Mình đã nhận được mười bảy lá thư điện tử, sáu cú điện thoại và một vị khách (Lilly) sau thời trang này. Lilly an ủi rằng mọi chuyện cũng không tệ như mình nghĩ vì đa số mọi người thường vứt phần phụ lục đi mà không them liếc nhìn xem trong đó có gì.

Nhưng nếu đúng là như vậy thì mấy người kia lại gọi điện và viết thư cho mình?

Lilly nói tất cả đều là thành viên của Hội Học Sinh Chống lại Ban Điều Hành trường Trung Học Albert Einstein. Họ gọi tới để thể hiện sự ủng hộ với chuyện mình bị đình chỉ học, nhưng mình nghĩ cả hai đứa mình đều hiểu lý do thực sự.

Đó là: tất cả điều muốn biết mình đang nghĩ gì, sau khi đi phô trương bản thân như vậy.

Làm sao mà mình có thể giải thích được chính mình cũng không hề biết gì về vụ việc này? Sẽ chẳng ai tin đâu. Bằng chứng chềnh ềnh ra đấy còn gì: những gì mình đang mặc chính là bằng chứng! Lại còn có các bức ảnh chứng thực nữa chứ.

Tiếng tăm của mình đang bị tụt thê thảm, ngay cả khi mình đang ngồi ở đây. Chỉ sang mai thôi, hang triệu người đặt báo New York Times sẽ mở báo ra và nói: "Ồ, nhìn xem, Công chúa Mia cuối cùng lại chọn cách khoe ra thế này đây. Không hiểu cô ta được trả bao nhiêu? Mà cô ta thì cần gì tiền, làm công chúa để làm gì cơ chứ."

Cuối cùng mình phải bảo Lilly về nhà, bởi vì đầu mình đau như búa bổ. Cậu ấy định thử chữa cho mình bằng phương pháp xoa bóp theo cách bố mẹ cậu ấy thường áp dụng với bệnh nhân, nhưng không có tác dụng gì. Thậm chí cậu ấy làm mình đau đến nỗi mình cứ ngỡ cậu ấy làm vỡ mạch máu hoặc cái mạch gì đó nằm giữa ngón cái và ngón trỏ của mình.

Mình quyết tâm phải học bài thôi, mặc dù hôm nay là tối thứ Bảy và tất cả mấy đứa tuổi mình đều đang đi chơi.

Nhưng thử hỏi có cô Công chúa nào được phép vui chơi không?

Đây là những gì mình sẽ phải học:

• Đại số: ôn tập từ chương 1-10

• Tiếng Anh: bài luận cuối kì, 10 trang, chỉnh cả lề và cách dòng càng rộng càng tốt, ôn tập từ chương 1-7

• Văn minh Thế giới: ôn tập từ chương 1-12

• NK: không có

• Tiếng Pháp: ôn tập từ chương 1-9

• Sinh học: ôn tập từ chương 1-12

• Viết hướng dẫn các bước chăm sóc con Louie Mập.

• Mua quà Giáng sinh/Lễ Hanukkah:

Mẹ - đĩa nhạc Bon GÌovi

Bố - sách dạy cách kiềm chế cơn nóng giận

Thầy G - dao quân đội của Thụy Sĩ

Lilly - băng trắng

Tina Hakim Baba - bản coppy truyện Emanuelle

Kenny - Máy kết hợp TV/VCR (mình không nghĩ món quà này quá đắt. Cũng không phải do mặc cảm tội lỗi hay gì khác. Kenny từ lâu đã rất muốn một cái mà).

Bà - KHÔNG GÌ HẾT!!!!!

• Sơn móng tay (cần tìm loại nào mùi khó ngửi một chút, may ra sẽ làm mình không cắn móng tay nữa)

• Chia tay với Kenny

• Sắp xếp ngăn để tất.

Mình sẽ bắt đầu với ngăn để tất bởi vì rõ ràng đó là việc quan trọng nhất. Không thể tập trung vào bất cứ việc gì nếu thấy đôi tất của mình không được sắp xếp ngay ngắn.

Sau đó mình sẽ tiến đến môn Đại số. bởi vì đó là môn mình kém nhất, và cũng là môn thi đầu tiên. Mình sẽ phải thi đỗ môn này nếu như đấy là việc cuối cùng mình phải thi đỗ môn này nếu như đấy là việc cuối cùng mình phải làm. KHÔNG GÌ có thể làm mình phân tâm. Kể cả chuyện với bả, chuyện bốn trong mười bảy email vừa nhận được là của anh Micheal, hai của Kenny, hay chuyện cuối tuần này mình sẽ bay sang châu Âu, lại càng không phải chuyện mẹ và thầy Gianini đang ở phòng bên cạnh xem Die Hard, bộ phim Giáng sinh yêu thích của mình, KHÔNG MỘT CÁI GÌ CẲ.

MÌNH SẼ THI ĐỖ MÔN DẠI SỐ KÌ NÀY, và KHÔNG GÌ CÓ THỂ LÀM MÌNH PHÂN TÂM KHỎI CHUYỆN ÔN THI CUỐI KÌ!!!!!!!!!!!Thứ bảy, ngày 12 tháng 12, 9h tối, ở nhà

Mình vừa chạy ra ngoài xem đoạn Bruce Willis ném chất nổ xuống lỗ thang máy, nhưng giờ mình đã quay lại bàn học.

Thứ bảy, ngày 12 tháng 12, 9h30 tối, ở nhà

Mình đã không kìm nổi cơn tò mò muốn biết anh Michael viết những gì trong email, nên mình đã đọc một lèo 4 cái email đó - Chỉ đọc thư của anh ý thôi. Một lá là về vụ đình chỉ học (Lilly đã kể cho anh ấy nghe, và anh ấy muốn biết liệu mình có nghĩ tới chuyện thoái vị không, ha ha...), ba lá còn lại là mấy mẩu chuyện cười nhằm giúp mình cảm thấy vui hơn. Mặc dù nội dung cũng chả có gì đặc biệt nhưng mình vẫn thấy buồn cười điên lên!

Mình cá là chị Judith Gershner chưa bao giờ bật cười trước những câu chuyện cười của anh Michael. Chị ấy còn mải bận bịu với việc nhân giống vô tính này khác quá mà!

Thứ bảy ngày 12 tháng 12, 10h tối, ở nhà

Cách chăm sóc con Louie Mập khi con vắng nhà:

Buổi sáng

Hàng sáng, mẹ/thầy nhớ đổ đầy thức ăn khô vào bát của Louie Mập. Ngay cả khi trong bát vẫn còn thức ăn, nó vẫn thích có chút đồ ăn mới ở trên cùng để có cảm giác cũng được ăn sáng như chúng ta.

Trong phòng tắm của con có một cái cốc bằng nhựa màu xanh da trời ở cạnh bồn tắm. Sáng sáng mẹ/thầy nhớ lấy nước từ bồn rửa mặt đổ vào đấy. Nhớ là phải dùng nước lấy nước từ bồn rửa mặt bởi vì nước trong bồn rửa bát không đủ lạnh. Và phải đổ nước vào cái cốc màu xanh da trời vì con Louie Mập chỉ quen uống nước từ cái cốc ấy, trong khi con đang đánh răng.

Nó có một cái bát ngoài hành lang phòng con. Rửa sạch cái bát đó và đổ đầy nước lấy từ bình lọc nước trong tủ lạnh. Nhất định phải là nước ở bình lọc nước bởi vì mặc dù vòi nước ở New York đã kiểm chứng là sạch vi khuẩn, nhưng cho con Louie uống chút nước tinh khiết tuyệt đối thì vẫn tốt hơn. Loài mèo cần được uống nhiều nước cho sạch ruột, tránh viêm thận và viêm đường tiết niệu. Vì thế phải luôn để sẵn nhiều nước cho nó, không chỉ bên cạnh bát thức ăn mà còn nhiều chỗ khác nữa.

Mẹ và thầy đừng nhầm lẫn cái bát ngoài hành lang với cái bát bên cạnh cây thông Noel. Cái bát ấy là đề ngăn con Louie Mập không uống nước trong chậu cây. Quá nhiều nhựa cây sẽ dễ làm nó bị táo bón.

Vào buổi sáng, Louie Mập thích nằm trên bậu cửa ống thoát hiểm. ĐỪNG BAO GIỜ MỞ CỬA SỔ, nhưng nhớ mở rèm để nó có thể nhìn ra ngoài.

Với cả thỉnh thoảng nó còn thích nhìn ra ngoài từ cành cửa sổ bên cạnh Tivi. Nếu lúc đó mà nó rên ư ử thì mẹ và thầy nhớ phải nựng nó nhé!

Buổi chiều

Bữa tối của Louie Mập là thức ăn đóng hộp. Louie Mập chỉ thích duy nhất ba vị: vị gà và cá ngừ (xắt mỏng), vị tôm và cá (xắt mỏng), và vị cá biển (xắt mỏng). Nó sẽ không ăn bất cứ cái gì có vị thịt bò hay thịt lợn đâu. Thức ăn phải được cho vào cái đĩa mới tinh, thật SẠCH nến không nó sẽ không ăn. Còn nữa, nó sẽ không ăn nếu như thức ăn trong đĩa không giữ đúng hình dáng trong hộp, vì thế đừng dằm nhỏ thức ăn của nó ra.

Sau bữa tối, Louie Mập thích nằm vươn vai oằn èo trên tấm thảm ở cửa trước. Đây là thời điểm thuận lợi để bắt nó tập thể dục. Khi nó duỗi người ra, chỉ việc đặt tay dưới hai chân trước của nó và kéo thẳng ra (nó thích thế) cho tới khi nó cuộn tròn người lại giống như xác ướp. Lúc đó, dùng ngón trỏ day qua day lại trên vai và mát xa nhẹ cho nó. Nếu làm đúng cách nó sẽ rên gừ gừ tỏ vẻ hài lòng. Còn nếu không đúng cách thì cũng sẽ biết ngay, vì nó sẽ đợp một phát vào tay.

Louie Mập rất chóng chán và khi nó chán, nó sẽ đi quanh nhà gào thét, vì thế dưới đây là vài trò nó thích chơi:

• Lấy vài mẫu đồ chơi dành cho mèo và xếp chồng lên thành hình tháp, sau đó để con Louie Mập tự đạp đổ và chơi một mình.

• Đặt con Louie Mập lên cái ghế ở bàn máy tính của con, rồi núp vào sau giá sách. Sau đó, thò một đầu dây giày ra từ phía sau ghế để nó không biết từ đâu mà ra.

• Xếp mấy cái gối lên giường con thành pháo đài và đặt con Louie Mập vào trong. Sau đó dùng tay bịt vào các lỗ hở (nhưng nhớ phải đeo găng tay khi chơi trò này).

• Cho một ít bạc hà mèo vào chiết tất cũ và ném cho Louie Mập chơi. Nó sẽ tự chơi một mình trong khoảng bốn đến năm tiếng, bởi vì nó rất thích dùng móng nghịch cây bạc hà mèo.

Ổ rơm cho mèo

Thầy Gianini, việc này xin dành cho thầy. Mẹ không được dọn ổ mèo hay đụng đến bất cứ thứ gì trong đó, nếu không muốn bị ngộ độc máu dẫn đến tử vong hoặc nhiễm bệnh cho cả mẹ và em bé. Thầy nhớ phải luôn rửa tay bằng nước xà phòng ấm sau khi thay ổ cho Louie Mập, không cần biết tay của thầy có bị dính gì hay không.

Ổ của con Louie Mập phải được thay rơm hằng ngày. Thầy chỉ cần đặt cả bó rơm vào chiếc túi Grand Union, sau đó ngày hôm sau lấy ra và thay bằng một bó rơm mới. Rất đơn giản! Thường thì nó sẽ đòi ăn bữa thứ 2 khoảng hai tiếng sau bữa tối. Thầy sẽ biết lúc nào cần cho nó ăn, khi ngửi thấy "mùi hương" thoang thoảng bốc ra từ cái ổ trong phòng tắm của nó.

Lưu ý quan trọng nhất

Không được đụng đến khu vực đặc biệt đằng sau toa-lét của con Louie Mập trong phòng tắm của con. Đó là nơi nó cất dấu bộ sưu tập những đồ lóng lánh của nó. Nếu thấy nó tha vật gì đi và giấu ở đó thì cũng dừng tìm cách giật lại ngay lúc đó trước mặt nó. Nếu không nó sẽ cứ thấy mẹ/thầy là cắn trong nhiều tuần liền sau đó. Con đã hỏi bác sĩ thú y về chuyện này, nhưng cô ấy nói kể cả việc thuê chuyên gia tư vấn hành vi động vật với giá 70$/giờ thì cũng chẳng làm gì được hơn. Thôi đành chịu vậy!

Điều quan trọng nhất là mẹ và thầy không được quên ôm Louie Mập vào lòng và nựng nó vài lần mỗi ngày!!!! (Nó rất thích được như thế.)

Thứ bảy, ngày 12 tháng 12, nửa đêm, trong phòng

Không tin nổi nửa đêm rồi mà mình vẫn chỉ đang lẹt đẹt ở Chương 1, phần Giới thiệu môn Đại số!

Cuốn sách này thật khó hiểu. Cầu mong người nào viết ra cuốn sách này đã không được trả hậu hĩnh.

Hay mình cứ ra hỏi thầy G xem bài thi cuối kì sẽ thi cái gì nhỉ?

Mà không được, như thế là gian dối!

Chủ nhật, ngày 13 tháng 12, 10h sáng, ở nhà

Chỉ còn bốn tám tiếng nửa là đến giờ thi Đại số và mình vẫn đang dậm chân ở Chương 1.

Chủ nhật, ngày 13 tháng 12, 10h30 sáng, ở nhà

Lilly lại vừa ghé qua. Cậu ấy muốn bọn mình cùng ôn tập môn Văn minh Thế giới. Nhưng đến Chương 1 môn Đại số mình còn chưa đọc xong, lấy đầu óc đâu mà nghĩ tới môn Văn minh Thế giới cơ chứ??? Lilly nói mình có thể cùng ôn xen kẽ: trong một tiếng đầu, cậu ấy sẽ hỏi mình môn Đại số, một tiếng sau đó đến lượt mình hỏi cậu ấy môn Văn minh Thế giới. Thôi thì đành vậy chứ biết làm sao. Mặc dù làm vậy cũng không công bằng cho lắm với Lilly bởi cậu ấy lúc nào chẳng đạt điểm A môn Đại số, cần gì phải ôn. Trong khi nếu kiểm tra môn Văn minh Thế giới cho Lilly thì mình cũng học được luôn.

Đúng là bạn bè thân thiết cũng có khác!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play