Tuần tiếp theo nữa, tôi tháp hương cho em lần cuối và trả lại căn nhà đẹp cho ba em ra về trong nỗi buồn…ray rứt.
Lúc tôi về đến Hà Nội, tôi đã gọi em và Cường chó, Phương nấm và Nam ra đón, tôi đã trở về và không mang theo quà gì khi chỉ mang mỗi giấy tờ và quần áo về. Về đến phòng, nhìn My như vui hẳn lên, rồi em đòi mượn điện thoại xem ảnh iếc, xem máy tính xem có chat chit hay nhắn tin với con nào không. Em hỏi người con gái hôm nọ trong ảnh và tôi cũng không nói gì về tin nhắn ấy khi đã quá mệt mỏi. Em cũng dận tôi suốt những ngày sau đó.
27 tết, em dận tôi nhưng cũng đợi tôi về cùng mọi người luôn. Và quãng đường trở về nhà ăn tết ấy tôi cũng kẻ mọi chuyện về Hằng cho em nghe, một câu chuyện buồn. May sao em cũng thông cảm và vỗ về tôi… em bảo anh hãy nghe lời Hằng và sống tốt lên đi… rồi em cũng nói với tôi, em sẽ đi du học 3 năm bên Hàn Quốc, tôi cũng không nói gì và đồng ý để cho em ra đi, tôi biết nghành củ em, nghề mà em đang theo đuổi.
30 Tết năm ấy, tôi và mọi người đã cùng em đón một cái tết vui vẻ trong không khí đầm ấm của những người bạn, họ đã cùng tôi trò chuyện, đi chơi suốt. Nhớ nhất là tất niên năm nay, tuy hôm ấy em và Phương nấm , Nam bận không sang nhà tôi ăn tất niên được nhưng cũng rất vui vì ba người bạn chúng tôi là Duy và Thắng đã cùng nhau ngồi ăn một bữa cơm vui vẻ. Bữa cơm này tuy chúng tôi không uống rượu nhưng có vẻ 3 thằng cũng rất say với đống rin nô… và cùng ngồi kể chuyện này , chuyện nọ… kể những kỉ niệm những lần vui buồn và nhất là chuyện một năm vừa qua sảy ra. Chẳng biết mấy bố có say rin no không biết nữa, kể cả chuyện ma, đến nể.
Mùng 4 tết này, tôi và em sẽ lên chùa cầu cho Hằng được sớm siêu thoát và bốc quẻ đầu năm. Rồi đợi sang tháng tôi sẽ tiễn em đến với sứ sở Hàn Quốc, nơi mà em sẽ du học , đúng mới nơi mà em mong đến, đúng mới nghề mà em theo đuổi… nghề quay phim…
Rồi em còn nói, đợi ngày em về… em sẽ làm nên một bộ phim về tình yêu của chúng ta, một bộ phim thật thà mà không có những điều dối trá… sẽ có một đôi tình nhân tối đến mặc bộ quần áo màu pizama, sẽ có những con đường kè sông mà đôi ta từng qua.
Hết truyện
‘‘ người đi tìm hạnh phúc (tình tay ba) ’’
Đã bao đêm rồi anh ngồi viết về chúng ta
Về mối tình thật thà, về những điều dối trá
Về những ngã rẽ xưa tưởng chừng như xa lạ
Về những con đường mà mình đã đi qua.
Anh vẫn thường mơ về một ngày không xa
Tối về nhà thấy em mặc bộ pijama có in hình con thỏ.
Anh dịu dàng ngượng ngịu đưa em bó hoa và bức thiệp để ngỏ.
Gãi đầu cười trừ khi em hỏi mà chẳng nghĩ được lí do.
Anh muốn có một ngày em sẽ kể cho con của chúng ta
Những kỉ niệm của chúng mình đêm này sang đêm khác
Câu chuyện của anh thay cho những miền cổ tích thất lạc.
Để con chúng mình còn khúc khích cười trong cả những giấc mơ.
Nhưng chỉ là mơ thôi. Anh biết còn xa lắm
Chúng ta còn phải trải qua biết bao mùa tắt nắng
Bước cùng nhau qua muôn vàn khoảng lặng
Lặng lẽ kiếm tìm hạnh phúc phía xa xăm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT