Hắn lại há hốc mồm.. gì mà hắn học với nó mà chỉ thấy toàn tính xấu của nó thôi, sao dì hắn vừa mới mở miệng ra là đã nói được bao nhiêu tính tốt của nó thế? Đó có phải dì của hắn thật không vậy?
- Nhận học bổng.. – 1 lần nữa, sốc nặng.. - .. như vậy, nếu cháu không cho cô ta suất học bổng đó thì con nhỏ đó vẫn học ở đây..? Vậy nó lấy nhiều học bổng thế mà cho từ thiện à? (O.O)
- Không.. – dì hắn nói tiếp.. - ..con nhỏ đó gồm 2 đứa bạn, 1 trong 2 cái học bổng đó dành cho bạn nó.. mà sao cháu học cùng mà không biết à? Thế tối qua có chuyện gì..?
- Hừ.. dì không nói cháu lại thấy tức… - hắn ngồi phịch xuống giường.. càu nhàu.. - …con nhỏ đó bị sao sao ấy..
- Oáp… - dì hắn ngáp dài.. – đi.. ra ngoài đi.. dì mệt rồi, ngủ đây.. bai bai..
Dì hắn lúc nào cũng vậy, cứ nói chuyện 1 lúc là lại lăn ra ngủ khì.. nhìn mà ghét, nhưng ai dám làm phiền thì.. hắn rùng mình, không dám nghĩ đến.. híc.. hắn rón rén bước ra ngoài đóng cửa phòng lại.. định về phòng mình thì.. trời ơi, phòng nó đây mà.. đi đâu nữa.. bà dì đểu kia.. có về phòng bà mà ngủ không hả? Hôm nay lại phải ngủ ngoài ghế sopha nữa hả? Đồ dì không thương cháu.. (=.=”)..
- Dì… trả phòng cho cháu!!!!!!!!!!!!!!!! (T_T).
Sáng hôm sau, nó thức dậy rất sớm, phi ra khỏi nhà, nó muốn tới trường thật nhanh, hihi.. nó muốn thấy bản mặt đáng ghét của hắn khi hắn cáu.. hô hô.. (=.=”)..
Vừa bước vào trường, bao nhiêu ánh mắt dò xét của đám con gái, ánh mắt thán phục của tụi con trai nhìn chằm chằm vào nó..
- Này, mặt tao có nhọ nồi à? - Nó quay sang hỏi Thảo Uyên. Cô nàng lắc đầu nguầy nguậy. – A! tao biết rồi, chắc tao xinh đẹp quá ý mà… hô hô.. đẹp đâu phải 1 cái tội… hihi (=.=” trình độ tự sướng của nhỏ chắc cao ngất trời quá!)
- Vâng! Nàng đẹp như tiên giáng trần, xinh như nàng công chúa, đáng yêu như con linh miêu..hồn nhiên như con điên.. nhìn xa cứ tưởng là ng lại gần mới biết đười ươi xổng chuồng.. – 1 giọng nói phải nói là không mấy dễ chịu vang lên đều đều sau lưng nó khiến nó giật mình quay lại… nhìn.. Ối mẹ ơi, nó suýt té xỉu, là hắn chứ ai, mà sao hắn đứng gần nó thế, vừa quay lại đã thấy hắn kè kè ngay đằng sau sát sàn sạt.. (0.o)
- S..sao.. cao.. vậy ta? – nó lẩm bẩm.. rồi đứng lùi ra đằng xa xa.. – này, muốn gì hả? (=.=”)
- Trình độ tự sướng của cô cao ngất nhỉ? – hắn tỉnh bơ.. – họ nhìn tôi chứ, sao cô lại nhận là nhìn cô? Tôi có xấu như cô đâu?
- Ờ ha! – nó thấy sống mũi cay cay, mặt giật giật, tự nhiên sao mà muốn đấm nhau quá, - thế mà nãy có ng khen tôi hết lời đó.. ai nhỉ? (^^)
- Ha ha.. cô mà cũng có đứa khen cơ á ? Thằng ngu nào vậy ? Nói tôi, tôi đấm cho vỡ mồm.. nhưng trước hết phải xin phép cô trước đã, fan của cô mà ha.. ha.. ha.. – hắn vừa nói, vừa ôm bụng cười, Hải Tường nãy giờ đứng bên cạnh hắn, chỉ cười tủm còn bây giờ, cậu đã phá lên cười, còn nó và Thảo Uyên thì lăn ra cười sằng sặc.. hắn ko biết mới xảy ra chuyện gì.. tròn mắt.. (ngu quá)
- Ha.. ha.. anh.. ha.. ha.. ha.. kẻ nào.. ha..ha.. ha..tôi.. ha ha.. cho …anh.. ha ha.. đấm.. nó… hô hô.. thoải..ha..mái.. ha..ha.. (=.=”.. có ngày nếm vị ruồi cho biết) - không nói được hết câu, nó lại lăn ra cười như hâm.. thành ra làm hắn bực mình quay ra nhìn thằng bạn.. cũng may, Hải Tường vừa kịp nhịn cười .. cậu mới nói.. (^^)
- Nãy ai khen cô ấy là.. đẹp như tiên giáng trần... (bụm miệng cười).. hồn nhiên (cười khúc khích).. xinh như công chúa.. (quay mặt chỗ khác).. đáng yêu (cười ha hả)... ha ha ha.. giờ cậu tính đấm vỡ mồm thằng nào?... – Hải Tường ko nhịn nổi cười, cậu cười toáng lên.. lần đầu tiên cậu thấy hắn trong tình trạng mặt đơ ra.. mồm há hốc.. nhìn rõ hai chữ ‘ngu dân’ trên mặt.. hắn đớ ng.. (giờ mới nhận ra à ?)
- Cái.. gì.. – hắn đỏ mặt, tắt luôn ko dám lên tiếng chỉ lí nhí.... - ..t.. tôi.. khen.. đểu.. đó... mà.. (^^ chữa cháy)
- Ha ..ha.. chả biết gì về điện mà đòi xài cầu chì.. ha ha.. – nó cười ha hả.. những ng khác nghe câu nói bất hủ của nó thì cũng lăn ra cười, hắn tức tối phi vào lớp.. định bụng ngủ cho hết buổi.. nay là giờ học tự chọn..
Nó vui vẻ phi lên hành lang, hihi.. vui quá mà.. ha ha.. (=.=’’) hắn bị bẽ mặt 1 phen đáng đời hắn. Bỗng nó đứng khựng lại ở trước cửa 1 căn phòng.. mang biển ‘phòng đạo cụ’.. nó khẽ đẩy cửa bước vào..
Hắn bực dọc, khi không sao bà dì đáng ghét lại bắt hắn đi tìm nó, tự nhiên lại mất giấc ngủ, hắn mà gặp nó, chắc cho nó 1 trận tả tơi quá.. tối qua đã ngủ ko được ngon rồi.. hừ.. đểu thật.. (^^)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT