Nhưng dù cho bọn họ có gấp thế nào, tàu điện ngầm cũng chỉ chạy với tốc độ như vậy, khoảng cách từ nhà ga đến bệnh viện cũng phải xa như thế. Với tinh thần tránh nhiệm đầy mình, Ngọc Linh đẩy xe lăn của Steven đi nhanh hết mức có thể. Ở tốc độ này, chỉ cần vướng một cục đá nhỏ thôi, hắn cũng có thể dễ dàng chết rất khó coi. Steven đành phải lên tiếng van xin cô hãy bình tĩnh lại, hắn sợ nhất là tai nạn giao thông.
May mà ông trời không đến nỗi tàn nhẫn lắm. Hai người về đến bệnh viện kịp lúc và hoàn toàn bình an vô sự. Hay nói đúng hơn là chỉ có Steven bình an vô sự, còn Ngọc Linh ở phía sau hắn thở hỗn hà hỗn hễn như chú lừa kéo xe vừa đi hết quãng đường núi.
Các y bác sĩ kinh ngạc khi nhìn thấy Dr.Wilson ngồi giữa một xe đẩy hàng chất đầy túi đồ, giỏ xách. Thậm chí trước mặt hắn còn có một chậu kiểng to khổng lồ xum xuê xanh tốt. Đâu rồi hình ảnh bạch mã hoàng tử lạnh lùng cuả khoa ngoại? Nhìn hắn giờ này giống hệt dân chạy nạn hồi chiến tranh năm sáu tư.
Các y tá cấp tốc chuyển Steven sang xe lăn khác, rồi mang hắn vào phòng khử trùng. Tuy xe của Steven thì rõ ràng tốt hơn đồ của bệnh viện. Nhưng biết làm sao hơn, mổ cấp cứu mà mang theo cả xe hàng như vầy thì chẳng khác nào đi giết bệnh nhân.
Một khi đã dính vào tính mạng người bệnh, thì những chi tiết nhỏ nhặt thường không được để ý tới. Tâm trí Steven bây giờ chỉ tập trung vào tình huống trước mắt, hắn đã luôn miệng hỏi thăm về các chỉ số xét nghiệm của bệnh nhân. Ngọc Linh nhìn theo bóng lưng của mọi người, không kịp nói lời từ biệt trước khi ra về. Đây là thế giới của họ, và cô phi thường hiểu rõ.
Nhìn đống hàng ngổn ngang máng trên xe, cô không biết phải xử lý thế nào cho hết. Bây giờ hắn đã đi, làm sao cô có chìa khoá mang đồ lên phòng. Mặc dù đó là phòng của bệnh viện nhưng coi như đã là nhà riêng của Steven, chìa khoá cũng cho hắn giữ hết. Đồ của hai người mua chung, Ngọc Linh đành phải đẩy về nhà. Xe lăn của hắn, cô mượn tạm, vì đằng nào bệnh viện cũng không thiếu. Người đi đường chắc sẽ ngạc nhiên lắm khi Ngọc Linh đẩy chiếc xe chở chậu kiểng đi ngang. Đẩy người, cô không thấy gì, nhưng đẩy cây như thế này thật vô cùng mắc cỡ. Ngọc Linh tự dặn mình lần sau chỉ đi siêu thị mới được mua nhiều đồ.
^_^
Ngôi nhà mới của Ngọc Linh ở vùng ngoại ô. Tuy rằng phải đi xe bus hơi xa, nhưng bù lại chỗ này rất đẹp. Ngôi nhà nhỏ trên sườn đồi, nhìn ra quan cảnh thị trấn êm ả, có hàng rào phủ đầy dây thường xuân và một vườn hoa nhỏ xinh xinh.
Ngọc Linh dặn lòng, khi lần sau có ai hỏi nhất định không khai ra mình ở nhà mới. Nếu họ muốn đến chỗ cô ăn tân gia, ngắm nhà thì khó xử vô cùng. Cái dốc cao như thế, nhà lại có nhiều bậc cấp, không hề thân thiện với chiếc xe lăn. Nếu Dr.Wilson cũng bị kéo tới, thì cô chắc sẽ làm hắn buồn lòng khủng khiếp.
Đồng nghiệp với nhau, cô cũng hiểu và thông cảm cho hắn rất nhiều. Steven Wilson là người nước ngoài duy nhất công tác tại bệnh viện Chợ Ruộng. Môi trường xa lạ, không bạn bè, không gia đình thì phải sống khó khăn như thế nào? Hắn chỉ có một thân một mình, lại xui xẻo bị tai nạn giao thông làm cho tàn tật. Tâm lý hắn vì vậy có chút khốc liệt, lạnh lùng thì cũng khó mà trách được. Nếu trong những cuộc vui tụ tập bạn bè mà cô còn làm hắn phật lòng thì tổn hại đạo đức của nghề y tá quá. Ngọc Linh thở dài, không biết xử trí thế nào với loại tình huống này.
^_^
Cô mang hết đồ vào cất trong phòng, rồi dọn dẹp qua loa. Căn nhà vẫn còn bừa bộn các thùng giấy chưa khui ra hết. Vì vậy Ngọc Linh quyết định chỉ dọn dẹp chỗ mình ngủ là được rồi. Công việc cuối ngày của cô chỉ là bật máy tính lên, đăng nhập vào trò chơi trực tuyến “Võ Lâm Truyền Thuyết.” Đây là một bộ mặt khác trong cuộc sống cuả cô, chế tác sư cấp 125, chủ cửa hàng Hồng Phấn danh tiếng trong giang hồ.
Những người trong danh sách bạn bè của Hồng Phấn Lý Chiêu Phu hầu như đã online đủ cả. Thế nhưng phu quân Lam Y Công Tử của cô lại chẳng thấy bóng dáng đâu.
Sự thành công nhất của Ngọc Linh khi chơi game này chính là cua được một phu quân bảnh bao tài giỏi nhất thiên hạ. Tất cả đều là công của Tịch Dạ đã tư vấn cho cô. “Đây chỉ là game thôi mà, có ai biết mặt nhau đâu mà mắc cỡ. Đã trốn thực tế, chạy vào game sao còn mang những ràng buộc thông thường tự trói đời mình.”
Chính những lời khai sáng này đã sinh ra một Hồng Phấn Lý Chiêu Phu khác. Nhân vật trong game của cô nổi tiếng chỉ sau một đêm với danh hiệu ‘đệ nhất si tâm’. Muốn chọn mục tiêu, tốt nhất cứ chọn ngọn núi cao nhất, dễ thấy nhất. Muốn tìm lang quân như ý đè chết tên Anh Hùng kia, thì tìm ngay đệ nhất cao thủ Lam Y Công Tử mà cầu hôn.
Chiến dịch cuả cô đã được lên kế hoạch rõ ràng, cũng nhận được sự hỗ trợ từ bốn năm đồng bọn. Bọn họ rất muốn xem cao thủ lạnh lùng, kiêu ngạo như Lam Y khi bị hạ gục sẽ có bộ dáng như thế nào.
Lập đội làm phụ bản đương nhiên có hắn phải có cô. Lấy được mối quen biết, việc tiếp theo chính là hăng say chat làm thân. Đến khi được hắn chấp nhận làm hữu hảo liền bám lấy không rời, tăng thêm tình cảm. Chiến dịch tặng quà, tặng hoa thể hiện độ si tình dĩ nhiên là không thể thiếu. Năm mươi chiếc thẻ cào chỉ để mua 999 đoá hồng tặng cho quân lang mỗi ngày ba đoá. Chiêu cuối cùng, mạnh bạo nhất, là lấy tiền bắc loa liên server cầu hôn hắn. Khủng bố đúng nửa tháng trời, ép hắn vào con đường hoặc cưới hoặc bỏ game đi, mới đạt thành ước nguyện.
Cuối cùng cô cũng đã lấy được danh hiệu ‘Nương tử của Lam Y Công Tử’ để gắn trên đầu. Đi đâu cũng khoe ra, thật vô cùng hãnh diện. Bây giờ Ngọc Linh đang thực hiện giai đoạn cuối cùng của kế hoạch, chính là chiếm được tình cảm của hắn, gặp được mặt ở ngoài đời.
Lý do vì sao cô lại quyết đâm cao đến thế ư? Thật ra, chuyện gì cũng có nguyên nhân sau xa bên trong cả.
Thứ nhất, bạn trai cũ của Ngọc Linh cũng chơi game “Võ Lâm Truyền Thuyết”. Cô cứ ngỡ đây là ý trời, muốn hai người tái tục tiền duyên. Nhưng không, y trong vòng một tháng cưới được nương tử, hai tháng thì gặp nhau ngoài đời, ba tháng công khai cặp bồ, còn rất hỉ hả cùng chạy đến báo tin cho Ngọc Linh biết. Bạn tốt, hảo tỷ muội. Nếu cô không tìm ra được bạn trai mới xịn hơn Thiên Hùng, chẳng khác nào bảo rằng mình không quên y được. Vì mặt mũi, cô điên cuồng chiêu phu.
Chiêu phu bất thành thì ta truy phu. Sẵn tiện trong nhóm có một cực phẩm nam tử, bỏ qua Lam Y, chắc cô có đi mòn dép cũng sẽ không tìm được người tốt hơn hắn. Nhất cự ly, nhì tốc độ. Ngọc Linh lại cùng lúc có được hai thứ, không đắc thủ, thật có tội lỗi với toàn bộ thành viên phe Hồng Y.
Việc sau đó là Lam Y Công Tử đã khiến cô quên mất mục tiêu trả thù bạn trai cũ lúc đầu. Dần dà, Hồng Phấn Lý Chiêu Phu đã có thể trở thành hữu hảo năm sao của Anh Hùng lẫn Tịch Dạ. Nhóm phu thê bốn người bọn họ cùng đi làm quest ẩn thật là vui vẻ hợp ý. Ngũ đại kỳ bảo, họ đã tìm ra được hai thứ rồi; đúng là phá vỡ truyền thuyết, chấn động võ lâm.
“Trong quá trình chiến đấu liên tục cận kề nguy hiểm đó, Hồng Phấn đã được Lam Y cứu thoát nhiều lần, dần dần cảm mến hắn rồi muốn lấy thân đền đáp.”
Ây da, đó chỉ là một phần của tình yêu ảo tưởng trong tiểu thuyết. Thứ chính yếu cuối cùng là bọn họ thường xuyên tán gẫu, phát hiện hai bên nói chuyện thật hợp ý với nhau. Lần nào trong hộp chat cũng xuất hiện rất nhiều mặt cười và trái tim khi ai đó phát biểu câu mà cô rất thích. Ngọc Linh nhìn thông báo “Lam Y Công Tử online” mà trái tim cũng có thể đập lên rộn rã. Nếu không phải yêu thì là thứ gì?
Thế giới trên mạng, tất cả đều là hư ảo. Cả thứ tình yêu này, có lẽ chỉ là sai lầm mà thôi. Ngọc Linh muốn gặp hắn ngoài đời, muốn thất vọng cùng chán nản. Cô muốn bản thân triệt để quên hắn đi, muốn sống cho ra sống, chứ không phải lửng lơ nửa thật nửa giả như thế này.
Nếu không đoạn tuyệt tình yêu trên mạng, cô sẽ không thể trở lại là chính mình được. Giữ mãi ảo tưởng về Lam Y, khi nghĩ đến người khác, Ngọc Linh sẽ đem nhưng chỉ tiêu vô lý ra so sánh. Ví như người này mặc màu xanh thật không phù hợp, người kia mà để tóc dài thì như thế nào, người nọ liệu cầm quạt có thể tiêu sái đến thế không ... Cứ với đà này, cô sẽ sớm vào viện tâm thần mà tìm bạn trai mất.
Tóm lại, hai mươi hai tuổi đã chịu trầm cảm vì không có bạn trai, ba mươi hai tuổi tóc trên đầu sẽ đội nón ra đi hết. Thặng nữ thời nay thật không dễ làm. Tốt nhất là gặp được tên Neet tự kỷ Lam Y là cô sẽ hết bệnh ngay thôi mà. Người ta nói kẻ ngoài đời và trong game là hoàn toàn khác biệt. Chỉ có người ăn không ngồi rồi mới có thời gian luyện nhân vật cuả mình thành rất giỏi giang.
Neet mà còn tự kỷ thì có bộ dáng nào cơ chứ? Chính là đầu tóc rối bù, bụng phệ, mặt mụn, sự nghiệp không ra gì, cuộc sống thất bại, bạn bè thật sự không còn ai, suốt ngày chỉ chạy theo ảo tưởng phù phiếm. Nhưng mà dù có bôi bác nhiều lần, cô cũng không thể nào bớt si mê Lam Y Công Tử.
Đêm đó, Ngọc Linh lại mơ về tình yêu trên mạng cuả mình. Chàng thật cao to, oai phong và tuấn tú. Vừa là cậu chủ cuả tập đoàn này nọ, vừa là kiện tướng thể thao quốc gia. Bước xuống ngựa là ưu nhã hoàng tử, bước lên xe là phúc hắc tổng tài. Vừa thuộc phe lạnh lùng, vừa là dạng sủng thê trong truyền thuyết. Tiền độ vô hạn, nhất mực chung tình, cực phẩm phu quân.
Ngọc Linh mỉm cười trong giấc mơ cổ tích. Chỉ một lát sau, cao thủ võ lâm của cô lại biến thành hoàng tử xứ thần tiên. Sau lưng hắn có cánh mỏng như the, tai nhọn cùng mái tóc bạch kim sáng loá cả mắt. Hoàng tử bay lên, giương cung bắn một phát trúng ngay Ngọc Linh đang núp rình trong lùm cây. Hoàng tử chạy lại lấy khăn giấy chùi vết máu trên váy cô, khuôn mặt lo lắng hỏi.
- Y tá Lý, chúng ta đi ăn ở chỗ nào?
“Bộ não con người là thứ kỳ diệu nhất và phúc tạp nhất.” Các bác sĩ trong khoa ngoại thần kinh hay trầm ngâm, rồi thản thốt hét lên như vậy. Ngọc Linh thì thấy bác sĩ nào mà chọc ngoáy được vào thứ phức tạp như thế mới thật sự là kỳ quan của nhân loại. “Trưởng khoa Trương, phó khoa Phan, Dr.Wilson ... mọi người nên được dựng tượng đặt ở quảng trường aaaa.”
Đến sáng ngủ dậy, Ngọc Linh thường quên hết các giấc mơ của mình. “Bộ não của con người đúng là thứ kỳ diệu nhất và phức tạp nhất. Sao mắc công tạo ra một bộ phim hay đến thế mà lại không cho người xem nhớ lại thứ gì. Đúng là phí phạm chất xám.”
Cô chỉ nhớ có thứ gì đó rất ngạc nhiên, rất vui nhộn đã xuất hiện trong giấc mơ, nhưng rốt cuộc là gì thì không nhớ ra được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT