-Ê! Sao thế? Trúng tà à? Hay ma nhập…_nó lay lay ng cậu. Cậu ngước lên nhìn
nó rồi bước vào phòng nhưng để lại 1 câu làm nó sững sờ
-Lần sau, đừng bỏ tôi
ở 1 mình nữa
“-Mẹ mẹ đi đâu đấy? mẹ đừng đi nữa, con sợ
-Sợ cái ì? Con
trai con đứa mà khóc sao, nín ngay!
-Con sẽ ko khóc nhưng mẹ ở lại nhà
nhé
-***** ra, mẹ đang bận, mejphair đi, tháng sau mẹ sẽ về nhà vs con
nha
-Mẹ đừng đi , mẹ ơi, con mo muốn ở nhà 1 mình hic hic
Chỉ còn 1 mình
cậu bé trong căn nhà rộng thênh thang, cậu bé khóc, khóc vì cần sự yêu thương.
Tuổi thơ của cậu sống trong cảnh thiếu sự chăm sóc của cha mẹ, may mà có ng bạn
và quản gia. Chính vì vậy cậu ghét con gái, cậu nghĩ ai cũng như mẹ cậu, cậu cặp
hết vs đứa này đến đứa khác rồi đá phăng ko thương tiếc.
Và ng đó chính là
Vũ, cậu ghét bị bỏ rơi, rất ghét.
Sáng hôm sau
-Dầu gà đậy đi, dậy đi _vẫn
công việc hàng ngày, nó kéo chăn của cậu ra nhưng cậu ko dậy
-Ê có dậy ko
đấy? Lần cuối có dậy hay ko? Hà hà ko dậy chứ ì, dk thôi.
Nó kiếm cái hộp bút
màu rồi kê ghế ngồi cạnh cậu, bắt đầu kiệt tác của mình. Dần dần, dần dần, trên
mặt của cậu có cái mỏ gà, trên trán cậu có 2 cái mào gà, rồi cả con mắt của gà
nữa…vì buồn nên cậu mở mắt và hình ảnh đập ngay vào mắt cậu là hình ảnh của nó,
cậu nhảy dựng lên và hét như lợn bị chọt tiết
-Làm cái ì đấy hả nhỏ khùng?
_nhìn cái tay đang cầm bút của nó và dáng điệu cười ha hả chỉ khi cậu gặp
chuyện, cậu nghiến răng chạy ra soi gương
-Con nhỏ KHÙNG
Cậu quay ra thì
nó đã lượn từ lúc nào rồi
ở trường Vy và Tuấn dk gọi lên phong hiệu
trưởng
-2 em là 2 hs giỏi nhất của trường ta, thầy rất tự hào về điều đó. Mà
lại sắp có cuộc thi hs giỏi ĐOng Nam Á rồi…vậy 2 em có thể đi thi mang vinh dự
về cho trường dk ko? _thầy dung ánh mắt năn nỉ nhìn chúng nó
-thôi đk , đi
mang mấy cái giấy khen về cho papa nghịch cũng dk _nó hớn hở tl
_Dk ạ! _tuấn
tl như bị ép buộc vậy, ánh mắt vẫn nhìn vào cais ì đó ko xác định, mặc kệ thầy
và nó đang vui vẻ bàn luận
Thế là tụi nó sẽ đi thi, khoảng 2 tháng nữa, h nó
bận rộn thật đấy, sáng thì học trên trường để đi thi, chiều thì dạy thêm cho
Vũ
Về nhà
-Ê gà học thôi _nó vào phòng khi thấy cậu ta đang gián mắt vào
cái máy game
-Học nào
-Tẹo nữa
Tức tối nó đi ra chỗ cậu đang ngồi chơi
giật cái máy trên tay cậu
-Nếu tôi thắng thì phải học ngay
-UK tôi đó cậu
thắng dk đấy ha ha
Vũ là cao thủ game nhưng nó cũng ko kém phần long trọng,
và nó đã thắng, vì nó chơi nhiều hơn cậu (suốt cái đợt buồn chán, nó giam mình
rong nhà và chơi game suốt ngày mà)
-Hà hà vào học thôi _nó cầm quển sách đi
ra chỗ Vũ, y như kiểu của giáo viên thực sự( giáo viên mầm non í mà)
-Chúng
ta sẽ học về lượng giác nhé!
-Uk
-Cậu thuộc hết công thức
chưa
-Chưa
-Vậy Cậu nhớ những cái nào, ghi ra đây cả cách sử dụng
nữa
-Ko nhớ!
Cậu cười nhưng nó ko nhìn thấy. thực ra Vũ cũng rất thông
minh, tất cả các công thức cậu đều thuộc hết rồi nhưng trong h kiểm tra luôn bày
trò dìm giáo viên nên ko chú tâm làm bài thôi. Còn nó thì cols vẻ nản
-Thôi
chúng ta học lại từ đầu vậy. Đây là bảng công thức lượng giác ker bản cậu phải
thuộc hết, à có cách dễ nhớ nè
{ Dốt + dốt = 2 dốt.dốt
Dốt – dốt = -2 ngu.
ngu
Ngu + ngu = 2 ngu.dốt
Ngu – ngu = 2 ngu. dốt **
Nguyên văn
Cos
+cos = 2 cos cos
Cos – coos= -2 sin sin
Sin + sin = 2 sin cos
Sin – sin
= 2 cos sin
-Ha ha, còn đây là công thức của tôi
Vũ + vũ = 2 vũ vũ
Vũ
–vũ = -2 vy vy
Vy + vy = 2 vy vũ
Vy – vy = 2 vũ vy
Hahahaha, ta thông
minh quá đi thôi, ta khâm phục ta quá đi mất thôi à ha haha. Nó cũng phải phì
cười vì cách nói tre con của cậu
cos (Vũ + Vy) =Vũ Vũ + Vy vy {cos (a+b)= cosa cosb +sina
sinb)
-Thôi thôi con lạy bố, nghiêm chỉnh lại ngay đi, đùa hoài _nó nói khi
đã cố nhịn cười, mà vì nó cũng ko hiểu lém nên mơi bình thản như thế dk
-Như
thế này… hiểu chưa
-Rồi
-Làm bài này
-Uk
-Làm thế này
-Biết
rồi
-Bài này khó hiểu…cái này…cái này..dk chưa _-nó ngẩng mặt lên thì thấy Vũ
đã đang ngủ say
-Dương Uy Vũ cậu có nghe tôi nói ko hả?
- hả? Uk ừ nghỉ
thôi _cậu thu gọn sach vở rồi trực để biến
-Cái ì? Vậy là thôi hả? Cậu ăn lời
nối của tôi có thấy ngon ko
-UK ngon _cậu trả lời vs vẻ mặt ngây thjow vô số
tội, còn nó thì vò đầu bứt tai
-Trời ơi! Chết tiệt ! Số tôi đúng là số con
Rệp
Sáng hôm sau
-Dậy ! dậy! dậy ! dậy mau tên đầu gà đáng nguyền rủa, vì
cậu mà tôi muộn học rồi đây này (vì cái ì chứ, vì nó ngủ dậy muộn thì có)
Như
mọi khi,cậu ko dậy. Bức xúc nó lôi bỏ chăn rồi tóm cổ áo cậu lắc lên lắc xuống,
làm cậu chóng hết cả mặt
Cậu lừ mắt nhìn nó, nó cũng lừ mắt nhìn cậu ( nhưng
ánh mắt của nó cậu lại nghĩ là sự thèm thuồng) , lấy tay che ngực, cậu phụt ra 1
câu ko đỡ dk (đếch cầm đỡ)
-Cậu định cướp đời trai của tôi đấy hả?
Mắt nó
trợn tròn lên nhìn cậu rồi phóng ra ngoài ngay lập tức
-Tên đáng ghét
Còn
cậu thì cười ha hả như thằng hâm
….
-Tại cậu, tại cậu hết đó, h muộn rồi,
đứng ngoài rồi _nó cằn nhằn và chán nản nhìn cái tường. Dù nó là ng có võ công
thượng thùa nhưng để trèo cái tường 5m trơn bóng này thì là 1 điều khá khó vs 1
đứa cao co 1m65, vs lại còn đang mặc váy nữa.
Bỗng nó cười 1 nụ cười ngọt sớt
như đường (bê tông)
-UY Vũ đẹp trai, thế này nhé, cậu cho tôi trèo lên lưng
cậu để tôi bật lên nhé,hì hì..
-Chuyện đó…_vẻ mặt suy nghĩ –KO bao h dk! _1
câu chắc như đinh đóng cột, giọng nói nhẹ nhành lúc trc h biến thành giọng
nói”đểu” ko thể tả( do nó ngũ)
-Tôi sẽ đăng cái ảnh cậu như thằng điên lên FB
trường mình _ko dung đường bê tong dk thì dung chiêu ép buộc
-Thôi dk oy`,
lên di, mệt quá
Nó trèo lên lưng cậu chuẩn bị nhảy lên
-Ê tôi mặc váy, ko
dk nhìn lén đâu
- trời ơi, mệt muốn chết, nói cái ì ko biết? Tôi ko nhìn thấy
cái quần màu hồng hồng của cậu đâu!
-Đã nói là ko dk nhìn rồi mà tên đầu gà
đáng ghét, hừ hừ..
-Trời ơi. Đầu ngu thì chân phải chịu khổ, chứ mông cũng chịu khổ luôn là sao
_nó xoa xoa cái mông đang ê ẩm của mình vì bị trượt chân
Còn Vũ, vì đã cao
lại còn thường xuyên trèo nên chuyện này dễ vs cậu như ăn tào phớ (ôi tào phớ
thân iu , ngon quá, mát quá, ước ì ta có bát tào phớ ở đây)
-Cậu ăn lộn cái ì
hả? Từ nãy đến h, chắc bị shock nên vậy hả? dk hot boy như ta đây cõng hẳn hoi,
phải biết tự hào ha ha
-shock cái con khỉ nhà cậu í, bực mình quá đi, vào lp
thôi
Nó dơ nắm đấm đằng sau Vũ khi cậu đang tung tăng tung tưởi và cười 1
cách cực kì toe tóe.
Cuối cùng Vũ cả nó cũng vào dk trường, nhưng vừa dứt họa
này lại đến họa kia, ông bảo vệ đang đứng lù lù nhìn tụi nó
-Mau! Chạy thôi
_nó kéo tay Vũ cố gắng chạy chạy chạy như đang bị chó bec dê đuổi ấy
-Ko phải
chạy nữa, ông ta ko dám bắt tôi đâu à
- ko bắt cậu thì ông ta bắt tôi, tôi
đâu có ngu đâu.
Vào lp, Vũ bước vào mà ko them xin phép, ko thèm chào. Thậm
chí còn ko them liếc mặt nhìn ông thầy giáo lấy 1 cái. Thầy tức nổ bát nhưng ko
làm ì dk cậu.
Cậu vào lp khiến cả lp ồn áo hẳn lên vì trông cậu quá tả tơi
(tại bị nó giục đi vội chưa kịp vuốt keo, chỉnh chu nhan sắc, alij còn bị làm “
bệ phóng cho tên lửa”, à quên còn cả vụ bị đuổi như đuổi tà của ông bảo vệ, cậu
thề rằng đuôi việc lão ấy)
Mấy con nhỏ suýt xoa
-Ôi anh VŨ anh lamg sao
thế kia?
-Anh Vũ hnay mất sức sống quá,,
-Anh Vũ à..
-Anh VŨ ơi…(mẹ bọn
này như khóc đám ma chẳng bằng)
Mấy thằng con trai thì
-Hnay sao tả tơi
thế kia hả Vũ
- mất hình tượng quá, chậc chậc..
-mới đi oánh nhau về à?sao
ko ở nhà ngủ cho sướng
Thành vẫn ngồi im, dường như vẫn chưa hết giận chuyện
hôm qua hay ít ra cậu cungxlaf con ng chín chắn,ko dao động trong h học như bọ
kia. Nhưng nhưng nhưng…
-Thằng…là thằng nào, thằng nào dám động vào bạn ông,
ông ông chém chết cả nhà thằng đó
Cả lp đồng loạt nhìn về phía Thành,m ắt cậu
ta long song sọc, đầy vẻ tức giận.
-Nhìn cái ì? Cho mù cả lũ bây h
đấy
Thầy giáo sợ run, viên phấn trong tay rơi xuống đất “ trời ơi bọn trẻ bây
h đáng sợ quá, nếu ko mún gặp giêm vương sớm thì mình phải cẩn thận hic hic”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT