—Bệnh viện—-
Cô dần tỉnh giấc.
-“ A~ Đây là đâu vậy?” - Cô sợ hãi

Anh thấy cô tỉnh dậy liền mừng rỡ
- “Không nhớ anh sao cô ngốc ? “- Cậu ghé sát vào mặt cô

-“a, Là anh tốt bụng nè. Hihi. Em nhớ anh lắm a~” - Cô liền nhào tới ôm cậu

- “Em đói không? Anh có mua bánh..”
Anh chưa kịp nói xong thì bánh trên tay đã bị giựt lấy

- “Cho em. “

Cậu cười nhẹ. Vuốt đầu cô

- “Ăn từ từ. Hk ai giành vs em”

/ Một lúc sau, bên ngoài bỗng có người họi cô/

“Nhu Nhu, em đau rồi ...” Tiếng từ bên ngoài vọng vào. Đó là tiếng của Ngọc Hân

“Nhu Nhu” Ngọc Hân vừa gặp đc cô liền ôm lấy

“Chị Hân Hân” Nhu Nhu thấy chị mình liền ôm lại cô

“Mấy người làm gì em ấy hả?” Ngọc Hân vừa ôm Nhu Nhu, vừa nhìn Hai người đang đứng kế bên. Là cậu và Bác tài xế

“Chị Nhu Nhu, anh ấy là người tốt”

“Chị hk quan tâm. Bây giờ thì em về với chị”

Anh vừa nghe thấy có người muốn đưa cô nhóc đi liền ngăn cản.
“Không được. Tôi không cho cô đem em ấy đi”

- “Anh có quyền gì ngăn cản tôi” Ngọc Hân quát

-“ Nếu cô thực sự quan tâm em ấy thì nên để em ấy ở đây vs tôi. Tôi sẽ chăm sóc em ấy. Cô nghĩ cô sẽ đảm bảo em ấy sống tốt sao?”

Ngọc Hân do dự. /Anh ta nói đúng. Về nhà mẹ cũng chỉ hành hạ đánh đập em ấy. Em ấy cũng sẽ hk đc đi học. Lớn lên sẽ lang thang như mình. Không được

-“ Sao? Cô suy nghĩ đi” Cậu nói
-“Anh nói đúng” Ngọc Hân quay sang nhìn Nhu Nhu. “Nhu Nhu em có chịu sống với anh này không?”

-“ Dạ. Anh ấy rất tốt với em. Nhưng .. em sẽ phiềm lắm. “

Cậu Nhìn cô. “Không sao , anh sẽ kiên nhẫn với em”

“Thật ạ. Anh sẽ cho em ở ké sao?”

“Ukm. Sau này em sẽ ở cùng gia đình anh”

“Yeahhh. Vui quá” Cô hét lênn

Ngọc Hân nhìn thấy Nhu Nhu vui như vậy, không nên kéo em ấy về sẽ tốt hơn.

“ Cậu ra ngoài nói chuyện với tôi “ Ngọc Hân hung hăn

—- Bên ngoài

“ Tôi giao Nhu Nhu cho cậu. Nếu như tôi vô tình nhìn thấy cậu ức hiếp em ấy, tôi sẽ đánh chết cậu. Nhớ chưa”

“Được. Tôi sẽ chăm sóc em ấy thật tốt. Yên tâm đi”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play