàn suy nghĩ gì.
Cô trước đây chưa từng sinh hoạt như vậy bao giờ có chút không biết làm sao, nhưng lại có rất nhiều mới lạ...... Như cơm hộp, ăn cay rát cổ họng thì uống nước đá, còn dựa theo lời Kỷ Hề nói tìm một bộ phim truyền hình hiện tại đang rất hot để xem.
Cô thật lâu rồi không xem phim truyền hình.
Lâm phu nhân phải luôn sinh hoạt ưu nhã, cao quý cô có thể mặc hoa phục đi xem kịch bản, đi nghe nhạc kịch, thậm chí có thể mời những nhạc sĩ đó tới trong nhà biểu diễn...... Nhưng giống như thế này ở trên sô pha ôm ipad xem phim truyền hình cô đều quên đã bao nhiêu năm rồi chưa từng làm.
Thoắt cái liền đến 12 giờ.
Lúc nghe được tiếng chuông di động trong phòng vang lên cô còn bởi vì trong TV nam nữ chính chia tay khóc đến rối tinh rối mù, trên bàn đã có một đống khăn giấy, trong tay cũng cầm một hộp khăn giấy, một bên lau nước mắt, một bên hít hít cái mũi, ấn nút tạm dừng, lê dép lê đi về hướng phòng ngủ.
Vừa mới đi đến.
Tiếng chuông liền ngừng lại.
Chỉ còn ánh sáng trên màn hình di động báo tên người gọi đến【 lão công 】.
Ôn Nhuyễn ngẩn người, còn quên lau nước mắt trên mặt, cứ như vậy ngơ ngác mà nhìn màn hình di động, thẳng đến màn hình chuyển sang màu đen cô mới lấy lại tinh thần.
Lâm Thanh Hàn gọi điện thoại cho cô? Còn là lúc khuya khoắt......
Cô cầm điện thoại lại gần, click mở khóa xác nhận thật là Lâm Thanh Hàn, không có sai, bọn họ kết hôn ba năm, Lâm Thanh Hàn chủ động gọi điện thoại cho cô số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay, ngày hôm qua xem như một lần.
Nhưng hiện tại sao lại thế này?
Bọn họ đều đã ly hôn nam nhân này hơn nửa đêm gọi điện thoại cho cô làm gì?
Chẳng lẽ......
Khuông mặt nhỏ nhắn của Ôn Nhuyễn trắng bệch hiện đầy lo lắng Lâm Thanh Hàn dạ dày không tốt cô lo lắng anh đã xảy ra chuyện vội vàng nhấn điện thoại rồi lại thu trở về.
Cô đã không còn là vợ Lâm Thanh Hàn.
Nếu anh thật sự xảy ra chuyện bên cạnh anh cũng không thiếu người chăm sóc cũng thật không cần đến cô.
Ôn Nhuyễn thu mi cầm di động đi ra ngoài.
TV còn tạp ở cốt truyện, bất quá cô đã không còn tâm tình xem ngồi ở trên sofa ôm di động trầm mặc một hồi cô đem số Lâm Thanh Hàn sửa lại từ【 lão công 】thành【 Lâm Thanh Hàn 】.
Kỳ thật vẫn là có chút luyến tiếc a.
Thích anh nhiều năm như vậy, nhưng vẫn không dám tiết lộ tình yêu của chính mình đến khi lấy được giấy kết hôn, cô rốt cuộc cũng có thể thản nhiên đem tình yêu của mình nói ra.
Lúc đó thấy chữ 【 lão công 】 cô liền cười đến nhiều ngọt ngào.
Mặc dù đã qua lâu như vậy cô có thể nhớ rõ hết từng chút.
Ôn Nhuyễn nhìn màn hình di động phản chiếu hình ảnh của bản vội vỗ vỗ gương mặt đem những suy nhĩ lung tung của chính mình dập tắt cô nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Không được suy nghĩ a, liền tính là luyến tiếc, cũng không cho lại nghĩ tới."
Nếu đã lựa chọn ly hôn cô liền sẽ không quay đầu lại.
Đêm cũng đã khuya cô đóng ipad, lại dọn rác tính toán đem cái bàn thu thập lại thấy một xấp giấy vẽ bị Kỷ Hề đặt ở một bên, động tác ngừng lại...... Vốn tưởng đã đem nó để lại Lâm gia.
Nhưng nghĩ đến mình đã dọn đi rồi để lại thì không hợp cho lắm.
Bất quá xử lí mấy bức tranh này như thế nào cô cũng chưa nghĩ ra muốn cắt ném, vẫn là luyến tiếc, từ lần đầu tiên cô bắt đầu vẽ đến bây giờ, tổng cộng đã chín năm.
Tuy rằng là bởi vì Lâm Thanh Hàn mới muốn vẽ nhưng cũng đã cùng cô đi qua năm tháng.
Liền như vậy ném, thật sự đáng tiếc.
Vẫn là trước tìm một chỗ cất đi.
***
Thời điểm Lâm Thanh Hàn về đến nhà cũng đã khuya, dì Lý thật ra vẫn chưa ngủ, hôm nay phát sinh chuyện như vậy gọi tiên sinh lại không được, còn Lâm lão gia... bà lại không dám gọi nên đành ngồi chờ đến khi tiên sinh về nhà. Nghe được động tĩnh ngoài cửa bà lập tức liền ngồi dậy ra ngoài chào: "Tiên sinh, ngài đã trở lại."
Dì Lý là lão nhân trong nhà, từ nhỏ đã chiếu cố bọn họ.
Lâm Thanh Hàn tuy rằng tính tình nhạt nhẽo đối với bà vẫn là khách khí nhìn bà ngoài ý nói: "Còn chưa ngủ?"
"Tôi như thế nào có thể ngủ được a." dì Lý thở dài: "Tiên sinh, ngài cùng phu nhân rốt cuộc làm sao vậy? Sáng sớm hôm nay cô ấy bỏ đi cùng vali hành lí nói với chúng tôi là cô ấy và ngài đã ly hôn."
"Tiên sinh......"
Bà do dự nói: "Ngài cùng phu nhân thật sự ly hôn sao?"
Lâm Thanh Hàn cười một cái, tuy rằng vẫn là độ cung rất nhỏ, nhưng có thể nhìn thấy tâm tình anh đang rất tốt: "Đừng lo lắng, cô ấy mấy ngày nữa sẽ quay về." Nói xong anh cởi áo khoác đưa cho dì Lý rồi nói một câu "Dì nghỉ ngơi sớm đi" liền lên lầu.
Đi được vài bước.
Anh đột nhiên dừng lại xoay người hỏi một câu: "Dì có biết Ôn Nhuyễn thích hoa gì không?"
Hoa?
Dì Lý sửng sốt, lúng ta lúng túng nói: "Tôi thấy phu nhân trồng ngoài ban công vài chậu hoa sơn chi chăm sóc rất kĩ chắc hẳn cô ấy thích hoa sơn chi đi."
Chờ dì Lý phục hồi lại tinh thần Lâm Thanh Hàn đã sớm rời đi bà đuổi theo vài bước, trong miệng nói: "Ai, tiên sinh......"
Không có người đáp lại.
Bà ôm áo khoác đứng bất động lại nghĩ đến tiên sinh vừa rồi đã nói câu nói kia "Vài hôm nữa sẽ quay về", bà như thế nào lại cảm thấy sự tình không phải như thế hôm nay phu nhân ra đi thực kiên quyết, hơn nữa bảo bối của phu nhân trong phòng vẽ tranh cũng đã bị mang đi.
Tiên sinh ngài ấy có phải hay không hiểu lầm cái gì a.
......
Lâm Thanh Hàn tâm thật sự hiểu nhầm.
Anh thậm chí còn tưởng tượng ra một viễn cánh tươi đẹp cho ngày mai.
Là Cùng Ôn Nhuyễn ăn bữa cơm rồi mang cô trở về nhà, đương nhiên nếu tạm thời cô vẫn chưa muốn thì vẫn không sao anh có thể dọn đi cùng cô...... Cứ như vậy mang một ý nghĩ tốt trở về phòng.
Nhưng khi nhìn thấy căn phòng tối om.
Lâm Thanh Hàn nhíu nhíu mày, trên mặt ý cười cũng đi theo đó thu một ít.
Tuy rằng đã sớm biết Ôn Nhuyễn rời đi, nhưng thật sự nhìn thấy căn phòng không có một ai liền có chút không thể thích ứng nhớ trước đây khi anh trở về cô sẽ để đèn chờ anh, chuẩn bị quần áo giúp anh tắm rửa.
Có đôi khi cô còn xoa xoa đôi mắt vẻ mặt mông lung từ trên giường ngồi dậy nhỏ nhẹ nói với anh một câu "Thanh Hàn, anh đã về."
Nhưng hôm nay cái gì cũng đều không có.
Không có đèn, không có chuẩn bị quần áo, cũng không có thân ảnh của cô.
Lâm Thanh Hàn trầm mặc một hồi, sau đó mở đèn, đóng cửa lại anh vẫn không lo lắng chút nào vì dù sao Ôn Nhuyễn cũng sẽ quay về,hôm nay...... Dư quang thoáng nhìn trước bàn trang điểm xuất hiện một túi giấy.
Anh nhíu mày.
Đó là do anh bảo Lý Tắc chuẩn bị.
Tuy rằng Ôn Nhuyễn không cần cổ phần cũng không cần tài sản của anh nhưng anh lại không muốn để cô chịu chút ủy khuất nào cả.
Cô không mang đi?
Là nghĩ lập tức liền phải trở về căn bản đều không cần cầm đi?
Mặc kệ nguyên nhân là cái gì Lâm Thanh Hàn vẫn là đi qua mở túi ra nhìn thoáng qua, chìa khóa một cái cũng không thiếu anh cho cô chìa khóa nhà cũng vẫn còn trong đó mí mắt anh chợt giật giật ý niệm đầu tiên chính là "Cô cái gì cũng chưa mang đi, thì hôm nay cô ở đâu?"
Theo hiểu biết của anh về cô thì cô tuyệt đối sẽ không đi làm phiền Kỷ Hề.
Cô từ nhỏ đến lớn liền không quen biết ai ở ngoài cả vậy thì bây giờ cô đang ở đâu? Lâm Thanh Hàn tâm đột nhiên hoảng loạn ngay cả cặp mày kiếm cũng cau lên vì lo lắng anh đang định gọi cho Ôn Nhuyễn nhưng mà lại nhìn thời gian, vẫn là lựa chọn gọi cho Lý Tắc.
Thực mau.
Bên kia liền có người nhận, giọng truyền tới Lý Tắc truyền tới: "Boss, làm sao vậy?"
"Cậu liền điều tra cho tôi Ôn Nhuyễn đang ở đâu?" Lâm Thanh Hàn nắm chặt túi giấy, cau mày, trên mặt là không khỏi hiện lên lo lắng, giọng cũng có chút trầm: "Cậu chuẩn bị nhà ở cho cô ấy nhưng cô ấy một cái cũng đều không lấy tôi lo lắng cô ấy một mình ở bên ngoài sẽ xảy ra chuyện."
Lý Tắc sửng sốt, do dự nói: "Boss......"
Lâm Thanh Hàn không có kiên nhẫn nghe lời anh ta cau mày, trách mắng: "Còn không mau đi tra?"
Anh trong lòng thậm chí còn tính toán tận dụng quan hệ, trực tiếp tra ra cô đang ở đâu. Nếu là khách sạn còn được, còn nếu là địa phương khác......
Trời xa đất lạ, nha đầu này sẽ không ảy ra chuyện?
Không được.
Khách sạn cũng không tốt.
Lung tung rối loạn.
Một nữ tử như cô lớn lên lại xinh đẹp, bị người khác lừa thì làm sao bây giờ?
Liền lúc anh suy nghĩ rối loạn Lý Tắc do dự nói: "Boss, ngài có thể xem bằng hữu vòng của phu nhân cô ấy hẳn là...... Không có việc gì." Không chỉ có không có việc gì, còn đang rất vui vẻ những lời này anh thật không dám nói.
Bằng hữu vòng? [ cái này chắc là story giống trên Facebook nhỉ? ]
Lâm Thanh Hàn sửng sốt anh không có thói quen phát bằng hữu vòng, cũng rất ít xem bằng hữu vòng.
Cau mày anh mở bằng hữu vòng của Ôn Nhuyễn điều thứ nhất thấy được là 【 cuộc sống mới, không khí mới về sau cũng muốn mỗi ngày như vậy vui vẻ nha [ cay rát cổ họng thì uống nước đá, Xứng đồ ]】
Lâm Thanh Hàn cầm di động nhìn bằng hữu vòng của cô chậm chạp không nói gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT