Do để chế độ im lặng lên lúc dậy, tôi thấy một tin nhắn từ nhỏ:
- Hiếu lên trường đón em đi!!! (mấy hum nay cứ hum nào đi làm về là tôi lại qua chỗ em đón em về lun, nhưng hum nay tôi ở nhà lên ngủ quên mất).
Lại còn thấy một cuộc gọi nhỡ nữa chứ, giờ nhìn lên đồng hồ chắc đã muộn rồi, giờ này khéo em cũng sắp về đến nhà lun.
Tự dưng lúc ngủ dậy thấy khát nước thế nhỉ ! Mà trong nhà hết bố nó nước lọc chứ thôi xuống dưới đường mua vậy.
Đóng cửa xuống dưới nhà mua lon nước phát, lúc xuống cầu thang tôi không quên nhìn về phía phòng em, hình như em vẫn chưa về thì phải.
Mua được lon nước đang đi lên nhà thì thấy nhỏ, nhỏ...nhỏ về một mình thì đâu có sao, nhưng lại còn cái thằng bỏ mẹ nào nữa cơ chứ.
Ôi lúc ấy tôi không thể nào tin vào mắt mình được nữa, đau một cảm giác đau nhói từ trái tim này. Đi lên phòng luôn, tôi tắt nguồn điện thoại, tôi không muốn biết chuyện gì đang diễn ra trước mắt tôi nữa.
Tại sao vậy, tại sao tình yêu của tôi dành cho em là chưa đủ ư mà nhỏ còn cười với thằng kia nữa. Nó vừa gọi nhỏ là gì nhỉ, hình như nó gọi là người yêu...Tôi luôn quan tâm đến nhỏ mà!
Phải làm sao đây, phải làm sao em mới hiểu hết được tình cảm của tôi dành cho em. Mọi thứ xung quanh lúc này thật nhạt nhẽo. "lúc đó ai cũng vậy thui, đã yêu nhau sâu đậm mà nhìn thấy vậy thì ...con tim...chết lặng"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT