Buổi sáng hôm ấy,
như thường lệ, ông già Phùn Cắm Ngăn vác dao lên thăm nương. Nhìn những
vạt ngô mới nhú uống no sương đêm, đang vươn những búp lá mập mạp, xanh
mởn, ông vui lắm.Mấy hôm trước, ông già Cắm Ngăn lo quá, không khéo đợt
ngô trỉa sau tết của hợp tác xã Tình Pha bị héo vì sương muối mất. May
quá, 2 hôm nay lại mưa phùn, ngô lên hết, đều tăm tắp. Đến cuối nương,
ông bỗng sững lại : ngô ở đây bị xéo nát bởi những vết giày dép còn hằn
trên nền đất ướt.
Thôi đúng rồi, bọn xấu bên Trung Quốc, bên kia con suối
lại mò sang phá rồi, chắc là nó vừa qua đây, vết giày còn mới. Sao lại
nhiều vết giày thế này. Lúc rẽ qua vạt lau, lối đi xuống suối, ông già
giật thót người : bọn Trung Quốc tụ tập rất đông ở phía con suối sau bản Tình Pha. Chúng đang loay hoay tìm chỗ đặt những khẩu súng gì đó trông
như cây chuối, nòng súng chĩa về phía bản ông. Nó tập à ? Không phải,
dải đất ven suối ấy là đất của ta. Ô, thế là nó chiếm đất ta rồi, nó sắp đánh bản Tình Pha rồi. Từ tết đến giờ, dân quân bản Tình Pha tập hăng
lắm vì được biết thế nào bọn xấu Trung Quốc cũng đánh sang.
Lẹ
làng như một con mèo, ông chạy thật nhanh vef bản, tìm đến nhà xã đội
trưởng. Nó đi chợ Bình Liêu mất rồi ! Lúc này bản Tình Pha vắng lắm, bà
con và dân quân trong bản đi chợ Bình Liêu gần hết. Ông già Cắm Ngăn như có lửa đốt trong bụng. Chỉ tẹo nữa thôi, bọn quỷ ấy sẽ tràn xuống. Bọn
nó ông không lạ. Hồi gần tết năm ngoái, nó lẻn sang giết mất 3 người ở
bản ông đang làm nương. Thỉnh thoảng nửa đêm nó còn sang bản ông bắt
lợn, gà và gài mìn ở sân nhà cán bộ nhưng đèu bị dân quân tóm được.
Phải chặn ngay chúng lại. Chạy về Mỏ Toòng báo cho bộ đội biên phòng và dân
quân biết ? Không kịp nữa rồi ! Ông già Cắm Ngăn liền chạy ngay về nhà
đánh thức con trai là Phùn Tắc Sình. Phùn Tắc Sình chạy sang nhà bên gọi thêm 2 đứa con ông chú cũng là dân quân. Ông già Phùn Cắm Ngăn đứng
giữa 3 người nói :
- Ta chỉ có 3 khẩu K44 và 1 súng kíp,
người lại ít, nó thì đông lại có súng lớn. Nhưng mình không sợ, phải
chặn nó lại. Bộ đội và dân quân bên Mỏ Tòong nghe tiếng súng sẽ đến ngay thôi.
4 người dưới sự chỉ huy của ông Phùn Cắm Ngăn bí mật luồn
theo con đường hẻm lần ra suối. Trước mặt họ, khoảng hơn 1 đại đội giặc
Trung Quốc đang tản ra, mò tìm mìn và chông của dân quân để gỡ. Bọn còn
lại, sau khi đặt pháo xong đang ăn cơm trong các lùm cây rậm rạp, nhưng
chúng ăn rất khẽ như chuột ăn trộm ngô. Mọi người nhận định : chúng chưa bắn pháo, đợi bọn trinh sát gỡ hết mìn, nhổ hết chông, chúng mới bắn
dọn đường cho bọn đi sau ào lên. Theo lệnh ông Phùn cắm Ngăn, 4 người
chiếm 4 vị trí có lợi, khống chế được cả khoảng trống trước mặt, đợi bọn gỡ mìn nhổ chông mò tới gần mới bắn.
Bọn giặc rón rén nhích dần, nhích dần từng tí một. Mặc cho tên chỉ huy thúc lên nhưng bọn lính sợ
giẫm phải mìn, đạp phải chông vẫn cứ loay hoay nhấp nhổm như kiến lửa
cắn dưới bụng, không dám bò nhanh. Chúng gỡ cũng tài : số mìn và chông
chúng nhổ được khá nhiều mà chưa có đứa nào vướng phải. Chỉ có 1 thằng
lớ ngớ bị chông xóc vào hông, kêu ớ lên một tiếng, liền bị thằng nằm bên đấm cho một quả vào mồm, liền im thít. Thấy vậy, ông già Phùn Cắm Ngăn
liền nghĩ ra 1 cách. Ông nhẹ nhàng bò tới chỗ con trai và 2 đứa cháu,
nói nhỏ :
- Đừng bắn nó chết, cứ nhằm bắn vào tay vào chân nó. Bị thương nó sẽ lăn lộn như con gấu trúng đạn, mìn gài bên sẽ nổ, chúng nó sẽ chết nhiều.
30 bước chân, rồi 15 bước... Thấy chúng nó vào gần tới trước mặt, chắc ăn như bắn con nai, con hoẵng, ông già hô to :
- Bắn !
4 tiếng súng nổ vang, phá tan cảnh tĩnh mịch của núi rừng. 4 tên giặc
đang nhổ chông, mìn bị những viên đạn găm vào tay, vào chân, cuống cuồng lăn sang một bên. Thế là những quả mìn gài bên cạnh chúng cũng nổ dậy
đất, mấy thằng đang bò phía sau cũng tan xác. Bọn còn lại bật dậy, hoảng loạn đạp lên nhau tháo chạy. Bọn lính pháo đang ăn cơm trong các lùm
cây không hiểu ra sao, nhốn nháo cả lên.
Thấy không còn
giữ đưọc bí mật nữa, bọn giặc sau một lúc hoảng hồn bèn nổ súng. Đủ các
loại súng bắn tới tấp về phía bản. Trong lúc đạn giặc nổ rầm trời, 4
người thoăn thoắt đổi vị trí, nhanh nhẹn áp sát địch, bình tĩnh nổ súng. Bọn địch vừa không biết lực lượng ta có bao nhiêu mà chỉ thấy súng nổ
khắp nơi, vừa rất sợ đạp phải chông mìn nên không dám tiến. Chúng nằm
một chỗ mà bắn như vãi đạn. Một lúc sau, đạn pháo địch bắt đầu bắn vào
bản. 1 đại đội địch được pháo yểm trợ, liều lĩnh vọt qua bãi chông tiến
về phía bản. Thấy không đủ sức chặn chúng lại, ong già Phùn Cắm Ngăn
dẫn con và 2 đứa cháu luồn qua khe, vừa để đánh vào phía sườn địch, vừa
nhử chúng vào bãi mìn và chông đã được ta bố trí từ trước.
Trên
đường vận động, lúc lao qua một vạt nương, không may Phùn Tẩu bị tụi
giặc phát hiện thấy. 1 tràng AK vang lên ghim vào người Phùn Tẩu. ANh
ngã xuống. Phùn Tắc Sình lao tới ôm lấy Phùn tẩu lăn xuống khe. Bọn giặc không tiến nữa, chúng hò hét nhau vòng lại định bắt sống Phùn Tắc Sình. Phùn cắm Ngăn nấp sau một tảng đá lớn, nhoài người lên bắn trả. Lúc đó, bộ đội và dân quân Mỏ Toòng đã kịp thời chi viện. Tiếng súng của ta nổ
giòn giã, bọn giặc sống sót liền cuống cuồng tháo chạy, bỏ mặc những đứa chết và bị thương nằm kêu la thảm thiết. Đợt tiến công của chúng bị
đánh tan. Nhưng bỗng có 1 toán giặc xô tới chỗ Phùn Tắc Sình, tuy không
bắt được anh, nhưng chúng đã cướp được xác Phùn Tẩu chạy mất.
Hơn 1 giờ sau, bọn địch xốc lại lực lượng, tổ chức đợt tiến công khác lên
chốt. Đợi cho bọn giặc tới gần, 1 tiểu đội dân quân và bộ đội được ông
già Cắm Ngăn dẫn đường đã dũng mãnh đánh tạt sườn địch, lùa chúng vào
bãi mìn bên suối. Tiếng mìn nổ dậy đất, hàng chục tên giặc tan xác. Bọn
còn lại giạt vào bãi chông, lúng túng không ra được, la hét om sòm...
Vô cùng căm thù bọn giặc tàn bạo đã giết hại Phùn tẩu, chớp thời cơ cánh
quân địch tiến vào bản đang bị quân ta ghìm đầu đánh cho tơi tả, Phùn
Tắc SÌnh nhanh nhẹn vòng lại phía sau lưng chúng. Đoán chắc lũ giặc thế
nào cũng hành hạ thi thể Phùn tẩu, thương bạn quá, Phùn tắc Sình cố tìm
nơi bọn giặc giấu xác Phùn Tẩu. Nhưng đi một đoạn dài, anh chỉ thấy xác
giặc Trung Quốc nằm ngổn ngang, đạn và súng của chúng ném lại vung vãi.
ANh liền đeo thêm 2 khẩu AK còn đầy đạn của giặc. Thấy một đám giặc
khoảng 10 tên đang xúm lại một chỗ, Phùn Tắc Sình rẽ qua những tán cây
lúp xúp, nhích lại gần. Anh nhằm vào giữa đám giặc lia 1loạt đạn. Chúng
liền tản ra, nhằm về phía anh bắn loạn xạ rồi tháo chạy, hút vào khu đồi cây rậm rạp. Một lát sau, Phùn Tắc SÌnh thận trọng tiến lên phía trước, thấy 3 tên chết gục bên cạnh đống khoai sống chúng vừa moi được của dân bản.
Trời đã về chiều, trận địa im tiếng súng. 8 đợt tấn công
lên bản Tình Pha của địch đều bị đánh lui. Vì hoảng sợ nên chúng không
dam ùn lên nữa. Nhưng Phùn Tắc SÌnh sau khi đào xong công sự cùng bộ đội và dân quân vẫn không chịu nghỉ. Ông Phùn cắm Ngăn cũng xin ở lại chiến đấu, không chịu về bản. Nghĩ tới Phùn Tẩu, Phùn Tắc Sình lại xách súng, vượt qua một thung lũng hẹp, đi tìm. Lúc này đã gần tối, sương chiều
phủ trắng đồi nương. Qua bãi mìn địch vướng phải lúc sáng, anh thấy xác 5 tên địch còn nằm đó.
Lần qua khe cạn, tới gần con suối làm đường biên giới, Phùn Tắc Sình dừng lại. Trên lưng dốc có tiếng lạo xạo. Anh
bò lên, thấy khoảng 20 tên địch đang bu quanh xác Phùn tẩu. Từ đây, chạy tắt đường xuống chốt của bộ đội và dân quan không xa, rất có thể bọn
này sẽ thọc xuống sau lưng ta. Anh bí mật tiến dần lên dốc. Bọn giặc vẫn không hay biết gì. Chúng moi được tờ giấy trong túi Phùn Tẩu (Phùn Tắc
Sình chắc là tờ giấy Phùn Tẩu thường chép bài hát mới, hay bỏ vào túi để lúc nào cũng có thể học hát được) và đang tranh cãi... Một thằng cao
lớn, dáng chừng chỉ huy, đứng dậy xua tay và rút con dao găm sáng loáng
ra... Nhanh như chớp, Phùn Tắc SÌnh chuyển 4 vị trí và nổ 4 loạt đạn vào lũ giặc. Liền đó, anh vớ 1 hòn đá quăng mạnh vào bên cạnh. Tưởng lựu
đạn, bọn còn lại hoảng hốt vứt cả súng, thu mình lăn lông lốc xuống
suối. Đồi khá dốc nên chúng lăn rất nhanh. Phùn Tắc SÌnh liền lao tới
xốc Phùn Tẩu lên vai, nhanh chóng ngược lên đỉnh dốc, ào qua mấy vạt
nương. Trước mắt anh đã là chốt của bộ đội và dân quân Tình Pha, Mỏ
Toòng...
Hôm sau, ngày 18-2, ông Phùn Cắm Ngăn vẫn ở lại trên
chốt cùng với con trai. Mọi người khuyên ông về di sơ tán cùng dân bản
nhưng ông không nghe. Ông tìm tới đồng chí chỉ huy, đề nghị :
-
Bắn cái thằng giặc Trung Quốc này dễ hơn bắn con nai con chồn. Mày cho
tao khẩu súng khác bắn đưọc nhiều đạn hơn khẩu súng kíp này, như thế nó
sẽ chết nhiều nữa.
Liền sau đó, ông già Phùn Cắm Ngăn vui sướng
đón nhận khẩu AK còn bóng loáng nước thép, khẩu này ta thu được của giặc hôm 17-2 ngay trên chốt bản Tình Pha, xã Đồng Tâm, huyện Bình Liêu quê
nhà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT