Cuộc họp được kết thúc sau ba tiếng rưỡi, không khí buổi họp này cũng rất thoải mái do hai bên cố làm vừa lòng nhau hết mức.

Xong việc, hai người bên họ mời tôi đi ăn tại một nhà hàng lớn. Đợi mãi anh giám đốc này không thấy đâu, hai người tôi và ẻm giám đốc bắt đầu vừa uống rược và nói chuyện.

- Anh ăn đi!

* * *

- Vầng, chị cứ để tôi tự nhiên…

* * *

- Anh Hiếu này, anh sinh năm bao nhiêu vậy ?

* * *

- Tôi á, trẻ thôi 1989 ạ ! (Độ tuổi này thì còn khá trẻ so với những người tại phòng tôi ở cty ).

* * *

- Còn chị Hằng, phó giám đốc sinh năm bao nhiêu vậy ?

* * *

- 1990 ( vãi, còn trẻ hơn cả mình, có mờ ám)

* * *

- Em ít hơn anh một tuổi, bọn mình xưng an hem nhá!

* * *

- Ừm, tuỳ em!

Ăn xong, nhỏ em phó giám đốc tên Hằng này còn đưa tôi đi bar uống rượu nữa, bắt nhảy nhót cùng ẻm nữa chứ. Bố tổ, ngượng gần chết , lần đầu tiên tôi nhảy…

Thì ra là như vậy, ba ẻm này làm tổng giám đốc và là cổ đông lớn nhất nên ẻm ra trường cuối tháng 6 rồi về nước vào công ty làm luôn ở chức vị phó giám đốc này.

Ở đời này thật bất công, ngay từ khi sinh ra người ta đã cảm thấy thế giới này không còn công bằng như họ thường nghĩ.

Có người phải nỗ lực cả đời để lên được với những chức vụ vừa với khả năng của mình, còn có người thì chỉ vừa ra trường chưa có kimh nghiệm gì đã nên được những chức vụ lớn như này rồi.

Nhảy nhỏ chán, tôi ra ghế ngồi, ẻm cũng bắt đầu theo tôi. Mà cũng phải công nhận con gái Sài Gòn gì mà uống rượu tốt giữ vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play