Một giọng hát trong trẻo, thanh cao được cất lên cùng tiếng piano kết hợp
rất thuần thục.. khiến ng nghe như bị cuốn hút, hắn tự hỏi sao lại có 1
thanh âm như vậy trong trường mà đến giờ hắn mới biết.. hắn bước vội tới phòng đạo cụ, nơi phát ra thanh âm trong trẻo ấy, vừa mở hé cửa.. hắn
bất ngờ và đơ ngay tại chỗ.. 1 thiên thần.. à ko, hắn nhìn nhầm.. là
nó.. những ngón tay thon dài đang lướt nhẹ trên những phím đàn, đôi mắt
mơ hồ ánh lên 1 vẻ thánh thiện ko thể tả, đôi môi nở 1 nụ cười tươi,
hạnh phúc... lúc này trông nó thật bình yên.. hắn nhìn nó ko chớp, còn
nó thì ko nhận ra có ng đang ngắm mình.. (O.O)
- NGUYỆT NGA.. – Kim Anh la toáng lên khi thấy cảnh tượng ấy.. cô nàng phi nhanh vào phòng đạo cụ.. lướt qua hắn..
Nó nghe tiếng Kim Anh bèn quay ra nhìn với bộ mặt ngây thơ hết sức, khiến
Kim Anh phát hoảng phi vào trong chớp mắt và ... Bốp.. Kim Anh đánh vào
đầu nó 1 cái rõ mạnh..(=.=’’) và quay ra nhìn Kim Anh với vẻ tội
nghiệp.. Kim Anh.. định giáng cái nữa thì.. hắn đã túm tay Kim Anh lại
và giật nhỏ về phía mình.. hắn chăm chú nhìn nó.. khuôn mặt vẫn lương
thiện tựa như thiên thần, ánh mắt buồn nhưng ánh lên vẻ mĩ lệ, lần đầu
tiên hắn quan sát kĩ 1 đứa con gái như vậy, mà ng con gái này lại là nó, bình thường hắn chỉ thấy nó trong bộ dạng ngang tàn.. nhưng đây là lần
đầu ánh mắt nó thoáng buồn như vậy.. và cũng tại mọi hôm nó đeo kính giả cận nên hắn ko thấy rõ được đôi mắt to tròn long lanh của nó đẹp đến
mức nào, một đôi mắt thơ ngây, màu nâu nhạt, cuốn hút đến bất ngờ..
- Anh nhìn gì mà chăm chú thế ? – nó ngước lên nhìn hắn, hắn quá cao so
với nó, nên khi hắn nhìn nó thì nhận thấy rằng, hai khóe mi nó ươn ướt,
đôi mắt to tròn chơm chớp... - .. mặt em có nhọ sao.. (-O_O-)
-
E..em ! – hắn nhìn nó ko chớp mắt, đây là lần đầu tiên nó gọi hắn là anh 1 cách ngọt ngào như vậy.. hắn quay ra nhìn Kim Anh, nhỏ đang chắp tay
lầm bầm.. ‘thôi chết rồi, sao lại ko tỉnh ?’.. hắn quay lại bắt gặp ánh
mắt long lanh của nó thì ko khỏi xiêu lòng.. hắn đưa tay lên định quệt
giọt nước mắt đọng trên khóe mi thì.. nó rụt cổ nhắm tịt mắt lại như sợ
bị đánh, khiến hắn bật cười.. – gì chứ, ai làm gì em đâu... (^^)
Nhỏ Kim Anh ngã rầm xuống đất.. 1 lúc sau nhỏ mới định thần lại và đứng
lên.. nhìn nó.. nhỏ định chạy đến đánh nó để nó bỏ cái bộ dạng đáng yêu, hiền lành đáng xấu hổ ấy đi thì.. hắn lại cản.. Lần này, 1 tay hắn vòng qua vai ôm nó còn 1 tay hắn túm tay của Kim Anh hất nhỏ ra 1 cái rõ
mạnh.. (o.o)
- Thế này là sao ? – hắn dằn từng chữ.. (> :()
- Ơ.. – Kim Anh cố tình không hiểu.. - .. không.. em.. không.. (0.o)
- Sao cô lại đánh cô ấy khi cô ấy không làm gì ai? Khi cô ấy đang bình yên thế này? – hắn quát..
- Kim Anh… - nó nhìn Kim Anh với 1 ánh mắt vô tội.. - ..sao bạn cứ đánh mình.. híc..
- Tỉnh lại đi.. – Kim Anh hét lớn.. – mày có tỉnh không hay để tao đánh ày tỉnh.. quay lại đi Nguyệt Nga..
Bỗng 1 tiếng rít inh tai từ chiếc micro phát ra khiến 3 đứa ôm đầu, hắn nhìn ra cửa.. Thảo Uyên đã đứng đó từ lúc nào, nhỏ cầm theo micro với nụ
cười tươi trên mặt, nhỏ nói:
- Cô đang đợi các cậu.. (^^, chị này đến đúng lúc này)
Bốp.. bụp.. hắn ngã lăn ra đất, lúc định thần lại thì.. nó đã đứng ở xa hắn rồi, hắn nhăn nhó.. nó vênh mặt lên nhìn hắn..
- Đáng đời, sao anh dám ôm tôi.. anh sợ tiếng loa thì cũng đừng quá khích thế chứ? Đồ điên.. (=.=”)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT